Chương 14

Hắn cũng không muốn hoài nghi nhi tử, nhưng ở trong ấn tượng của hắn, Lâu Khỉ Niên vẫn luôn là người kiêu căng nhất Vũ tộc, tại sao yêu huyết giữa mày đỏ tươi như vậy, bởi vì đối phương tuổi trẻ đã gϊếŧ không ít người tu tiên! Hắn nhất định đắc tội với Bùi Huyền!

Lâu Khỉ Niên bị hoảng đến sắc mặt tái nhợt, chịu đựng đau đớn, cúi đầu nhìn yêu đan mình mang theo vết máu, đây là chuyện may mắn duy nhất, Bùi Huyền không có đuổi tận gϊếŧ tuyệt, xẻo đi yêu đan của hắn.

Một yêu không có yêu đan, mới chân chính xong đời.

Sau khi thả lỏng tâm, hắn mặt mày không vui nói: “Nhi tử không trêu chọc hắn!”

Lão khổng tước không tin, “Vậy tại sao Bùi Huyền đánh tới cửa?” Cửu Châu địa giới mở mang diện tích rộng lớn vô ngần, Bùi Huyền trấn thủ Ma Vực - nơi yêu ma hoành hành, trước mắt đang thống nhất Vô Tẫn Chi Hải cùng Vạn Ma Quật, không nhàn rỗi chạy đến đây gây chuyện, mà Trung Châu giới nhiều động thiên phúc địa*, nhiều tông môn giáo phi, những từ sĩ đạo mạo đều có thù oán với Bùi Huyền, Bùi Huyền không tấn công năm đại tông bảy đại môn tứ đại thế gia, không có việc gì lại đánh một đám trung lập xem diễn?

(*)ngọn núi và danh lam thắng cảnh nổi tiếng nơi các vị tu sĩ sinh sống

“Ta thật sự không trêu chọc hắn, hắn……” Đại công tử Yêu tộc nghiến răng nghiến lợi, thật sự cảm giác có chút khó có thể mở miệng, “Hắn cưỡng bức ta cùng con của hắn kết làm đạo lữ!”

Thật là quá hoang đường!

Nghĩ đến đây, khổng tước liền tức sùi bọt mép.

“Bùi Huyền có nhi tử sao?” Lão khổng tước cũng chấn động, phản ứng đầu tiên là cảm giác không thể tin nổi, hắn ta giấu cũng quá kỹ. Phản ứng thứ hai là quá tốt, chỉ cần không phải tranh đấu sinh tử, nhi tử hy sinh một chút sắc đẹp cống hiến một chút thịt, cũng không làm sao, hơn nữa một mình tu hành sẽ cô đơn nhàm chán, có đạo lữ đồng hành làm bạn cũng tốt, Bùi Huyền thực lực cao cường, thân phận địa vị số một Tu chân giới, cả hai cũng không tính trèo cao hoặc gả thấp, chuyện duy nhất hắn không hài lòng chính là…… Hắn là hậu duệ của thượng cổ thần điểu, sinh ra lúc trời đất thuở ban đầu, không hiểu tại sao lại biến thành cùng thế hệ với Bùi Huyền.

Không ai hiểu cha bằng con.

Khổng tước nhàn nhạt liếc mắt nhìn phụ thân một cái, biết tâm lý đối phương hoạt động, hắn thần thái rất bình tĩnh: “Người đoán đứa nhỏ bao nhiêu tuổi?”

“Bao nhiêu?”

“Mới, ba, tuổi, nửa!”

Giống như nghiến răng nói từng chữ một, có hiệu quả đinh tai nhức óc, cung điện Yêu tộc lại lần nữa lung lay sắp đổ.

Lão khổng tước: “???”

Đại yêu ở trong thôn Diệp gia.

Hắn bị thương quá nặng, nằm trên giường sắc mặt hơi hơi tái nhợt, lông mi khẽ nhắm lại lâm vào hôn mê, thú huyết chảy ra, một ngụm kéo dài tuổi thọ, hai ngụm trực tiếp trường thọ.

Đường Hi bay bên cạnh, hai mắt sáng lấp lánh nhìn thẳng, hắn thần sắc kích động, la lớn: “Thanh Thanh, mau mau mau, uống một ngụm máu!” Kéo dài tuổi thọ a! Ngươi sống càng lâu, Bùi Huyền sẽ không nổi điên! Một sợi tàn hồn đã chết sớm không có chấp niệm về chuyện sống lại, giờ phút này lại hận chính mình không có thân thể, có thể hứng một chén nhỏ, lấy một chén máu khổng tước, trực tiếp cho Diệp Thanh uống.

Diệp Thanh đang băng bó miệng vết thương: “?”

Tại sao muốn uống máu, Đường Hi ca ca thật biếи ŧɦái!