Thẩm Yến: “Cậu ăn cơm sao còn nói nhiều như vậy?”
Lạc Thư Nhan nói: “Cậu như vậy sau này sẽ không có bạn gái.”
Thẩm Yến: “...”
Bệnh tâm thần!!! Loại lời này là lời mà con gái nên nói à!!!
Lạc Thiên Viễn đi mở nước, trong núi không có Hổ, con khỉ xưng bá vương, không có ba ba già ở, Lạc Thư Nhan không có chút gánh nặng trong lòng nào trêu chọc Thẩm Yến, “Đến lúc đó cũng đừng mặt dày mày dạn bảo mình giới thiệu bạn gái cho?”
Thẩm Yến điên rồi.
Mặc dù biết Lạc Thư Nhan vẫn luôn rất khùng, nhưng tại sao cậu ta có thể nói ra lời này!
Ngay cả mì tôm cũng không muốn ăn.
Lạc Thiên Viễn trở về, nhìn thấy Thẩm Yến “Mặt mày xanh mét”, con gái của anh lại ăn mỳ vui vẻ, không khỏi hiếu kì hỏi: “Sao vậy, cãi nhau?”
Thẩm Yến nhìn Lạc Thư Nhan một chút, nghĩ thầm, không thể tiếp tục như vậy.
Nhất định là vì xem quá nhiều phim truyền hình thiểu năng, trẻ nhỏ xem mấy cái phim truyền hình kia nhất định sẽ bị ảnh hưởng!
Có lẽ do trên đường lữ hành tâm tình rất tốt, cậu không giống lúc trước kín như bưng, lần đầu tiên mở miệng cáo trạng: “Chú Lạc, Lạc Thư Nhan nói sẽ giới thiệu đối tượng cho cháu, cháu từ chối bạn ấy.”
Lạc Thư Nhan: “...???”
Lạc Thiên Viễn: “...!”
Quả thật Lạc Thư Nhan không nghĩ tới Thẩm Yến lại lật ngược phải trái đen trắng như thế, nhìn cậu ta xem, cô giới thiệu đối tượng cho cậu ta? Cậu ta không đồng ý?
Nhưng lúc này hiển nhiên còn không có đến phiên cô tức giận, Lạc Thiên Viễn vừa mới quên trước đó cô có nói chuyện “Sau này con cũng sẽ có bạn trai”, giờ phút này bởi vì Thẩm Yến nói mà lại một lần nữa nhớ ra, anh nhíu mày, hỏi: “Thư Nhan, con học ở đâu mấy thứ linh tinh này vậy?”
Lạc Thư Nhan thật sự oan ức.
Cô chỉ đơn thuần trêu chọc Thẩm Yến, nào nghĩ đến sẽ bị lật xe đâu?
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, vấn đề này hình như hoàn toàn không thể trách Thẩm Yến, cũng là nồi của cô, đại khái là Thẩm Yến vẫn luôn biểu hiện rất thông minh rất thành thục, mà trong lúc qua lại cũng luôn nhường cô nên cô quên mất cậu ta cũng chỉ mới là đứa trẻ bảy tuổi. Nếu như hôm nay cô mười mấy tuổi, cậu ta cũng mười mấy tuổi, có khả năng trêu chọc một chút cũng không có việc gì.
Theo hướng nghiêm trọng mà nói, chắc không phải là cô đã dùng ngôn ngữ quấy rối bạn nhỏ đấy chứ?
Lạc Thư Nhan run lẩy bẩy.
Về sau cô phải thật chú ý khi nói chuyện với bạn nhỏ mới được oa oa oa.
Cô đã đối xử với Thẩm Yến như người đồng trang lứa rồi.
Hiện tại nghĩ lại, người ta là bạn nhỏ hàng thật giá thật, cô lại là người sống hai đời...
Lạc Thư Nhan cúi đầu không nói lời nào, xem như bản thân đang tỉnh lại.
Thẩm Yến đã thấy bộ dạng uất ức của cô, rõ ràng cáo trạng chính là cậu, lúc này lại nhịn không được giải vây cho cô, cậu nói: “Kỳ thật cậu ấy đang nói đùa với cháu.”
Lạc Thiên Viễn cũng không tức giận vì lời của trẻ con, nhưng anh đột nhiên nghĩ đến, hình như cần phải giáo dục cho con gái một số kiến thức.
Vì để cho bầu không khí thoải mái hơn một chút, anh cười nói: “Con muốn giới thiệu đối tượng cho Thẩm Yến?”
Lạc Thư Nhan: “... Không có.”
“Ba ba cảm thấy Thẩm Yến rất thông minh, chỉ cần về sau tâm tư đều dùng ở việc học tập, nhất định có thể thi vào đại học tốt.” Lạc Thiên Viễn lại nhìn về phía Lạc Thư Nhan, “Còn có Thư Nhan, kỳ thật ba ba không phản đối con tìm bạn, nhưng có một việc, nhất định phải để cho ba ba biết, trên thế giới này, chỉ có ba ba mới không làm con tổn thương, nếu như trong lòng con không dám để cho ba ba biết, hoặc là bạn của con không dám để ba ba biết, vậy thì ba ba nhất định sẽ không đồng ý đoạn tình bạn này.”