Chương 5

Bà nội cha!

Tôi thậm chí còn không biết mình đã ngủ như thế nào. Tôi vừa van xin vừa van xin, anh hãy ngủ đi, làm ơn.

Tôi không biết mình đã đếm được bao nhiêu con cừu nhảy tưng tưng hay bao nhiêu thời gian đã trôi qua.

Cuối cùng thì tôi vẫn ngủ.

Và khi tôi thức dậy một lần nữa, đó là một buổi sáng sớm, nhưng ngay khi tôi thức dậy, khuôn mặt và ánh mắt quen thuộc đã chạm vào mắt tôi.

Bleon thức dậy và nằm nhìn tôi. Và anh ấy vẫn nắm lấy tay tôi.

"Em tỉnh rồi à?"

"Vâng. Em đã tỉnh rất nhanh. Anh ngủ có ngon không? ”

Đó là một cuộc trò chuyện bình thường mà tôi hỏi ngay khi thức dậy, nhưng thật khó để giao tiếp bằng ánh mắt với anh ấy vì những sự kiện đêm qua cứ hiện về trong tôi.

"Có. Vợ anh ngủ ngon không? ”

“Hừm…”

Anh ấy đang nhìn tôi với vẻ mặt không biết gì. Tôi nhìn Bleon và nghĩ rằng rõ ràng là anh ấy không biết tôi đã thức giấc một thời gian ngắn trong đêm.

Khi đó tôi không cần phải hoảng sợ hay xấu hổ.

"Đúng. Tôi không thấy gì ngày hôm qua. "

Với suy nghĩ đó trong đầu, tôi trở lại vẻ bình tĩnh ban đầu. Và sau khi cố gắng xóa chỉ phần đó khỏi đầu, tôi đã nghĩ từng bước mình sẽ làm gì với Bleon từ hôm nay.

"Đầu tiên, chúng ta hãy uống thuốc giải độc."

Đúng, trước hết, giải quyết vấn đề ma tuý là ưu tiên hàng đầu. Đó là tất cả về thuốc giải độc.

Tôi nhặt một cái lọ màu đỏ nằm trên chiếc bàn đêm cạnh giường, nghĩ rằng nếu anh ta uống thuốc giải độc, chuyện như ngày hôm qua sẽ không bao giờ xảy ra nữa.

Tôi đưa lọ thuốc cho Bleon.

"Anh không cảm thấy tốt hơn nhiều sau khi uống thứ này ngày hôm qua sao?"

Tôi hỏi anh ấy như thể không có chuyện gì thực sự xảy ra.

"…Ừm. Anh nghĩ vậy."

Nhưng khi anh ta trả lời,tôi liếc nhìn anh.

"Tại sao, em nghĩ rằng nó không hiệu quả?"

“Thực ra, em vẫn chưa biết…”

"Là vậy sao? Em nghĩ là do anh mới uống một lần, phải uống thuốc giải độc thường xuyên thì mới có hiệu quả ”.

Mặc dù nó xảy ra ngày hôm qua, tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng rằng tôi đã sở hữu Astell trước khi Bleon tròn 21 tuổi.

Nhìn Bleon cho đến nay, đã có lúc tôi bối rối vì đó không phải là phản ứng mà tôi mong đợi. Tuy nhiên, khi tôi suy nghĩ sâu sắc về thời điểm khi tôi đến đây, tôi có thể hiểu tại sao.

Mãi đến một năm sau khi Bleon trưởng thành, Astell mới bắt đầu bị lạm dụng tìиɧ ɖu͙© nghiêm trọng.

Từ đó, “cô ấy” nói, sẽ tăng liều lượng thuốc để Bleon không thể nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài những thứ tìиɧ ɖu͙©. Và cô ấy bắt đầu hành hạ thể xác và tinh thần của Bleon bằng đủ thứ chuyện, vì vậy nó đã được viết trong cuốn tiểu thuyết.

Nhưng may mắn thay, tôi đến đây vài tháng trước khi Bleon tròn 21 tuổi.

Tất nhiên, sẽ tốt hơn nếu đó là trước khi tôi gặp Bleon…

"Nếu tôi có thể chọn điều đó, tôi đã không phải trải qua tất cả những rắc rối này bây giờ."

Vì vậy, khoảng nửa năm sau khi Bleon tròn 20 tuổi, đó là lúc Astell bắt đầu dạy Bleon về thú vui của người lớn.

Astell đã sử dụng thuốc để mở rộng các giác quan một cách giả tạo, cho cả cô và Bleon, sau đó ăn thuốc giải độc một mình, khiến Bleon nghiện thuốc.

Tuy nhiên, nhìn vào tình trạng của Bleon, mặc dù có chuyện gì đó đã xảy ra ngày hôm qua, nhưng có vẻ như anh ấy không bị nghiện quá sâu.

Có lẽ Bleon nghĩ rằng nếu tiếp tục uống thuốc giải độc, anh ấy sẽ sớm trở lại bình thường. Tôi ra hiệu cho Bleon uống thuốc giải độc.

Bleon lấy cái chai từ tay tôi và uống thuốc giải độc ngay lập tức.

“Hãy lấy nó và uống mỗi sáng nhé, ngay cả khi em không đưa nó cho anh. Anh hiểu chứ?"

"Được vợ. Anh hiểu rồi."

"Tốt rồi. Anh đang làm rất tốt. ”

Tôi bước ra khỏi giường sau khi vuốt tóc anh ấy.

“Trong suốt một tuần, anh không cần làm gì chỉ để chăm sóc cho em. Phải không? ”

“Điều đó ...Đúng ... Tha lỗi cho anh. Nhưng anh sợ vợ xảy ra chuyện nên không thể giải quyết được việc gì khác ”.

"Em sẽ phải làm việc chăm chỉ từ hôm nay."

Tôi mỉm cười đáp lại như một lời động viên anh ấy. Biểu hiện của Bleon trở nên kỳ lạ như thể anh ấy không quen với tôi.

“Được rồi, Lord Duke, hãy trở về phòng và tắm rửa.”

“… Chúng ta cùng nhau tắm rửa nha. Anh sẽ tắm cho em ”.

"Không! Đi nhanh."

Có lẽ lời vì tôi từ chối dứt khoát, nên Bleon nhìn tôi một lần nữa với vẻ mặt ủ rũ và rời khỏi phòng. Sau khi xác nhận rằng anh ấy đã rời đi, tôi bấm chuông và gọi cho quản gia.

"Bà có gọi cho tôi không, thưa bà?"

"Triệu tập tất cả những người hầu trong dinh thự."

"Tất cả mọi người?"

"Đúng. Tôi có vài điều muốn nói, vì vậy không nên bỏ sót một trong số chúng ”.

"Được rồi."

Sau đó tôi đi thẳng vào phòng tắm để tắm rửa. Những người giúp việc đã đến và chuẩn bị nó.

"Tôi muốn nhìn vào gương."

Trước khi tắm, tôi đi soi gương trong phòng tắm. Dù Astell trông như thế nào, điều đó không thực sự quan trọng đối với tôi. Nhưng bây giờ tôi đã đủ thuyết phục rằng mình sẽ phải sống như Astell, tôi tự hỏi cô ấy trông như thế nào.

Nhưng mà…

Cô ấy không tệ như tôi nghĩ. Mặc dù cô ấy không hoàn toàn xuất sắc như Bleon, nhưng không đến mức cô ấy sẽ bị trêu chọc hoặc bắt bớ vì ngoại hình của mình. Trong gương là một người có mái tóc đỏ gợn sóng và đôi mắt đen. Tôi đưa tay lên sờ mặt và vuốt tóc.

"Tôi nghĩ như thế này cũng khá tốt."

Không phải chỉ có phụ nữ xinh đẹp trên thế giới này, và cũng không phải họ kiếm sống bằng vẻ ngoài của mình.

"Cơ thể này có rất nhiều tiền."

Tiền không phải là tốt nhất ở bất cứ đâu bạn đi?

Tất nhiên, đây là một xã hội giai cấp với quý tộc và hoàng đế, nhưng sự xuất hiện của tôi không có nhiều ảnh hưởng đến ‘’tôi’’ trước đây, tôi sống trong một thế giới mà chủ nghĩa tư bản thống trị thế giới. Nhưng dù sao, đây không phải là thế giới mà tôi đã từng sống.

Và nhìn qua trí nhớ của cô ấy, có vẻ như gia đình của Astell là người đầu tiên bước tới và đả kích cô ấy bằng những ngôn từ lăng mạ, khiến cô ấy cảm thấy tự ti và xấu hổ. Ngoài ra, gia đình của Astell có thể được so sánh hơn vì họ đều là những phụ nữ xinh đẹp.

[‘Mày là một con vịt con xấu xí đấy hả?"]

Dù cô ấy đã cố gắng thế nào đi chăng nữa. Gia đình lẽ ra phải bao bọc cô lại trở thành một gia đình chế nhạo cô và phủi tay vào cô. Vì vậy, Astell đã bị trêu chọc và bắt nạt rất nhiều từ khi mới sinh ra vì ngoại hình của cô ấy. Cô ấy đã phải chịu quá nhiều sự khinh miệt chỉ vì là một Tiểu thư của Hầu tước không xinh đẹp.

"Tôi sẽ không để vụ việc đó lặn đâu."

Đó không phải là sự trả thù, nhưng tôi thề rằng tôi sẽ không bao giờ bỏ qua vụ đó nếu tôi gặp gia đình của Astell và những người đã hành hạ cô ấy.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi đi ra ngoài một mình, và như tôi đã nói với quản gia lúc nãy, tất cả những người làm việc trong biệt thự đều tập trung ở đó.

"Thực sự không có nhiều người lắm."

Và hầu hết trong số họ là đàn ông, và tất cả phụ nữ đều trông rất già. Astell đã thay thế những người hầu của Công quốc hai lần trong mười năm.

Lần đầu tiên là khi họ vừa kết hôn. ‘’Cô’’đã sa thải tất cả những nhân viên ban đầu đang làm việc tại dinh thự của Công tước.

Nhận định của cô ấy là những người không bảo vệ được chủ nhân của mình từ bên ngoài thì không cần thiết phải tồn tại ở đây. Cô ấy lấp đầy khoảng trống đó bằng thiểu số mà cô ấy tin tưởng.

Kể từ đó, cô đã nuôi Bleon, cho ăn và giặt giũ, tất cả những việc này Astell đều làm riêng cho cậu. Bleon là chồng cô, gia đình cô, và là người duy nhất ở bên cô.

Nó cũng vậy với Bleon. Khi anh đau khổ trước cái chết đột ngột của cha mẹ mình, không một người thân nào của anh, những người lao vào như keo da chó zậy ớ, nói chăm sóc cho anh.

Nhưng thực chất mối quan tâm của họ chỉ là tài sản vật chất của Công quốc. Vì vậy, khi mất tất cả và chỉ còn lại một mình trên thế giới và không thể làm bất cứ điều gì, Astell đã đưa tay ra.

Trong cuốn tiểu thuyết, Bleon đã không thể để cô đi mặc dù bị Astell hành hạ, có lẽ bởi vì cô, vị cứu tinh của anh vào thời điểm đó, vẫn còn sống động trong ký ức của anh.

Nhưng Astell đã thay đổi. Đó là lần thứ hai các nhân viên của Công quốc được thay thế.

Khi Bleon mười hai tuổi, Astell đã chăm sóc cậu rất chu đáo. Dù anh là chồng cô nhưng cô chỉ nói những lời hoa mỹ với anh chứ không hề hành hạ anh.

Cô chăm sóc, nâng đỡ anh như anh em một nhà. Nhưng mọi chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử. Astell hiếm khi dự tiệc.

Khi cô đến một nơi như vậy, gia đình cô luôn đến trước và xúc phạm cô, vì vậy những quý tộc khác cũng đối xử khinh thường với Astell.

Mặc dù là con út của một Hầu tước, nhưng cô luôn cô đơn vì không ai có thể đến gần cô.

Vì vậy, sau đó, cô viện cớ rằng mình bị bệnh và không đến những nơi tập trung quý tộc. Gia đình cô ấy thích điều đó hơn khi cô ấy nói rằng cô ấy sẽ không đi vì họ xấu hổ về cô ấy và luôn để cô ấy một mình.

Tuy nhiên, lần này tiệc sinh nhật của hoàng tử phải có sự góp mặt của tất cả các quý tộc.

Cô phải đến đó vì đó là bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử đầu lòng, và Hoàng đế đã lâu không có người thừa kế. Và ngay sau khi ngày đó trôi qua, chị gái của cô ấy đã tiếp cận Astell trước. Và cô ta không ngại nói những lời xúc phạm đến Astell.

["Ôi trời, đã lâu rồi, Astell. Mày nhìn còn tệ hơn khi còn ở nhà. "]

["Astell à, mày có thích chơi với trẻ nhỏ trong nhà đấy hả?*"]

*Mandy: Ý câu nói của bà chị này là Astell thích làm chuyện người lớn với trẻ nhỏ ( Bleon)

Sau đó, những quý tộc xung quanh bắt đầu bàn tán về Astell và Bleon.

["Cô ta không thể kết hôn với một người đàn ông thực sự *vì ngoại hình xấu xí, cho nên tôi đoán cô ta đã kết hôn với một đứa trẻ không biết gì."]

*Mandy : nghĩa ở đây là người đàn ông trưởng thành

["Dù sao thì, khi Công tước lớn lên, thấy vợ mình xấu xí như vậy cũng sẽ vứt bỏ thôi."]

["À tôi thích câu nói đó. Dù sao thì cô ta cũng sẽ bị vứt bỏ. "]

["Đúng rồi. Công tước cũng có mắt, nhưng vợ cậu ta xấu, vậy sau này cậu ta có thể đưa cô ấy đi đâu? "]

Sau khi đến đó vào ngày hôm đó, Astell đã không ra khỏi phòng trong mười ngày. Khi Bleon cầu xin cô ấy mở cửa, cô ấy không bao giờ mở nó, và cô ấy ở trong phòng mà không ăn bất cứ thứ gì.

Astell đã khóc cả ngày lẫn đêm trong mười ngày. Cảnh ngộ của chính cô thật đáng thương và đáng nguyền rủa. Cô tự hỏi tại sao mình lại sinh ra như thế này và thậm chí cô không muốn sống như thế này nữa.

"Bleon cuối cùng sẽ bỏ rơi tôi."

"Ai thích một người phụ nữ xấu xí?"

Cuối cùng, Astell bất tỉnh vì mất nước và sau đó tỉnh dậy trên giường. Khi Bleon không còn nghe thấy giọng nói của cô ấy từ bên trong cửa, anh ấy trở nên lo lắng, vì vậy anh ấy đã mở cửa và đi vào để cứu cô ấy.

Điều đầu tiên Astell làm sau khi cô tỉnh dậy là sa thải tất cả những người giúp việc trẻ tuổi trong nhà của Công tước. Sau khi anh ta chặn Bleon không được gặp những cô gái khác bằng tuổi anh ta hoặc trẻ hơn, cô ta bắt đầu lạm dụng tinh thần anh kể từ đó.

Em xấu xa, bẩn thỉu, vô dụng, đê tiện nếu em không nghe lời, anh sẽ vứt bỏ em…

Trái tim quanh co của Astell, bị tổn thương và tan vỡ bởi tầng lớp thượng lưu, hướng về Bleon, và nó bắt đầu ăn mòn cả tinh thần của cô và Bleon.

"Đầu tiên, hãy đặt mọi thứ trở lại vị trí của nó."

Cô ấy một lần nữa đưa ra quyết định chắc chắn và nói với các nhân viên đang tập trung trong hội trường.

“Từ giờ trở đi, tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bất kỳ ai đối xử tệ bạc với Bleon. Và trong tương lai, mọi công việc của Công tước sẽ do Công tước tự mình thực hiện, vì vậy hãy nhớ rằng nếu có kẻ gian dối sau lưng, mọi việc sẽ không kết thúc đơn giản chỉ bằng việc bị sa thải thôi đâu”.

Từ trước đến nay, hầu như mọi công việc của Công tước đều phải qua tay Astell. Bleon không thể mua bất cứ thứ gì như anh muốn. Vì những người hầu đều là tay chân mà Astell thuê, họ chỉ tuân theo mệnh lệnh của cô.

Vì vậy, việc họ bỏ qua Bleon là điều đương nhiên. Nhưng bây giờ tôi không thể để nó đi. Tôi đã định đưa Bleon trở lại với tư cách là Công tước chính thức. Nói xong, tôi gọi quản gia về phòng riêng.

“Hãy thuê người làm nhiều như trước đây”.

"Nhiều người làm ạ?"

"Đúng."

"Trong quá khứ, như họ đã từng ... Ý bà là ..."

Người quản gia nhìn vào mắt tôi và hỏi.

“Hãy chắc chắn rằng ông đã đặt nó trở lại trước khi tôi vào đây. Chúng ta cần tuyển thêm người đi tu, người sẽ sửa sang, dọn dẹp lại ngôi nhà cổ, và thêm nhiều hiệp sĩ cho gia đình ”.

"Vâng, đã hiểu."

Người quản gia tuy đã trả lời nhưng tỏ vẻ rất hoang mang trước hành động bất thường của tôi.

"Tất cả những người mới đến sẽ được tôi phỏng vấn, vì vậy hãy chuẩn bị cho họ."

"Vâng. Hiểu rồi."

“Và nếu ông phục vụ Công tước một cách đúng đắn, những người bên dưới sẽ tuân theo ông tốt, vì vậy hãy cư xử tốt với chính mình. Ông hiểu ý tôi muốn nói gì không?"

"Vâng, thưa bà."

“Kể từ hôm nay, ông sẽ phải làm những gì có thể với Công tước, không phải tôi, với tư cách là chủ nhân. Từ bây giờ, ông nên báo cáo mọi thứ với Công tước thay vì báo cáo với tôi. Tôi tin tưởng vào khả năng và lòng trung thành của ông mà ông đã thể hiện cho tôi từ trước đến nay ”.

"Tôi sẽ giữ cho rằng trong tâm trí."

"Ông có thể đi rồi."

"Vâng thưa bà."

===================================================

Mandy : Tui đã trở lại với bộ này rùi nè mấy bồ :333