Chương 41

Sáng hôm sau

Năm chiếc trực thăng lớn hạ cánh trước cổng Hắc gia Một người đàn ông cao ráo, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt sắc bén như chim ưng bước xuống từ trực thăng, theo sau anh là ba người đàn ông khác cũng tuấn mỹ không kém Trong nhà, Lâm Tạ Phong ngồi bình thản uống cafe, Tần Hạo tay đùa nghịch con dao găm Hắc Tiệp ngồi vắt chéo chân trên ghế sofa, chờ bọn họ Vừa thấy bọn họ đi vào anh liền lên tiếng:

"Phong Vũ! Rất đúng giờ!"

"Tôi tới rồi! Anh muốn gì?" Phong Vũ không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề chính

"Ha Ha Không hổ là lão đại Cư Phong, giải quyết mọi chuyện nhanh gọn nhất" Hắc Tiệp nhếch mép cười

"Đừng nhiều lời, nói!" Phong Vũ vẫn giữ thái độ lạnh lùng, con mắt sắc bén nhìn anh

"Được, đàn em của anh tới địa bàn của tôi làm càn còn đánh bạn tôi"

"Không Không Lão đại đừng tin lời họ! Bọn họ đánh tôi!" Du Hãn bị trói, mặt mày bầm tím, trắng bệch không còn hột máu, trên tay chân chi chít các vết xước rỉ máu do bị đánh bằng roi da, hai đầu gối run rẩy vì quỳ quá lâu Hai bên là hai tên đàn em cao to áo đen đang canh giữ

"Im miệng!" Tần Hạo lúc này lên tiếng quát

"Anh muốn gì?" Phong Vũ vẫn giữ thái độ lạnh lùng, anh liếc nhìn tên đàn em bị trói lại nhìn Hắc Tiệp

"Cánh tay của hắn!" Lâm Tạ Phong nãy giờ nhìn bọn họ đàm phán, không chần chừ lên tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn Du Hãn, giọng nói lạnh lùng

"Chỉ cần cánh tay?"

"Đúng!"

"Được" Phong Vũ đồng ý Lãnh Triết đứng bên cạnh anh ra hiệu cho đám đàn em Một tên đàn em bước ra, trên tay là thanh kiếm dài, sắc bén đi tới phía Du Hãn

"Không Đừng Đừng, tha cho tôi! Sau này tôi không dám nữa Lão đại Cứu tôi Cứ A! A! A!" Tên Du Hãn nhìn thanh kiếm sắc nhọn đang tiến về phía mình, hắn ta sợ hãi, cố sức van xin, cố sức dãy dụa Hai tên đứng bên cạnh giữ chặt hắn, cố định tay hắn trên mặt đất, tên kia cầm kiếm chém một nhát thật mạnh, tay hắn đứt lìa, máu chảy lênh láng Tiếng thét thất thanh vang lên

"Đúng theo yêu cầu! Chúng tôi có thể đưa hắn đi?" Chu Minh Hào đứng bên cạnh, nhìn một màn trước mắt, anh liếc nhìn đám người Hắc Tiệp

"Chưa! Chúng tôi muốn cánh tay hắn nhưng không phải là một cái!" Tần Hạo đứng dậy, nhếch môi cười đểu Anh đi lại chỗ tên Du Hãn, quỳ một chân, tay anh cầm dao găm dùng sức đâm vào cánh tay còn lại của hắn

A A A! Tên Du Hãn bị đâm bất ngờ, hắn ta nhăn mặt đau đớn, nước mắt nước mũi nhễ nhại

Thật kinh tởm! Tần Hạo khinh thường nhìn hắn ta!

"Cánh tay còn lại của hắn cũng bị các người làm cho tàn phế rồi Chắc đủ hài lòng rồi chứ? Chúng tôi có thể mang hắn đi?" Chu Minh Hào không kiên nhẫn, nói tiếp

"Đủ rồi! Tôi mong các người sau này quản giáo đàn em cho tốt Đừng để chúng tới địa bàn khác làm loạn!" Lâm Tạ Phong nói

Hai tên đàn em của Hắc Tiệp cởi dây trói thả hắn ra, tên Du Hãn vì mất quá nhiều máu mà ngã xụi lơ xuống sàn nhà Phong Vũ đưa tay ra hiệu cho đám đàn em phía sau, hai tên cao khoẻ đi lại đỡ lấy tên Du Hãn đưa đi

"Hi vọng chuyện này không làm nảy sinh chiến tranh giữa hai bang" Trước khi đi, Phong Vũ còn nói một câu cuối cùng, cốt là để tránh sau này hai bang phái lớn đại chiến, ảnh hưởng không nhỏ đến thế giới ngầm

Khi ra khỏi cổng Hắc gia, Phong Vũ liếc mắt ra hiệu cho Hắc Tần Uy Anh hiểu ý, gật đầu, móc sau lưng ra khẩu súng bắn vào đầu tên Du Hãn Anh không quên dặn đám đàn em:

"Ném xác xuống biển!"

Phong Vũ cũng không tiếc gì mà trừ khử hắn Để hắn sống sẽ còn gây nhiều chuyện phiền toái Tên Du Hãn này không phải ngày một ngày hai phạm sai lầm, để hắn sống đến tận bây giờ đã là nhân từ lắm rồi nhưng hôm nay hắn dám động đến lão đại Phong Hắc bang, bang phái này cũng được coi là ngang tầm với Cư Phong bang Xém nữa hắn đã gây giao chiến giữa hai bang, tốt nhất là trừ khử mối hậu hoạ này

Bọn họ vừa rời đi, Hắc Tiệp dựa lưng ra sau, giọng ra lệnh cho đám đàn em:

"Dọn sạch sẽ chỗ này đi!"

"Xong rồi! Chán quá!" Tần Hạo chán nản, đưa tay ra sau ót cố định đầu xoay qua xoay lại

"Thích gϊếŧ người lắm à? Để tớ nói với Phi Yến để cô ấy chuẩn bị cho cậu!" Lâm Tạ Phong hơi nghiêng đầu, tay trái chống đỡ phần đầu

"Không có! Bậy bạ!" Tần Hạo đưa hai tay ra trước bắt chéo, mặt kiên quyết

"Rồi các cậu có thể về Tôi có hẹn với bé con nhà tôi rồi!" Hắc Tiệp đưa tay nhanh chóng đuổi người

"Này có gái liền đuổi bạn là sao!" Lâm Tạ Phong trêu đùa

"Cậu trọng sắc khinh bạn nhá!" Tần Hạo mặt biểu lộ tức giận, tay chọc vào ngực Hắc Tiệp

"Các cậu đừng nói các cậu không có" Hắc Tiệp hất tay Tần Hạo ra

"Thôi về đi! Không tiễn!" Hắc Tiệp kéo Lâm Tạ Phong và Tần Hạo đứng dậy, đẩy bọn họ ra ngoài

"Cậu" Tần Hạo bị đuổi, mặt cáu gắt, tay trái đưa ngón giữa lên trước mặt Hắc Tiệp Hắc Tiệp cười tươi, anh không quan tâm, vẫy tay với bọn họ Lâm Tạ Phong mặc kệ bọn họ, anh lặng lẽ lái xe đi

(Phong Vũ sẽ là nam chính của tác phẩm tiếp theo đó ^^)