Chương 8:

Tiêu Minh Phong bó tay toàn tập, thấy con gái bất động, đành phải tự mình đi lấy quần áo cho cô, con gái thật là bị ông làm hư, cô không phải đứa trẻ bú sữa mẹ, là đại cô nương hơn 20 tuổi, làm sao có thể cô trần như nhộng như thế này đối mặt với cha ruột của mình?

Ông chính là quá cưng chiều cô, khi cô mười hai, mười ba tuổi, ông còn giúp cô mặc áσ ɭóŧ, nhưng ông có thể làm gì? Ông là một ông bố đơn thân, sau bao nhiêu năm không phải không có ai muốn gả cho ông, nhưng ông lo lắng con gái mình sẽ bị ủy khuất, nên ông đều từ chối.

Giờ con gái hư đến mức không còn khái niệm nam nữ khác biệt.

Ông ở trong lòng thở dài, lấy bộ đồ ngủ trên giường đưa cho cô: "Mặc vào đi, Tinh Tinh, bây giờ con đã là một cô gái trưởng thành, hơn nữa ba cũng là đàn ông."

Tiêu Tinh Tinh không cầm lấy quần áo, trong lòng có chút không vui giọng điệu liền không tốt.

"Con là cha nuôi dưỡng, cha không biết con bộ dạng như thế nào? Sao lại nghiêm túc như vậy?"

"Đó là khi con còn nhỏ. Bây giờ con đã lớn, con xem nhà ai có con gái lớn như vậy không mặc quần áo trước mặt ba, con yêu, ba sẽ giúp con mặc vào, được không?"

"Lão đầu, cha đây chính là bịt tai mà đi trộm chuông! Có thể xem, không thể nhìn, cha đều đã thấy! Con quá thiệt rồi, con cũng muốn nhìn của cha!"

Quần áo trong tay Tiêu Minh Phong suýt nữa rơi xuống đất.

Giọng ông run run, ông không dám tin hỏi: "Tinh Tinh, con có biết mình đang nói gì không?"

Tiêu Tinh Tinh nhìn ông nói: "Tất nhiên là có! Lão đầu, hôm nay con gặp Lưu Mạnh Chân. Con rất thích anh ta. Nếu có thể, con muốn kết hôn, nhưng cha chưa bao giờ cho phép con quan hệ trước hôn nhân. Con thậm chí còn chưa nhìn kỹ cơ thể của một người đàn ông. Cha không lo lắng con không biết gì, không hiểu gì hoặc thậm chí không thể tiếp nhận cơ thể của đàn ông trong đêm tân hôn sao? Chẳng lẽ cha muốn con mất mặt trước mặt con rể cha? "

Tiêu Minh Phong cảm thấy con gái của mình miệng nói mê sảng, nhưng ông không thể chịu được nhất là việc cô bị ủy khuất, cũng vì vậy ông chưa bao giờ có thể từ chối bất kỳ yêu cầu nào của cô, nhưng lần này không được, cô thường ngực lộ một chút, lộ đồ lót dưới váy, kể cả việc hôm nay bị ông nhìn hết thân thể cũng thôi đi., cùng lắm là coi như đã kề đến ranh giới cảnh báo đạo đức, còn chưa giẫm lên chứ đừng nói là vượt qua!

"Không, không được ..." Ông, người sẽ không bao giờ từ chối con gái mình, lần đầu tiên từ chối. Một người đường đường là hiệu trưởng đại học, bây giờ nói chuyện vậy mà lắp bắp:" Chúng ta là cha con, không thể làm như vậy được, Tinh Tinh đừng lo lắng, chỉ cần con thực sự thích Lưu Mạnh Chân, rất nhiều chuyện sẽ diễn ra một cách tự nhiên ... "

"Hu hu ... Lão đầu, cha không còn yêu con nữa. Quả nhiên con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi? Hu hu ... Con còn chưa kết hôn nên cha đã chán ghét con, cái này không đồng ý, cái kia không đáp ứng ... "

Con gái vừa khóc, Tiêu Minh Phong đã biết mình xong đời, ông đã chiều chuộng con gái mình đến tận xương tủy, làm sao ông có thể nhìn thấy cô khóc? Dù muốn thịt rồng muốn ngôi sao, ông cũng phải tìm cách lấy bằng được cho cô!

Ông muốn ôm cô và dỗ dành cô như mọi khi, nhưng thấy cô không có quần áo trên người, ông đưa tay ra không biết đặt nơi nào.

Thấy ông đưa tay ra nhưng không chạm vào cô, con gái càng khóc đến thương tâm, hai con thỏ trắng to lớn trước ngực theo đó run lên, đáng thương đáng yêu, cô lau nước mắt, xoay người ngã xuống giường, vùi mặt vào chăn khóc càng thương tâm hơn.

Tiêu Minh Phong nhìn thấy cô nằm trên giường, rõ ràng đang khóc, nhưng đường cong cơ thể hoàn hảo của cô vẫn không hề suy giảm, tấm lưng trắng nõn mịn màng, xương bướm xinh đẹp, vòng eo gợi cảm, cặp mông cong vểnh vô cùng, đôi chân thon thả thẳng tắp, con gái thực sự rất hoàn hảo. Thừa hưởng ngoại hình luôn được người khác khen ngợi của ông.

Nhìn tấm lưng trần của cô, trong lòng Tiêu Minh Phong cảm thấy thực hỗn độn, con gái một tay mình nuôi lớn, khi cô còn rất nhỏ, ông đã giúp cô tắm rửa, thay tã cho cô. Ông đã làm động tác đó bao nhiêu lần rồi, như bây giờ, cô nằm trên giường, cô bé còn thơm mùi sữa ngày nào đã lớn thành một đại mỹ nữ tuyệt sắc với một thân hương hoa hồng, nhưng cô vẫn giống hồi nhỏ khóc và làm nũng với cha.

Nhưng làm sao đây, ông cứ dính chiêu này, nhìn cô khóc lóc run rẩy bờ vai, ông không khỏi xót xa, không khỏi tự trách mình, chính vì bọn họ là cha con, mới càng phải thẳng thắn, không phải sao? Sự từ chối cứng rắn của ông, ngược lại, đồng nghĩa với việc trong lòng ông có quỷ, đúng không?

Đừng nhìn con gái dạn dĩ, lời nói kinh người, hơn ai hết ông hiểu rõ cô có một trái tim thuần khiết dưới vẻ ngoài lộng lẫy, ngoài miệng cô làm ầm ĩ đòi nhìn thân thể cha ruột của mình, nhưng trong lòng cô không hề có một chút tạp niệm.Thay vào đó là ông, người cha này mang theo biểu ngữ "bảo vệ đạo cha con", tâm tư không trong sáng, cái gọi là da^ʍ giả gặp da^ʍ, nên ông thể thản nhiên như con gái của mình, đó là lý do tại sao ông vừa xấu hổ vừa tức giận lại lo lắng.

Tuy nhiên, như con gái ông nói, cô do ông nuôi nấng, ông không biết cô là người như thế nào sao? Trước đây không biết, bây giờ cũng biết.

Cái gọi là cơ thể nam nữ chỉ là túi da mà thôi, có lẽ ông đã quá cố chấp nên mới khiến con gái ông đau lòng như vậy, cô luôn miệng nói mình thích Lưu Mạnh Chân, xem ra, cô sẽ kết hôn trong nay mai. Thời gian còn lại của hai cha con gái còn có bao nhiêu? Ông thực sự muốn ở thời điểm này làm cô buồn sao?

Tiêu Minh Phong hối hận vô cùng nên không còn xoắn xuýt phản kháng, duỗi tay ra làm chuyện mà trên đời không có người cha nào làm, ở phòng con gái cởi cúc áo.

Sau khi cởi cúc quần áo, ông thực sự không có dũng khí để cởi ra, ông bước tới gần con gái, giọng khàn khàn nhẹ nhàng gọi cô: "Tinh Tinh, đừng khóc, ba sẽ cho con xem, con nhìn, ba cởi cúc tất cả quần áo rồi. "

Tiêu Tinh Tinh nghe vậy, hai mắt đỏ hồng, ngẩng đầu nhìn lại, cái nhìn này càng làm cho nước mắt chảy ra mãnh liệt: "Cha nói dối con! Tiêu lão đâu! Cha chơi con!"

Tiêu Minh Phong lập tức luống cuống tay chân, ông đã đồng ý cho cô xem rồi, sao cô lại càng tức giận?

"Tinh Tinh, có chuyện gì vậy? Con trước tiên đừng tức giận. Cha sẽ cho con xem. Con có thể nhìn bất cứ nơi nào con muốn. Tại sao con vẫn không vui?"

Tiêu Tinh Tinh không hiểu IQ của lão đầu nhà cô làm sao lại có thể làm hiệu trưởng một trường đại học, cô tức giận ném gối về phía ông: "Cho con xem, nhìn cái gì đây? Chỉ cởi cúc, quần không cởi ra? Ông bắt nạt con gái mình như thế này sao? Con thế nhưng cho cha thấy hết! Con muốn cha khỏa thân! "