- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cha Ta Khởi Điểm Là Nam Chính
- Chương 37
Cha Ta Khởi Điểm Là Nam Chính
Chương 37
Nghe thấy Lạc Thiên Viễn nói như vậy, Lạc Thư Nhan mới thở dài một hơi.
Cũng đúng, công ty biết hoàn cảnh của ba ba, cha mẹ đều mất, một thân nuôi nấng trẻ nhỏ, không có khả năng đi công tác liền đem con nhỏ bỏ ở nhà, thanh toán tất cả phí tổn thất cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng mà, nói kiểu gì thì nói, công ty này xảy ra chuyện gì vậy, biết rất rõ ràng cô với ba ba của cô nương tựa lẫn nhau mà sống, trong nhà cũng không có người lớn nào khác, vì sao lại luôn phái ba ba đi công tác khắp nơi trên cả nước???
Lạc Thiên Viễn thấy bộ dạng con gái như trút được gánh nặng, thật sự bị chọc cười, nhưng sợ con gái sẽ tức giận, lại nín cười, hắng giọng một cái, “Còn vấn đề thứ ba thì sao?”
Lạc Thư Nhan từ bên trong nghi ngờ lấy lại tinh thần, nhớ tới việc lớn hôm nay, liền lấy hai cái váy so trên người, còn xoay một vòng, “Cha, con mặc cái viền lá sen này đẹp, hay là mặc bộ thân rời này đẹp hơn?”
Không đợi Lạc Thiên Viễn trả lời, cô lại nói một mình: “Viền lá sen đẹp mắt, chỉ là vải vóc có hơi dày, mặc có chút nóng, nhưng đẹp mắt.”
“Bộ hai phụ kiện mặc dễ chịu, nhưng lại không có phong cách tây.”
“Bỏ đi, mang tất cả theo, có lẽ thời tiết Bắc Kinh mặc viền lá sen cũng không nóng, bộ hai phụ kiện này mặc lúc đi xe lửa!”
Cô hoàn toàn không cho Lạc Thiên Viễn cơ hội nói chuyện, đưa ra vấn đề, lại tự mình giải quyết vấn đề, sau đó xinh đẹp quay người lại vui quên trời đất trở về phòng, tiếp tục chọn lựa quần áo mặc đi Bắc Kinh.
Lạc Thiên Viễn: “...?”
–
Bên này Lạc Thư Nhan đang thu dọn quần áo, sát vách bầu không khí lại không bình thản như vậy.
Thẩm Thanh Nhược cũng lâm vào trong khó xử, cô biết con trai rất muốn đi, con trai một mực rất hiểu chuyện, muốn đồ vật gì cũng sẽ cân nhắc tình huống trong nhà, cho tới bây giờ hầu như chưa từng mở miệng nói muốn cái gì, cho đến hiện tại thằng bé ngồi nghiêm túc trước bàn đọc sách, nhưng thân là mẹ, cô biết thằng bé rất muốn đi Bắc Kinh.
Bây giờ cô phải làm sao đây, Bắc Kinh... Bắc Kinh!
Năm đó cô rời khỏi thành phố kia liền không muốn trở về nữa, có đôi khi cô nghe thấy ai từ Bắc Kinh trở về, nhà ai có người xa lạ tới, cô đều sẽ nơm nớp lo sợ một thời gian rất dài. Hiện tại bảy năm trôi qua, cô dần dần bình thản, chỉ coi những sự việc kia như là chuyện của kiếp trước nhưng mà bây giờ Lạc Thiên Viễn lại dễ dàng phá vỡ ảo tưởng của cô.
Ai cũng hướng tới đô thị lớn, cô không phải là vì muốn con trai phát triển nên mới tới huyện thành này sao?
Con của cô thông minh, nơi này không giữ nổi thằng bé, thằng bé cần một khoảng trời rộng lớn hơn.
Thẩm Thanh Nhược vừa vá quần áo, vừa làm bộ lơ đãng hỏi: “Con trai, con muốn đi Bắc Kinh sao?”
Thẩm Yến không ngẩng đầu, chỉ là ngòi bút trên giấy dừng lại một chút, “Có chút, không đi cũng được.”
Nghe thấy con trai nói như vậy, trong lòng lại chua xót, sau lại khẽ cắn môi hạ quyết tâm. Chỉ sợ tại Bắc Kinh,trong lòng những người kia, cô đã chết, mà đã nhiều năm như vậy, Bắc Kinh lớn như thế, cũng không nhất định sẽ đυ.ng phải. Lạc Thiên Viễn có lẽ có chút tiền, nhưng so với người kia... vẫn có khác biệt, nhất định sẽ không có cơ hội đυ.ng chạm, cho dù đυ.ng phải, ai sẽ hoài nghi một người xa lạ mang theo một đứa trẻ là do một người đã chết là cô sinh đây?
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cha Ta Khởi Điểm Là Nam Chính
- Chương 37