Thật ra Điền Xảo Hoa không nhìn trúng đứa con dâu này đâu, nhưng Vương Nhất Lâm lại nhìn trúng việc Liễu Lai Đệ xinh đẹp, nên cực lực tranh thủ. Hơn nữa Liễu Lai Đệ còn đảm bảo sẽ không ăn cây táo, rào cây sung, cho nên Điền Xảo Hoa mới đồng ý.
Hắn kết hôn cùng năm với Vương Nhất Hải, bây giờ sinh được ba đóa hoa vàng, Nhị Nha - Mỹ Chi, Ngũ Nha - Mỹ Trân, Lục Nha - Mỹ Tuyết.
Theo suy nghĩ của Liễu Lai Đệ, sinh con gái thì đặt tên là Chiêu Đệ hay Phán Đệ gì đó để thu hút em trai, nhưng thân là chủ tịch hội phụ nữ, Điền Xảo Hoa không muốn làm chuyện này trong nhà mình.
Không phải bà ấy không trọng nam khinh nữ, những người phụ nữ trong thế hệ này của bà ấy ít nhiều gì cũng có suy nghĩ như thế nhưng bà ấy phải chăm chút mặt ngoài cái đã.
Nếu để con cháu mình mang tên là Chiêu Đệ hay Phán Đệ hay gì đó, thì Điền Xảo Hoa nhất định sẽ không làm, không thể để mất mặt như thế được. Bà ấy đường đường là chủ tịch hội phụ nữ, nhà bà ấy sao có thể cổ hủ đến thế được!
Bởi vì điều này, tuy phòng ba không có con trai nhưng ba đứa con gái phòng ba không phải “Chiêu Đệ” gì đó, mà đều có tên rất dễ nghe, khác hẳn với người bình thường.
Tuy nhà hắn có tới ba đứa con gái, nhưng thật ra Lục Nha mới bốn tuổi, nhỏ hơn Bảo Nha.
Nếu tính dựa theo tuổi sinh ra, Bảo Nha lớn hơn một chút so với Mỹ Tuyết, cô bé nên là Lục Nha nhưng mà Vương Nhất Thành kiên quyết không chịu gọi là Lục Nha, con của anh thì phải là bảo bối của anh, thế nào anh cũng phải kêu là Bảo Nha.
Ban đầu Điền Xảo Hoa không đồng ý, nhưng không chịu nổi việc Vương Nhất Thành làm phiền, với lại thấy chuyện này cũng không phải chuyện gì lớn, cho nên Điền Xảo Hoa chiều theo ý của anh, vì thế Bảo Nha là Lục Nha trong nhà nhưng không gọi là Lục Nha, ngược lại được kêu là Bảo Nha. Còn Mỹ Tuyết lại được kêu là Lục Nha.
Cô tư nhà lão Vương là đứa con gái duy nhất của Điền Xảo Hoa, tên là Nhất Hồng, cô ấy cũng là người có bằng cấp cao nhất nhà họ, học đến cấp ba, sau khi tốt nghiệp cấp ba thì gả cho bạn học cùng lớp, chồng cô ấy tên là Triệu Xuân Dương.
Hai vợ chồng nhờ vào quan hệ của ông cụ nhà họ Triệu mà đều làm việc ở nhà máy dệt trong xã, bây giờ là gia đình công nhân viên chức.
Sau khi Vương Nhất Hồng được gả đi cũng sinh cặp sinh đôi con trai, tên là Triệu Bình với Triệu An, rất được lòng nhà lão Triệu.
Nhà lão Vương họ có gen di truyền sinh đôi, hồi xưa khi Điền Xảo Hoa sinh thằng hai và thằng ba thì chính là sinh đôi con trai, con trai cả của bà ấy còn có bốn đứa con gái toàn là sinh đôi. Trong thôn có nhiều người cực kỳ hâm mộ nhà bà ấy.
Đừng nhìn Điền Xảo Hoa xuất thân là thợ săn mà khinh, vậy mà bà ấy cũng được đi học mấy năm đấy, bà ấy biết tầm quan trọng của học hành, cho nên con cháu bà đều được đi học, không phải có mắt như mù.
Nhưng mà không phải đứa nào cũng có thiên phú học hành, cậu cả Nhất Sơn với cậu năm Nhất Thành nhà họ đều tốt nghiệp cấp hai, cậu hai cậu ba tốt nghiệp tiểu học. Còn cô tư Nhất Hồng lại học đến cấp ba, cũng có tương lai tốt nhất.
Bởi vì trong nhà có đứa con gái như thế, cho nên Điền Xảo Hoa cũng bảo các con phải đối xử tốt với các cháu gái, Vương Nhất Hồng cũng hiếu thảo, mặc dù đã gả đi, nhưng vẫn giúp đỡ nhà mẹ đẻ ít nhiều.
Cậu năm Vương Nhất Thành nhà họ tốt nghiệp cấp hai, theo lý thuyết thì ký ức kiếp trước về việc học của Vương Nhất Thành hình như không tồi mới đúng, quả thực việc học của Vương Nhất Thành không tồi, nhưng mà trước khi thi lên cấp ba thì Vương Nhất Thành lại bị bệnh, hôm thi thì trực tiếp ngất xỉu trong phòng thi nên cuối cùng không được học cấp ba.
Họ là gia đình nông thôn nên không có thứ gọi là học lại.
Vương Nhất Thành kết hôn cũng sớm, ở nông thôn thì vậy là sớm rồi, anh nhỏ hơn anh hai anh ba ba tuổi, nhưng lại kết hôn ngay sau họ. Nhà bình thường làm gì có chuyện tụ lại kết hôn như vậy, làm sao gia đình có thể gánh nổi.
Nhưng mà Vương Nhất Thành không chỉ kết hôn cùng năm với anh trai, mà còn muộn hơn chỉ có một tháng. Vợ anh là do Vương Nhất Hồng giới thiệu, thật ra cũng chẳng phải giới thiệu gì, vợ Vương Nhất Thành là bạn cùng lớp của Vương Nhất Hồng, Vương Nhất Thành đi đưa đồ cho chị tư thì quen biết cô ấy, hai người cấp tốc tiến đến với nhau.
Mẹ của Bảo Nha tên là Thích Tú Nhi, hồi xưa nhà họ Thích làm nghề mổ lợn bán thịt trong thành phố, sau này khi chính sách thay đổi, ông cụ Thích lại thành đồ tể số một trong lò mổ.
Nhà họ Thích chỉ có hai đứa con gái, Thích Tú Nhi đứng thứ hai.
Nhà họ Thích ở huyện thành, ông cụ Thích tuyển con rể cho con gái lớn, bởi vì con rể lớn đang phục vụ trong quân đội, nên ông ấy sốt ruột gả con gái hai ra ngoài.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin