Chương 4: Con gái đồng ý xem mắt

Lời không làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi, Tiêu Minh Phong cảm thấy sắp tới làm kiểm tra sức khoẻ không cần kiểm tra điện tâm đồ, mọi người nhìn đi, người con gái này lời nói còn hào phóng lớn mật hơn cả đàn ông cũng không khiên ông sợ hãi đến đau tim, ngụp lặn trong những lời nói và hành động không theo lẽ thường của con gái trong một thời gian dài, trái tim của ông đã được rèn luyện để có khả năng chống lại những đòn đập cực mạnh.

Nhưng không sợ hãi là việc không sợ hãi, một người lớn như con gái nói về bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cha mình, nghe thế nào cũng không thích hợp.

Ông thở dài, ai bảo ông chỉ có một cục cưng quý giá như vậy? Ông không đành lòng nặng lời với cô.

Ông lấy khăn ướt lau tay cho con gái rồi vươn tay cài cúc áo cho cô, ở gần, dù có tránh mắt ông vẫn có thể nhìn rõ những mạch máu xanh trên bầu ngực căng tròn của con gái, những ngón tay của ông không tránh khỏi chạm đến non mềm của cô, quét qua đầṳ ѵú cô, ngón tay của ông như bị bỏng, ông vội vàng thu ngón tay lại, cẩn thận cài cúc áo sơ mi của cô đến cái cuối cùng.

Ông nghiêm túc nói: "Tinh Tinh, dù cha con có tốt đến đâu cũng không phải người đàn ông có thể ở bên con cả đời. Ba biết mấy nhóc đó không xứng với Tinh Tinh của chúng ta, nhưng vẫn có người tốt , theo những điều kiện mà con nói, cha sẽ tìm cho con một người, được không? Giáo sư Lưu trường Kinh tế, chú Lưu của con đó, con không phải cũng biết sao? Con trai của chú Lưu vừa đi du học về, cha đã xem ảnh, cậu ta đẹp trai hơn cả minh tinh điện ảnh. Con sẽ thích khi gặp cậu ta, mà những gì con nói, ừm, phương diện kia, khụ khụ, cha và giáo sư Lưu đã cùng đi vệ sinh. " Tiêu Minh Phong dừng lại, cảm thấy thật xấu hổ kỳ lạ khi nói về kích thước bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của những người đàn ông khác với con gái mình như thế này. Nhưng vì hôn nhân của con gái, ông vẫn tiếp tục nói: "Cha hùng vĩ, có lẽ là con của ông ấy sẽ trò giỏi hơn thầy, chú Lưu cũng thích con, đã sớm nói với cha muốn con làm con dâu của ông ấy, nhưng lúc đó con với thằng nhóc họ Triệu quen nhau lên cha từ chối ông ấy. Bây giờ, người họ Triệu không có mắt nhìn, chúng ta cũng chướng mắt hắn. Ba và chú Lưu của ngươi đã đồng ý, giúp con sắp xếp một cuộc gặp với con trai của ông ấy, có được không? "

Tiêu Tinh Tinh đưa tay cởi hai cúc trên cùng của chiếc áo sơ mi mà cha cô vừa cài, lộ ra chiếc cổ thon dài xinh đẹp, không kiên nhẫn nói: “Không biết chừng trúc tốt ra măng xấu, nhưng chú Lưu đúng là dáng dấp không tồi. Nếu chú ấy trẻ hơn mấy chục năm, có lẽ con đã trực tiếp chọn chú ấy. "

Tay Tiêu Minh Phong đang bóc cam cho cô run một cái, may mà ông biết con gái mình chỉ nói đùa thôi, bằng không ông có thể không chịu đựng nổi, muốn một cấp dưới chỉ nhỏ hơn ông một tuổi làm con rể, một con rể già.

"Sẽ không tệ đâu. Chú Lưu của con rất nghiêm khắc với con trai của mình, Tiểu Lưu đã tốt nghiệp thạc sĩ Thanh Đằng, chuyện khác, con không cần phải để ý đến, cứ thật xinh đẹp đi gặp mặt. Được chứ? "

"Lão đâu, con nhìn mặt mũi của cha và lão Lưu đi gặp một lần, đừng để con thất vọng. Hơn nữa, nói trước với hắn không được phép đến muộn, không được xịt nước hoa, không hẹn ở nơi thấp như vậy... "

Tiêu Minh Phong vội vàng đút cho cô một múi cam và nói một cách chắc chắn, "Tất cả đều dễ dàng và đơn giản. Tinh Tinh cứ yên tâm." Tiêu Minh Phong lo lắng con gái nói thêm gì đó lần xem mắt này chưa bắt đầu, sẽ chết từ trong trứng nước .

Tiêu Tinh Tinh làm sao có thể không hiểu cha cô đang cố tình ngắt lời cô, cô cũng không thèm để ý, cứ để cha đút cam cho cô, cô không quan tâm lắm đến chuyện kết hôn hay không, nhưng cô vẫn hứng thú với những anh chàng đẹp trai, cô không ngại thông qua trái một hồi coi mắt, phải một hồi coi mắt để quen một anh chàng đẹp trai, mặc dù kết cục không tốt đẹp lắm, nhưng mà cũng không tiếc, cho đến bây giờ Tiêu Tinh Tinh cô không phải là người để cho mình chịu ủy khuất !