Chương 37: Nhiệm Vụ Dạy Tân Thủ Học Của Các Ngươi Đã Kết Thúc. (2)

Trong ánh mắt lộ rõ tức giận và mê man.

Giống như đang nói, con người ngươi đúng là không có võ đức.

Tiếng kêu rên truyền ra.

Hai con Dị Thú Lang đang đợi ở bên ngoài gầm nhẹ, nhanh chóng vọt vào trong cửa hàng.

Dị Thú Lang nhìn thấy con người đang đứng đó, nhe răng gào thét, nhanh chóng lao đến, nếu là trước kia, đối mặt với hai con dị thú hồng huyết bình thường tấn công, hắn nhất định sẽ vô cùng hoảng sợ.

Nhưng giờ phút này, khi đối mặt với một con Dị Thú Lang đang phóng tới này, hắn trực tiếp vung dao trong tay lên, ánh xạ lóe lên, một tia máu bắn ra, tuy còn chưa xoát đầy độ thuần thục của đao thuật cơ sở, nhưng có thể chém chính diện thì cần gì độ thuần thục.

Phốc phốc!

Một dao bổ đầu Dị Thú Lang ra, kéo dài đến tận cổ, đầu Dị Thú Lang tẻ ra hai bên, máu tươi chảy xuống đất.

Đối mặt với con Dị Thú Lang khác đang lao đến.

Hắn thả cái dao ra.

Năm ngón tay co lại, ra sức đấm một cái, phịch, nắm đấm đấm vào đầu Dị Thú Lang, bộc phát ra sức lực kinh người, dường như có thể nghe thấy tiếng xương sọ Dị Thú Lang bị đánh nát, cả người đập lên vách tường, vô lực trượt xuống, nằm phịch trên mặt đất.

Lâm Phàm giẫm chân lên xác Dị Thú Lang, rút dao đang bị kẹt trong xương ra, sau đó đến trước mặt Dị thú lợn rừng cấp một.

“Sức sống thật ngoan cường, bị đánh xuyên đầu mà còn chưa chết.”

Không lấy được điểm tiến hóa, chính là chưa chết.

Giơ dao lên, đâm xuyên qua cổ Dị thú lợn rừng.

“Điểm tiến hóa +1.”

Quả nhiên đúng như hắn nghĩ, chỉ có dị thú cấp một mới có thể cung cấp điểm tiến hóa.

Giá trị của dị thú hồng huyết bình thường đến đây là kết thúc.

Xem như đã hoàn thành nhiệm vụ dạy tân thủ học của bọn chúng.

Cửa hàng sát vách.

Lâm Phàm nhìn xác dị thú chồng chất.

Số lượng không ít.



Đều là thành quả hắn cực cực khổ khổ săn gϊếŧ được.

Bây giờ điều duy nhất hắn cần suy nghĩ chính là làm thế nào để mang những xác dị thú này về.

Nghĩ đến chuyện xe cộ đều bị đám người du đãng lấy đi, đang ở dưới lầu, trong bụng hắn đầy lửa giận.

Mẹ nó, đám súc vật này, chính là muốn dụ hắn ra ngoài.

Trước không nói những thứ kia.

Xác dị thú cấp một vừa mới gϊếŧ được đang ở chỗ này, lấy đao ra, nhắm vào vòng vân trắng ở bụng kia, trực tiếp cắt xuống, quả thật có một viên huyết tinh màu trắng.

Huyết tinh có hình bầu dục, nhìn giống như đá quý, rất đẹp, rất khó tưởng tượng được, trong cơ thể dị thú hung ác lại có món đồ này.

Hắn biết cách dùng viên huyết tinh này, bỏ vào miệng, trực tiếp cắn nát, chất lỏng bên trong sẽ chảy vào bụng, hóa thành năng lượng bồi bổ cơ thể.

Nhưng mà tác dụng của huyết tinh vẫn có hạn.

KHông phải dùng được một viên là sẽ mạnh hơn rất nhiều, cũng cần phải số lượng nhất định mới có hiệu quả.

Bỏ vào miệng, cắn một cái.

Răng rắc!

Huyết tinh vỡ ra, rõ ràng cảm nhận được có một chất lỏng chảy ra, một dòng nước ẩm chảy trong cơ thể, rất yếu ớt, nhưng có thể cảm nhận rõ biến hóa của bản thân.

Đương nhiên, không phải là chính hắn cảm nhận được.

Mà là nhìn vào trị số trên bảng số liệu thay đổi.

Thể chất và nhanh nhẹn đều tăng thêm 0,1.

“Đây chính là chỗ tốt của lần đầu sử dụng sao? Trị số tăng lên khá nhiều.”

Ngẫm lại khi hắn còn chưa trở thành Liệp Sát giả, khi dùng thịt dị thú hồng huyết bình thường, cũng chỉ tăng lên 0,01, hơn nữa cũng không phải lần nào cũng tăng lên.

“Khó trách qua mười năm rồi, Lục Sơn chỉ mới là Liệp Sát giả cấp ba, nhưng mà cái này cũng bình thường, dù sao thì giai đoạn đầu săn gϊếŧ dị thú rất khó khăn, bước đầu khó khăn, có thể hình dung là cấp bậc ĐỊa Ngục.”

Hắn khá đồng ý với phỏng đoán của mình, chắc là như vậy.

Còn tình hình trong mấy tường rào cỡ lớn thế nào.

Hắn chưa từng đi nên cũng không biết rõ.

Tuy nhiên nhân loại có thể tranh đấu với dị thú cho đến bây giờ, nhất định có cường giả, không có cường giả định càn khôn, trừ khi dị thú hết ăn rồi nằm, nếu không nhân loại sao có thể còn sống sót.



Nghĩ xa một chút, cứ định ra mục tiêu nhỏ trước.

Là cường giả đệ nhất trong trăm vạn dặm huyện Miếu Loan này.

Chúng ta cứ bắt đầu từ cấp huyện, từng bước một đi lêи đỉиɦ cao.

Thêm điểm.

Dùng luôn điểm tiến hóa, số liệu tăng lên.

Đột nhiên.

Cả người Lâm Phàm cứng đờ, một cảm giác lạnh lẽo xông thẳng đến đại não, giống như có người đang đốt pháo trong đầu, ầm ầm chấn động, đau nhức vô cùng.

Hai đầu gối hắn quỳ xuống đất, tay ôm đầu, không ngừng xoa bóp đầu, muốn dùng cách này để làm dịu cơn đau.

“Chuyện gì xảy ra vậy, sao lại đau nhức như vậy.”

Hai dòng màu chảy ra từ mũi, chỉ trong chớp mắt, đã nhuộm đỏ mặt đất, đột nhiên chảy máu, khiến hắn kinh hãi.

Hắn khó khăn xem lại bảng số liệu.

- Tinh thần: 10,9.

CHo đến nay chỉ số tinh thần vẫn luôn dùng điểm tiến hóa để tăng lên.

Hắn sử dụng thịt dị thú, thậm chí là huyết tinh, trị số tinh thần từ đầu đến cuối đều không thay đổi.

Lập tức.

Hắn nghĩ đến nội dung hắn đọc được trong sách.

Người bình thường khi sử dụng thịt dị thú hồng huyết bình thường đến mức cực hạn, có thể trở thành Liệp Sát giả, còn có xác suất cực nhỏ trở thành Giác Tỉnh giả, chắc hẳn là khi người ta dùng thịt dị thú, không chỉ thể chất và nhanh nhẹn tăng lên, ngay cả tinh thần cũng tăng lên.

Đạt đến mức cực hạn, mở ra cánh cửa của Giác Tỉnh giả.

Nghĩ đến đây…

“Tình hình của ta bây giờ chính là mở ra cánh cửa của Giác Tỉnh giả sao?”

Nếu là như vậy… Thế thì nhịn đi.

Cái hắn theo đuổi chính là có thể mạnh lên, hoàn cảnh bây giờ không cho phép hắn trở thành kẻ yếu, muốn sống thoải mái tự tại, nhất định phải cứng