Chương 8 (H)

Hoắc Huyền nằm trên giường, nhìn nửa thân trên trần trụi của người đàn ông, thân hình của cha cô rất cường tráng, cơ bắp rắn chắc, đường nét thật đẹp.

Hoắc Huyền hai má nóng bừng, chui vào trong chăn, không dám nhìn nữa.

Hoắc Tiêu từ phòng tắm đi ra, đầu óc choáng váng buồn ngủ, trực tiếp ngã xuống giường lớn, kéo chăn ra, ôm lấy thân thể mềm mại thơm tho dưới chăn vào trong lòng.

Hoắc Huyền chìm vào giấc ngủ mơ màng, cánh tay của cha khoác lên eo cô, hơi nặng nhưng lại khiến cô cảm thấy thoải mái, hơi thở của cha bao trùm lấy cô, cô cũng vui vẻ ôm lấy eo Hoắc Tiêu, càng tiến sâu vào trong vòng tay của hắn.

Ngày hôm sau, khi mở mắt ra, Hoắc Tiêu đầu đau như búa bổ.

Phản ứng đầu tiên của hắn hận tối hôm qua đã uống quá nhiều, lần sau nhất định sẽ không uống nhiều như vậy nữa!

Sau hồi lâu, anh nhận ra có điều gì đó không ổn.

Có thứ gì đó nằm trong lòng anh, nằm trên cánh tay anh, ấm áp mềm mại, ký ức đêm qua ùa về trong đầu, Hoắc Tiêu bình tĩnh lại, chậm rãi vén chăn lên.

Gương mặt trong sáng, dịu dàng của cô gái dưới ánh sáng tự nhiên càng thêm xinh đẹp, cô nằm trong lòng anh đầy ỷ lại ngủ ngon lành, hai cánh tay mảnh khảnh ôm lấy eo anh, như sợ “người cha” này sẽ bỏ chạy.

Hoắc Tiêu bất giác nhếch lên khóe môi.

Cô gái nhỏ thật xinh đẹp lại ngốc nghếch, tối hôm qua bị một gã say rượu đè cô lên sô pha không nói một lời cứ thế mà thao huyệt cô, thế mà cô vẫn rất tin tưởng hắn.

Cha và con gái làm sao có thể ôm nhau ngủ?

Trừ khi người cha này là cầm thú, bằng không sao có thể ngay cả thân thể của con gái mình cũng ôm ấp yêu thương.

Mặc dù chỉ là một cô con gái giả được gửi tới bởi một người bạnđểu cuae hắn, nhưng người cha cầm thú Hoắc Tiêu thực sự hài lòng với cô con gái nhỏ này.

Dươиɠ ѵậŧ người đàn ông lại cương cứng vào buổi sáng, dù hắn không muốn quấy rầy giấc ngủ của cô gái nhỏ, nhưng sau khi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ xinh của thiếu nữ một lúc, Hoắc Tiêu không ngăn được du͙© vọиɠ trong lòng, hắn đưa tay sờ lên gò má mịn màng mềm mại của cô, đầu ngón tay thô ráp chọc chọc vào chiếc má phúng phính của cô, môi hôn lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô.

Miệng cô gái thơm ngọt ngào, mặc dù đêm qua uống say nhưng Hoắc Kiêu vẫn nhớ như in mùi vị này.

Bây giờ tỉnh lại, cảm giác chạm vào đôi môi mềm mại càng rõ ràng, sau khi Hoắc Tiêu dùng đầu lưỡi liếʍ láp đôi môi ẩm ướt của cô, hắn liền đưa lưỡi vào trong miệng.

Hoắc Tiêu không muốn cản trở hô hấp của con gái nên dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu đùa, nhưng cô bé lại vô thức ậm ừ, sau đó chủ động ngậm dị vật vừa lọt vào miệng, đầu lưỡi linh hoạt của cô quét qua rồi lại hút cái lưỡi to cả Hoắc Tiêu, âm thanh môi lưỡi hòa quyện vang lên khắp phòng

"chậc chậc chậc chậc..."

Hoắc Tiêu hô hấp đột nhiên trở nên nặng nề, cái miệng nhỏ nhắn này mυ"ŧ tốt như vậy, đút côn ŧᏂịŧ vào, chẳng phải sẽ rất sung sướиɠ sao.

Nghĩ tới đây, hắn không kiềm chế được nữa, dùng hai bàn tay to lớn sờ soạng cặp mông tròn trịa của con gái, kéo một chân của cô đặt lên eo của mình, móc ra dươиɠ ѵậŧ to lớn, đẩy lớp vải qυầи ɭóŧ của cô sang một bên, đặt trực tiếp dươиɠ ѵậŧ cứng nóng vào cửa âʍ ɦộ hồng nộn ướŧ áŧ, mềm mại của cô gái nhỏ.

"Bảo bối, ngươi có biết tối hôm qua tiểu âʍ ɦộ của ngươi hút cha nhiều như thế nào không..."

Người đàn ông dâʍ ɖu͙©, đầu óc đầy rẫy những suy nghĩ bẩn thỉu và xấu xa, thậm chí còn cho rằng cô gái trong sáng và khờ khạo trước mặt mình thực sự là con gái của mình, và điều đầu tiên mà hắn, cha ruột của cô, làm khi đưa con gái về, không phải để bù đắp, mà để đè ép cô dưới thân, điên cuồng nhấp nhô trên người cô, đút dươиɠ ѵậŧ lớn vào trong âʍ ɦộ trinh nữ, làm ô uế thân thể trong trắng của cô.

"A... Con gái ngoan của cha, dùng tiểu âʍ ɦộ của con bọc lấy đại côn ŧᏂịŧ của cha..."

Dươиɠ ѵậŧ đau đến không nhịn được, eo Hoắc Tiêu liền chìm xuống, qυყ đầυ trực diện đút vào trong cái lỗ chật hẹp, cái qυყ đầυ tròn trịa, cứng rắn nóng hổi chui vào trong cái lỗ chặt chẽ, kéo căng âʍ ɦộ, dán chặt vào môi âʍ ɦộ mềm mại co giật từ từ, tiểu âʍ ɦộ như nhận được tín hiệu từ dươиɠ ѵậŧ lớn, lập tức chảy nước ướt nhẹp...