Chương 6

Nếu như ba ba già đồng ý cho cô tiểu thư kia đưa mình ra ngoài chơi, có phải đã đại biểu mỹ nữ kia có thể trở thành mẹ của mình?

Lạc Thiên Viễn tự nhiên rất yên tâm Tống Vãn Tình.

Tống Vãn Tình làm người đơn thuần, vui vẻ với không vui vẻ đều viết lên mặt, chỉ là, so với làm bạn trai người nào đó, Lạc Thiên Viễn càng để ý là cha của nhân vật này.

Con gái còn nhỏ, cái gì cũng không biết, một khi mở ra tiền lệ này, về sau nếu có người đơn độc gặp mặt con bé, lấy thân phân bạn của anh mang con bé đi, hậu quả như vậy anh có thể chấp nhận được sao?

Lạc Thiên Viễn lắc đầu: “Không được, Thư Nhan còn nhỏ, vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn, không thể để cho con bé cảm thấy có thể tùy tiện đi với người nào khác.”

Lạc Thư Nhan ở trong lòng lặng lẽ thở dài một hơi.

Ba ba ơi ba ba, con mới không phải đứa bé bị một que kẹo dụ đi là được đâu.

Thẩm Thanh Nhược cười cười, “Vậy thì anh nên giải thích thật tốt với bạn của anh, có khả năng là cô ấy sẽ cảm thấy là anh đang đề phòng cô ấy”

“Ừm.”

Ngoại trừ đang ăn mì, kì thực nghe lén người lớn nói chuyện cũng không phải chỉ có Lạc Thư Nhan, còn có Thẩm Yến, cậu nhìn thoáng qua ma ma, mấp máy môi, có chút khó chịu.

Buổi sáng có bốn tiết học, vì cam đoan hơn mười một giờ đã có thể tan học, thời gian đi học buổi sáng cũng rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, hai đứa trẻ đeo cặp sách nhỏ của mình, đi theo sau lưng Lạc Thiên Viễn ra cửa.

Mặc dù trên thực tế tiểu khu cách trường học rất gần, nhưng khi Lạc Thiên Viễn xuống lầu, nhìn phần lớn căn bản không có phát huy được tác dụng, chỗ đỗ xe đã bị nhóm cô dì chiếm làm chỗ tán chuyện phiếm, cái lắc đầu nhỏ bé không thể nhận ra.

Nếu như chỉ có một mình anh mà nói, anh đã sớm không kìm nén nổi xúc động hưởng thụ sinh hoạt mà mua xe rồi, lúc trời mưa cũng không phải chịu trận đội mưa, anh cũng đuổi kịp thời điểm tốt, năm đó vừa vặn không chịu ngồi yên chuyển mua bán kiếm lời một khoản tiền, mua chứng khoán, hiện tại đến lúc phát tài, đều nói mua cổ phiếu tài chính đầu tiên năm 92 sẽ thành nhà lớn, lời này không sai, Lạc Thiên Viễn lúc ấy liều mạng toàn bộ nhà cửa, còn mượn không ít tiền, cứ việc ngay lúc đó thuận mua chứng khoán so với hộ khẩu, biện pháp có được còn khó hơn nhiều, nhưng vẫn bị Lạc Thiên Viễn chui vào được chỗ trống, anh mua không ít chứng khoán, phát tài một số tiền lớn.

Không nói khoa trương chút nào, nhà Tống Vãn Tình tại Ninh Thành là nhà giàu nhất, kỳ thật nhà Lạc Thiên Viễn hiện tại cũng không kém gì nhà Tống gia, chỉ là anh khá cẩn thận, có câu nói nói hay lắm, buồn bực thanh âm phát đại tài, anh có uy hϊếp, bất kể là thời đại nào cũng không thiếu kẻ liều mạng, Tống gia tại Ninh Thành căn cơ tràn đầy nhân mạch, nhưng cho dù có như thế, anh trai Tống Vãn Tình khi còn bé vậy mà cũng từng bị bắt cóc, suýt nữa gϊếŧ con tin.

Lạc Thiên Viễn làm sao có thể nhẫn nhịn việc để cho con gái chịu khổ đôi chút, thế là chỉ có thể che giấu mình, ngay cả một chiếc xe con cũng không dám mua.

Anh không khỏi tự giễu cười một tiếng, có tiền cũng không dám tiêu trắng trợn, thật sự có chút tủi thân.

Lạc Thiên Viễn che giấu rất khá, ngoại trừ người tỉ mỉ như Thẩm Thanh Nhược phát hiện một chút mánh khóe, Lạc Thư Nhan cũng không phát hiện bản thân đã thăng cấp thành một phú nhị đại.