Chương 11:

Tiêu Minh Phong không muốn nhìn vào chân tâm con gái, đó là nơi bí ẩn và cấm kỵ nhất đối của con gái, nó không phải là thứ mà một người làm cha như ông có thể nhìn!

Rửa mông tẩy tiểu bi (bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ giới) cho cô cũng là việc lúc cô bốn, năm tuổi, bây giờ cô xinh đẹp và trưởng thành, đó không chỉ là nơi có cơ quan bài tiết của cô mà còn là khu vườn bí ẩn và linh thiêng nơi cô tiếp nhận dương cụ nam nhân, sinh con dưỡng cái! Đừng nói nhìn, suy nghĩ một chút cũng là tội lỗi, nhưng những cem họa xếp tầng của cô giống như sợi dây màu đỏ buộc chặt tầm mắt của ông, khiến mắt ông nhìn thẳng vào bông hồng lấp lánh kia!

Con gái vừa tự an ủi, hai môi âʍ ɦộ lấm tấm sương hoa thơm ngát, có mùi hương xử nữ độc nhất vô nhị, nửa chặn nửa che, lộ ra miệng âʍ đa͙σ không lớn hơn hạt đậu bao nhiêu, con gái không chỉ có bạch hổ trắng nõn đáng yêu, màu da ở âʍ ɦộ cũng đặc biệt hồng giống như dùng son phấn tô điểm vậy. Mặc dù con gái không có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©, nhưng nhìn môi âm thần quấn hờ hạt tao đậu, ông biết con gái lớn không thể giữ, hôm nay không phải là lần đầu tiên con gái tự an ủi, rõ ràng còn là xử nữ, chưa ăn qua bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đàn ông, nhưng đã nắm được bí quyết làm cho mình sung sướиɠ, âm đế của phụ nữ có thể làm cho phụ nữ vui sướиɠ. Nhìn hạt đậu nhỏ cương lên có chút đỏ sậm, rõ ràng là đã bị con tay nhỏ của con gái giày vò một hồi.

Tâm Tiêu Minh Phong rục rịch, côn ŧᏂịŧ lớn của ông không ngừng nảy lên, ranh giới đạo đức cuối cùng nhiều lần báo nguy, đây là người phụ nữ ông yêu nhất, cũng là người phụ nữ ông không thể đυ.ng vào nhát, nhưng cũng là người phụ nữ duy nhất khơi dậy ham muốn của ông sau rất nhiều năm!

Ông đã sai, đáng lẽ ra ngay từ đầu ông không nên vì chiều chuộng con gái, không đành lòng từ chối cô. Để nguyên tắc nhường lối hết lần này đến lần khác, để cuối cùng ông và con gái khoả thân đối mặt nhau. Ông đã đánh giá quá cao khả năng tự chủ của mình. Con gái cũng là phụ nữ, lại còn là mỹ nữ, người phụ nữ ông yêu sâu đậm, thân thể trưởng thành, cơ quan sinh dục trưởng thành, ông thật sự khó có thể thanh tâm quả dục.

Tuy nhiên, dù sao ông cũng là một người cha, một giáo sư đại học dạy học trồng người, ông thực sự không thể làm chuyện lσạи ɭυâи và quan hệ tìиɧ ɖu͙© với con gái của mình, lúc đó sẽ hủy hoại con gái, như thế ông không thể tha thứ cho bản thân mình! Ông chợt nhớ ra ông từng trong lúc vô tình nhìn thấy điện thoại di động của em họ Chu Trí Doãn đầy ảnh của con gái Chu Đình Hàm, thậm chí có một vài bức ảnh cận cảnh bộ ngực, ông còn cười nhạo em họ có tư tưởng nguy hiểm, bây giờ, phát hiện ra kẻ nguy hiểm kia là chính mình, Chu Trí Doãn không chỉ gả con gái, còn được ôm cháu trai, còn bản thân thì sao? Ông nói muốn gả con gái nhưng đúng lúc này ông lại muốn nhào tới, đâm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình vào huyệt nhỏ của con gái, làm người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cô, chính mình cười nhạo em họ chụp lén ảnh cháu gái.Nhưng ông lại có ý da^ʍ con gái mặc bộ trang phục lộ ngực của đảo quốc!

Hầu kết của Tiêu Minh Phong hoạt động, nắm chặt tay, cuối cùng nói với con gái đang nằm trên giường lộ nửa thân dưới trước mặt cha già: "Tinh Tinh, cũng muộn rồi, con muốn xem gì, ba ba cũng cho con xem, con nghỉ ngơi sớm đi, được không? Còn về phần, về phần con muốn gì, con có thể đóng cửa lại, đợi đến khi kết hôn là được rồi, Lưu Mạnh Chân thật sự rất tốt, sẽ không bao lâu nữa, ba tin tưởng con rất nhanh sẽ kết hôn. "

Vừa nói, ông vừa cưỡng ép thu lại đôi mắt đang dán chặt vào cơ thể xinh đẹp của con gái, nhặt quần áo trên mặt đất lên, chuẩn bị vào phòng tắm thu dọn mọi thứ, để mọi việc trở lại đúng quỹ đạo, lý trí cũng trở lại bình thường. Ông đỏ mặt không dám nhớ lại mười phút ngắn ngủi này, đến cùng ông đã làm gì? Chạy đến phòng của con gái mình, nhìn thấy con gái hoàn toàn khỏa thân, tự lột trần cho con gái xem, thậm chí còn để con gái chạm vào côn ŧᏂịŧ lớn của mình, để đồng nghiệp và học sinh trong trường biết, ông cũng không cần làm người nữa. Không biết xấu hổ! Cầm thú! Biến thÍ! Cặn bã!

Tiêu Minh Phong tội nghiệp, cao 1,9 mét, bởi vì dằn vặt trong lòng và tự lên án của lương tâʍ đa͙σ đức, thân hình cao lớn của ông hơi còng xuống, hai bên thái dương dường như thêm nhiều tóc bạc.

Ai có thể ngờ ông vừa mới quay người, con gái ông đã nhảy ra khỏi giường, giọng điệu không vui hỏi ông: "Cha vội vàng như vậy làm cái gì? Mở miệng ngập miệng, con nghĩ, con kết hôn, sao, con tự an ủi cha thấy mất mặt hả? Không phải trong tâm khảm cha con gái tốt nhất sao? Con không biết xấu hổ? Con dâʍ đãиɠ? Tiêu lão đầu, cha đi hỏi xem, ở tuổi của con bao nhiêu người vẫn còn trinh? Con bảo thủ như này rồi, vậy mà cha còn ghét bỏ con!"

Tiêu Minh Phong đột nhiên không muốn làm hại con trai của lão Lưu, lại vô cùng thấu hiểu rõ bọn con trai đã chia tay con gái mình trước đây.

Dù có dùng chính bộ lọc của mình nhìn con gái như thế nào đi chăng nữa, ông cũng phải thừa nhận con gái của mình quả thực rất cố tình gây sự, tính tình bướng bỉnh, lại thối, hung hãn ngang ngược, lại rất giỏi bổ não!

Ông ai thán một tiếng, quay đầu bất đắc dĩ giảng giải: “Tinh Tinh, ba ba muốn đi nhà cầu, nhẫn nhịn 10 phút , không đi nữa, sợ muốn tiểu ở trong phòng của con."

Sau khi nói xong, Tiêu Minh Phong thật sự rất khinh thường bản thân, rong lòng biết là một chuyện, ông có đành lòng hay không, có nguyện ý hay không lại là chuyện khác, dù sao ông vẫn chiều con gái mình không có điểm mấu chốt, ông thực sự không nỡ trách cô!

Tiêu Tinh Tinh nghe nói cha đi toilet xả nước thì càng cảm thấy hưng phấn, hoạt bát nắm lấy cánh tay lão cha muốn cùng nhau đi, một đôi vυ" to cọ xát vào cánh tay lão cha, núʍ ѵú bị ma sát mà cương cứng đứng lên.

Cảm nhận được bộ ngực mềm mại của con gái, Tiêu Minh Phong rốt cuộc không nhịn được chảy ra một giọt nướ© ŧıểυ, khiến ông vừa xấu hổ vừa vội, ông không thể quan tâm đến việc ứng phó với cô, vì vậy ông chỉ có thể để mặc cho cô đi theo, bước nhanh đi vào nhà vệ sinh, mới đứng trước bồn cầu, ông cảm thấy bàng quang của mình đã đến cực hạn, ông vô cùng may mắn vì mình để trần hạ thể, tiết kiệm thời gian cởϊ qυầи ra, côn ŧᏂịŧ to dài màu đỏ tím không cần ông nâng, như một cây súng dài cứng rắn cực kỳ chính xác bắn vào bồn cầu, nướ© ŧıểυ vàng vọt vào bồn cầu như cột nước thẳng, nhiều, nóng, nướ© ŧıểυ này đã nhịn rất lâu, vốn đã nhiều, lại bị con gái ở một bên tinh tế nhìn không chớp mắt, Tiêu Minh Phong cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ xuất tinh, toàn thân tê dại như điện giật, trong lòng hiển nhiên vô cùng xấu hổ, lý trí cũng nói cho ông biết, làm như vậy là cực kỳ không được. nhưng miệng ông không phát ra được chữ "không", thản nhiên phóng thủy trước mặt con gái.

Nghĩ đến đó, chim và trứng đều cho con gái nhìn, cho con gái sờ, cho con gái thấy tiểu, cũng không có gì, ngoài ra, đây không phải là lần đầu tiên con gái thấy mình đi vệ sinh, theo một nghĩa nào đó, những thứ này vật chất này cũng chỉ là các cơ quan của cơ thể mà thôi, và chúng được con người giao cho các tiêu chuẩn đạo đức khác nhau.

Nghĩ như vậy, Tiêu Minh Phong thuần thục ưu nha mà vươn bàn tay thon dài cầm côn ŧᏂịŧ lớn màu tím của mình, rung rung vẩy giọt nướ© ŧıểυ nóng hổi cuối cùng khỏi mắt ngựa.

Đúng là Tiêu Tinh Tinh trong lúc vô tình thấy cha già đi vệ sinh mấy lần, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn ông đi tiểu một cách chủ động và thẳng thắn và ở khoảng cách gần như vậy, cũng là lần đầu tiên hơi nóng của nướ© ŧıểυ tựa hồ phả lên mặt cô, mùi khai của nướ© ŧıểυ rất khó ngửi, không biết có phải lão cha của cô đẹp trai hay không, ngay cả mùi nướ© ŧıểυ cũng không có vẻ gì quá nồng nặc, ngược lại có nội tiết tố nam khó nói thành lời, dáng người rất đẹp, khuôn mặt góc cạnh như vậy cầm súng dài nhả nước lại càng nam tính đến tột cùng, cơ ngực cường tráng, bụng bằng phẳng, khu rừng sẫm màu, đường nhân ngư rõ ràng, côn ŧᏂịŧ cứng rắn cường tráng, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp và ngon miệng, ngay cả góc độ cương cứng của côn ŧᏂịŧ, chiều dài, độ cong không có một chỗ nào không hoàn mỹ, ngay cả tiếng đi tiểu đều êm tai lại hùng tráng như hạt châu rơi khay ngọc.

Tiêu Tinh Tinh cảm thấy cổ họng có chút khô, thân thể hơi nóng, bụng dưới có chút trướng lên, phải làm sao đây, cô cũng muốn đi tiểu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bung lụa 2000 chữ >0<