Chương 5: Hài hòa

Thì ra là thế, xem ra cha chồng rất thương cô, thấy cô dậy muộn như vậy, đoán được cô chưa ăn cơm.

Sau này cô cũng phải đối xử tốt với hắn.

“Ừm, vậy cháu ăn trước, đói bụng quá, đúng rồi, thím Vương, sau này thím gọi cháu Tiểu Tĩnh là được, kế tiếp cháu còn phải ở lại đây một khoảng thời gian đấy.”

Cô cầm đũa gắp đồ ăn, không vội ăn, mà nói chuyện trước với người ta, đây là lễ phép nên có.

“Được, vậy cháu muốn ăn gì cứ nói với thím Vương, bảo đảm sẽ nấu ngon cho cháu."

Nghe xong lời này, Nghi Tĩnh thuận miệng hỏi: “Vậy cha cháu thích ăn nhất món gì?”

Dì Vương cười tủm tỉm đáp: “Tiên sinh thích vị chua ngọt, không kén ăn đâu.”

Ừm, nhớ kỹ, chờ có cơ hội lại nấu cho hắn một bàn đồ ăn, có tính là lấy lòng không nhỉ?

Nghi Tĩnh ăn uống no đủ, người đàn ông mới mặc quần áo ở nhà đi xuống, áo sọc xanh, quần dài, cả người nhu hòa đi mấy phần.

Tóc mái hơi rũ xuống, có chút ẩm ướt, có vẻ như cả người trẻ ra vài tuổi.

Ông trời đúng là thiên vị, người đàn ông hơn 40 tuổi, thế mà còn có loại cảm giác thiếu niên.

Nghi Tĩnh co chân đứng lên xới cơm cho hắn, thím Vương nấu cơm đã đi về, chỉ còn hai người trong căn biệt thự này.

“Món canh dấm cá này rất tươi ngon, cha nếm thử xem.”

Lương Diệc Đông nhìn về phía vẻ mặt ân cần của con dâu, gật đầu, nếu không phải biết tính cách của cô đơn thuần, lấy lòng như thế, hắn sẽ hoài nghi cô có dụng tâm.

“Chính con cũng ăn đi, không cần lo cho cha.”

“Con ăn no rồi.”

Nghi Tĩnh xấu hổ đáp, chính mình ăn đến no căng, bụng nhỏ phình lên.

“Vậy con qua phòng khách nghỉ ngơi đi, không cần ở lại chờ cha ăn cơm, lát nữa cha ăn xong sẽ dẫn con đến phòng của mình.”

Người đàn ông cúi đầu ăn cơm, một chút cũng chưa nhìn ra đã ăn qua, nhưng quả thật không xới thêm cơm.

Cô cứ như vậy ngồi ở đối diện nhìn hắn ăn cơm, tư thái ưu nhã, mỗi món đều chỉ ăn mấy đũa, món cá kia hắn ăn nhiều nhất.

Lương Diệc Đông ngồi ở đối diện nhìn dáng vẻ ngây người của cô cũng không cắt ngang, hắn cũng không lý giải được đây là tâm tư gì.

“Đi thôi.”

Người đàn ông đứng lên, cầm theo hành lý để ở cửa, đi ở phía trước, đi qua phòng dành cho khách ở tầng một, để hành lý của cô vào phòng tầng hai mà trước kia Lương Kiêu ở.

Căn phòng này cô đã từng ở qua một lần, còn là trước khi kết hôn, ngay bên cạnh phòng ngủ của cha chồng.