🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Cò Lười - Diễn đàn
Trang Gia Minh phát hiện, thái độ Chi Chi đối với cậu đã trở nên rất tự nhiên. Không phải nói trước đó cô xấu xa bao nhiêu, giờ giống như muốn nói lại thôi, dáng vẻ tâm sự nặng nề.
Hiện tại tốt hơn nhiều, khi cậu yêu cầu đi cùng cô, lúc giúp cô xách hành lý, cô cũng không còn từ chối. Cậu không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cậu cũng không hỏi.
Có lẽ, đến lúc thích hợp, cô sẽ chủ động nói cho cậu biết.
Bây giờ tạm quên đi những chuyện không đâu, cố gắng giảng cho cô chút ngữ pháp.
Đúng vậy, ngồi trên xe buýt trở về trường, họ ngồi ở hàng ghế sau, bắt đầu nói những giả thiết. Phần ngữ pháp tiếng Anh tương đối khó, Chi Chi vừa học thuộc xong, lát sau lại bị lẫn lộn.
Cậu liền mở nó ra rồi từ từ giảng cho cô nghe.
Ánh mặt trời rất đẹp, xuyên qua ô cửa kính trên xe buýt, nhiều vệt sáng chiếu lên trang sách. Cậu nhân cơ hội đang giảng đề, quang minh chính đại nhìn về phía cô.
Tay của cậu đặt ở bên hông, một lát lại đặt ở trên đùi, làm thế nào cũng không tìm được vị trí thoải mái.
Nhưng Chi Chi không phát hiện suy nghĩ của cậu.
Trong lòng cô như có quỷ.
Cậu cách cô gần như vậy, lúc quẹo cua, vai của cậu sẽ nghiêng về phía cô, trên người có một mùi thơm quen thuộc của bột giặt.
Mùi thơm rất dễ chịu.
Con trai không phải đều có mùi mồ hôi rất hôi trên cơ thể sao? Cậu lừa đảo!
Cô cố gắng lắm mới có thể kiên nhẫn không lại gần ngửi.
Cứ như vậy, hai người mỗi người có mục đích riêng phải đạt được, mỗi người một câu nói tiếng Anh, lắc lư đi đến trường.
Lúc đi ngang qua cây ngô đồng, một chiếc lá mùa thu rơi trên đầu Chi Chi."Đừng động đậy." Trang Gia Minh quan sát hồi lâu, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội thích hợp, giả vờ lấy chiếc lá xuống cho cô, rồi lặng lẽ vén bím tóc của cô.
Từng sợi tóc mềm mượt chạy xuôi giữa những ngón tay, giống như tơ lụa, cũng giống như nước chảy, còn có chút hương thơm của dầu gội đầu.
Chi Chi: "......" Đừng dựa vào cô gần như vậy đáng ghét!
Nàng rối rắm xoay mặt, cẩn thận từng li từng tí tránh dây kéo trên áo khoác cậu, đợi chút, khóa kéo? Chi Chi xoay lại ngẩng đầu lên, hoảng sợ phát hiện đỉnh đầu của cô chỉ đến cằm của cậu, tổn thọ mất thôi, năm ngoái hình như cao tới môi!
"Anh cao bao nhiêu rồi hả?" Cô hỏi.
Trang Gia Minh giật mình, vội vàng vứt lá cây, như không có việc gì trả lời: "Một mét bảy mấy thôi."
Chi Chi lại không để ý đến cậu.
Trang Gia Minh rõ ràng thấy cô khó chịu, nhịn cười nói: "Ai bảo em không chịu rèn luyện."
"Sau này em sẽ gọi anh là ba, sao quản nhiều như vậy." Chi Chi vô cùng khó chịu, "Anh biết cái gì, lùn thì thế nào? Cân nặng không quá một trăm, không phải ngực phẳng chính là lùn, em chọn lùn anh quản được sao?"
Trang Gia Minh theo bản năng liếc mắt, vẻ mặt"......".
Chi Chi ở giữa xấu hổ và danh dự, lựa chọn cái sau, giải thích nói: "Hôm nay mặc quần áo dày, thật đấy, anh phải tin em."
"Tin......"Đã thấy lúc mặt đồ bơi, không cần giải thích nữa! Cậu kiềm chế sự ngượng ngùng, nhanh chóng đổi chủ đề khác: " Tối hôm nay anh sẽ sửa bài tiếng Anh lại một chút cho em."
Chi Chi đồng ý, chủ động nói: "Học kỳ