Chương 1.2

Tống Dương Minh mặt chôn vào trong ngực cha kế, tay ôm eo nhỏ của cha kế, tim đập thật sự mau.

Tống Dương Minh còn nhớ rõ hình ảnh lần đầu tiên cậu chân chính đối cha kế tâm động, cũng bởi vậy mà sinh ra ham muốn du͙© vọиɠ, ngày đó là cha kế lần đầu trong lúc tắm rửa gọi cậu hỗ trợ, bởi vì khăn lông khô rơi xuống mặt sàn nhà tắm ướt hết không thể dùng được, cho nên anh gọi cậu nhờ cậu đi lấy giùm anh một cái khăn tắm mới loại dùng một lần cho anh.

Cửa phòng tắm vốn dĩ chỉ hé ra một khe hở nhở, nhưng bởi vì cha kế bị trượt té rồi vô tình làm khe hở đẩy lớn ra, cho dù là bị xoã tung bọt biển toàn thân ngăn trở, nhưng cậu vẫn thấy rõ bộ ngực của cha kế phồng lên rõ ràng, cùng với đó cậu cũng không có nhìn đến dươиɠ ѵậŧ vốn nên gục xuống, điều này làm cho Tống Dương Minh đối giới tính của cha kế lần đầu sinh ra hoài nghi.

Mà đến khi cậu phản ứng lại vì cái gì cậu muốn nhìn chằm chằm toàn thân cha kế một lần, rồi mới đưa khắn tắm còn trong bao đóng gói đưa cho cha kế, cậu che lại lỗ tai nóng bỏng đến hồng thấu cả lên rồi chạy về phòng ngủ mở máy tính ra bắt đầu tìm hiểu nghi vấn vừa nãy thấy được.

“Đàn ông sẽ có ngực to giống phụ nữ sao?”

Trong kết quả tìm thấy được, cậu được đến trả lời khẳng định, cậu không biết vì cái gì mình lại nhẹ nhàng thở ra, cậu đang may mắn cha kế xác thật là một nam nhân, nhưng là nam nhân thì lại như thế nào? Cậu vuốt vuốt lên vị trí trái tim, nơi này đã không khống chế được mà dao động bởi vì cha kế.

Sau kh tiến vào tuổi dậy thì, Tống Dương Minh lần đầu tiên đã ảo tưởng bộ dáng của cha kế rồi tự loát dươиɠ ѵậŧ tự an ủi.

Từ đây về sau, cậu luôn sẽ nhân cơ hội nhìn trộm cha kế đang tắm rửa hoặc thay quần áo.

Chỉ có một lần kia, vào trước 1 ngày sinh nhật 18 tuổi của cậu, cậu nhìn thấy được cha kế một tay đang xoa vυ", một tay còn lại thì duỗi xuống phía dưới, đem ngón tay cắm vào bên trong l*и da^ʍ mà nam nhân vốn không nên có, sau đó anh lại nhẹ giọng thở hổn hển.

Đũng quần của cậu bị đội lên, cậu chật vật bước đi nhanh trở về phòng ngủ, cậu tự an ủi như thế nào hay quay tay như thế nào cũng vô pháp giảm bớt, thẳng đến cậu thật sự mệt đến không được rồi ngủ thϊếp đi.

Cậu mơ một giấc mộng, khi từ trong mộng bừng tỉnh lại, cậu cảm thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã tẩm ướt qυầи ɭóŧ vừa mới thay xong.

Đó là lần đầu cậu làm mộng xuân, ở trong mộng, cậu cᏂị©Ꮒ vào l*и da^ʍ của cha kế.