"mau báo cảnh sát sẵn tiện gọi bố cậu đến đây" Amaya bình tĩnh phân phó, trong đầu thì thầm rầu rĩ, tại sao mỗi lần có ý định đi chơi hay mua sắm điều xui thế này trời và tình cờ thay, cảnh sát cũng có mặt ở phía đối diện với tòa nhà mua sắm nên nhanh chóng có mặt điều tra vụ án
Ran và Amaya nhanh chóng báo cáo vụ việc lẫn người khả nghi, tiếc rằng trong nhà xe lúc đó không có ai chỉ trừ bảo vệ ở lối ra vào, ta đứng đó lục lội trí nhớ dạo này trên bản tin xuất hiện vài vụ tấn công liên hoàn các cô gái có gu ăn mặc thời thượng, đặc điểm nhận diện điều có màu da ngăm, thời trang theo mốt khá hiện đại
Đây là nạn nhân thứ 4 và cũng là người tử vong đầu tiên trong 4 vụ án nhưng cảnh sát cũng chưa bắt được manh mỗi của hung thủ, đơn giản chỉ biết chiều cao và gu ăn mặc của mỗi nạn nhân, nên không thể nào điều tra ra nhiều manh mối hơn nữa
"có mỗi hung thủ mà các người không bắt được, nếu bắt được thì cô ấy đã không bị gϊếŧ chết rồi, cảnh sát các người đúng là lũ ăn hại" người đàn ông phẫn nộ kia chính là người yêu của nạn nhân, tuy biết hắn đang đau lòng nhưng cũng không thể nói lời như thế với cảnh sát chứ. Amaya bực bội lớn giọng cảnh cáo
"Câm miệng... chính anh cũng đang cản trở điều tra của cảnh sát đấy, nếu nói người ta ăn hại có bản lĩnh thì tự đi điều tra hung thủ đi"
Cả không gian ngay lập tức chìm vào im lặng, cô biết bây giờ rất nhiều ánh mắt đang hướng về phía cô nhưng cô mặc kệ, điều cần nói cũng đã nói rồi, không cần dong dài chi nữa
Người đàn ông đó cũng đã bình tĩnh lại, chậm rãi xin lỗi thanh tra Megure, ông cũng không chấp nhất gì, hình như có gì đó trong lời nói của anh ta khiến ông nhớ lại một quá khứ ông không thích
"chị... hình hình như phát hiện gì đó đúng không ?" giọng nói non nớt của một cậu bé vang lên, Amaya nghe giống như cậu bé đang giả bộ trở nên đáng yêu vậy, trong lòng thầm nổi da gà, này này... cậu làm riết cũng quên mình đã gần 17 tuổi rồi sao
"Ha..ha làm ơn đừng giả vờ đáng yêu trước mặt tôi được không ?" Mỗi lần tên này diễn kịch, da gà cô lại nổi lên tầng tâng lớp lớp đây
Như cảm thấy mình bị coi thường, Conan nhạt nhẽo bắt chước cô cười haha... nếu không phải cô là chị tôi, tôi cũng đã xử cô rồi
"cha có thấy cô gái này có gì ăn mặc hơi lạ không ?" Amaya kéo cha tới, quan sát nạn nhân, ông nhìn một hồi lâu vẫn không cảm thấy có điều gì kỳ lạ, Amaya liền báo chi tiết cô nhìn thấy
"Như 4 vụ qua, mọi người điều thấy các nạn nhân điều ăn mặc theo trào lưu, phong cách Ganguro điều quan trong lại có giày bốt đế cao" Nói rồi mọi người nhìn lại các tấm hình của những nạn nhân trước kia, quả đúng là vậy, nhưng nạn nhân thứ 4 lại mang giày cao gót, chứ không mang giày bốt đế cao, thanh tra Megure tiến đến kiểm tra đôi giày, phát hiện chiếc giày to hơn nhiều so với chân của nạn nhân
"Cha kiểm tra xem cô gái này xem quá khứ có chuyện gì bất thường xảy ra không ?"
Trong lúc chờ đợi, thi thể cô gái xấu số được pháp y mang đi
lúc cô đi vệ sinh với Ran tiến đến bãi đậu xe, không có bất kỳ ai xuất hiện ở chỗ này, nhưng lại có bác bảo vệ đi từ nhà vệ sinh đi ra, điểm này cũng phải lưu ý
chưa đến 1 tiếng, các thông tin của nạn nhân được Trung sĩ Takagi đem đến,
Có một thông tin làm cô chú ý
1 năm trước có một vụ án xe đâm trúng một đứa trẻ ở nhà xe vì ở trong bãi xe nên tốc độ xe không lớn tuy vết thương không nặng nhưng do đυ.ng trung chỗ hiểm dẫn đến tử vong, người gây tai nạn chính là nạn nhân nhưng rốt cuộc người gây tai nạn được hưởng án treo, cậu bé bị đâm chết tên là Sakurai Akira
Nghe đến đây, cô vội vã quay sang Takagi hỏi "vậy anh có điều tra thông tin của cậu bé không ?"
Nghe đến tên cậu bé bị tai nạn, làm cô nhớ đến một việc, đó chính là vụ lùm xùm khi xưa hi phiên tòa kiện tụng về cái chết của cậu bé
sau tai nạn thì cha mẹ nạn nhân ly hôn và đặc biệt thay cô nghe được ngươi gây ra tai nạn là một cô gái trẻ, khi lái lẽ do bốt đế cao nên đạp phanh chậm, gây ra sự việc đáng tiếc, và tên của ông bố là Sakadane, chính là gã bảo vệ cô và Ran thấy trong khi đi vệ sinh
"Sonoko đâu ?" Cô chợt nhớ Sonoko cũng mang bốt đế cao, nếu suy luận cô đúng, Sonoko có nguy cơ sẽ trở thành nạn nhân thứ 5
Tên bảo vệ đó cũng đâu mất rồi
"Ran... mau gọi cho Sonoko" Cô tuy hiện tại không biết suy luận cô đúng không, nhưng để đảm bảo vẫn phải nên cẩn thận hơn
Ran nghe giọng Amaya hốt hoảng đến vậy, liền gọi điện cho Sonoko
Ban nãy vì chờ điều tra quá lâu, đồ đạc hơi nhiều nên Sonoko có mượn chìa khóa xe của ông mở để mở cốp xe cất đồ, có thể khi đó hung thủ thấy được và nhầm tưởng Sonoko lái xe, làm gã nhớ tới vụ tai nạn khi xưa của con mình
Sonoko bực bội kể moi việc xảy ra với mình, đang đi nhà vệ sinh tự nhiên bọn họ tắt hết đèn làm cô phải lội thanh bộ xuống tầng giữ xe, Nghe âm thanh như có người theo dõi Sonoko cũng nhanh chân bước xuống xuống tầng cũng không quên nói cho mọi người biết Sonoko bị người nào theo dõi
"Sonoko cẩn thận, , hung thủ chính là ông bảo vệ của cửa hàng, mau mau chạy xuống tầng hầm xe nhanh lên" Cô giật điện thoại của Ran, nói hung thủ cho Sonoko biết để cô ấy kịp đề phòng
Sonoko hoảng sợ tăng tốc chạy xuống, người phía sau thấy cô bước nhanh cũng nhanh đuổi theo
Phía sau đột ngột tấn công , Sonoko nhanh chân tránh được, hoảng hốt ném điện thoại trúng mặt kẻ tấn công, hắn bị Sonoko thấy mặt liền điên cuồng đuổi theo
Giữa chừng Sonoko bị ngã, hắn nhân cơ hội lao tới dùng gậy sắt giáng cho Sonoko một búa, trước khi hành động hắn còn nói "Mi là con quỷ cái, bề ngoài là cô bé dễ thương bên trong lại là một tên gϊếŧ người không khác gì tên quỷ nhỏ"
Ta nói gϊếŧ người không làm liền tay mà còn lải nhải, hèn chi nhiều nhân vật phản diện thất bại vì cái tính lải nhải ,Amaya sau khi báo nguy liền chạy đến cầu thang thoát hiểm, từ đằng sau giáng cho tên đó một cú đá, hắn đau đớn ôm mặt ngã khụy xuống
Sonoko sợ hãi, tìm một nơi an toàn ẩn nấp, Amaya đứng đối diện với kẻ sát nhân hàng loạt, hắn lao đến, la hét như một tên thần kinh " mày là đồng bọn của quỷ, mày chả khác gì bọn chúng cả, đáng lẽ tao chỉ cảnh cáo nhưng mày đã thấy khuôn mặt tao rồi, mày phải chết"
Cái tên ngốc, dù sao cảnh sát cũng đã biết ông ta là hung thủ, việc Sonoko có thấy mặt hay không cũng đã vô dụng rồi, Amaya ra sức đánh thêm vài chiêu, tội phạm mau chóng gục gã, nằm bẹp xuống đất
"nếu nói là kẻ gϊếŧ người, đó không phải là ông sao... đùa bợt trên sự sống của người khác, đây không phải là bảo vệ công lý hay trả thù cho con trai đã chết của ông mà chính là hành vi gϊếŧ người phạm pháp, ông không phải anh hùng đâu, bây giờ đã chính thức trở thành tội phạm rồi"
Cô vứt chiếc chày sắt đó đi xa, phẫn nộ nói, hắn như nhớ lại hành vi ban đầu của mình, ban đầu chỉ muốn cô gái đó xin lỗi thôi, vì cô ta mang đôi giày cao gây ra tai nạn và xin lỗi con trai ông ta trên thiên đàng
"tôi chỉ muốn thế thôi nhưng khi thấy những cô gái mang bốt cao... lại chợt nhớ đến cái chết của con trai tôi...tôi đã không kìm lòng được và ra tay..."
Cô nghe giọt nước mặt hắn chảy xuống, nghe giọng nói buồn bã hối hận của hắn, giờ có hối hận cũng muộn rồi
"Amaya... Sonoko" và mọi người đã đến, nhìn thấy hung thủ quỳ gối trước cô
Chuyến đi chơi của ba cô gái lại trở thành ký ức không vui vẻ
Nhưng với Amaya mọi chuyện cũng không tệ đến vậy, ít nhất với cha cô cũng không bị hung thủ đánh đến nỗi vào bệnh viện như trong nguyên tác, cô vội vã chạy đi cứu Sonoko một phần là lo lắng cho bạn mình và cũng một phần cô muốn ngăn cản chuyện đó xảy ra
P/S: nhân dịp Noel, tặng cho các nàng thêm chương nữa nè