Bên trong Ma Quật.
Một nhóm năm người đi trên đồng cỏ, cảnh tượng trước mắt không phải là hang động tối tăm, mà là bầu trời sáng ngời.
Phía trên bầu trời, một bức màn sáng dập dìu gợn sóng, rộng lớn vô cùng.
Mặt đất không khác gì so với bên ngoài, núi sông hùng vĩ, cỏ cây hoa lá.
Hiện tại, bọn hắn đang đi trên bìa rừng, xa xôi phía trước có thể nhìn thấy một đạo ánh sáng trùng thiên.
Bên trong ánh sáng giống như có vì sao rơi xuống.
Tựa như kỳ quan.
Trung tâm Ma Quật.
Giang Hạo hơi đắn đo trong lòng.
Theo ghi chép của tông môn, vị trí trung tâm là nơi phong ấn ma nhân, nghiêm cấm mọi người tới gần.
"Đây là lần đầu tiên ta tới Ma Quật, không nghĩ rằng hoàn cảnh nơi đây lại tốt như vậy." Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, hoàn cảnh nơi này tốt lạ thường, nhưng mức độ nguy hiểm cũng rất cao." Thiên Hoan các Lâu Phong nhìn về phía Giang Hạo cười nói:
"Nghe nói chết ở nơi này, Chấp Pháp đường sẽ không tiến vào điều tra."
Giang Hạo nhíu mày, đối phương là đang uy hϊếp hắn.
Hắn không hề tức giận, càng như vậy càng phải giữ vững bình tĩnh, sau đó tìm cơ hội giải trừ mối nguy.
Đầu tiên phải tìm ma nhân, gϊếŧ một con xem thế nào.
Gieo trồng linh dược, đánh gϊếŧ yêu thú, đều có thể có bọt khí.
Yêu thú bị đánh gϊếŧ sẽ rơi bọt khí xuống tại chỗ, hắn cần biết rõ ma nhân sẽ rơi xuống bọt khí màu gì.
"Có chút yên tĩnh." Trịnh Thập Cửu nhíu mày nhìn bốn phía.
"Quả thực hơi yên tĩnh, theo lý thuyết lúc này phải có không ít ma nhân mới đúng." Thiên Hoan các Thanh Tuyết nói theo.
Bọn hắn ai cũng có tâm tư riêng, nhưng sẽ không lấy an toàn của bản thân ra đùa cợt.
Năm người đi về phía rừng cây.
Giang Hạo cảnh giác bốn phía, cảm nhận của hắn chắc hẳn chỉ yếu hơn Thiên Hoan các Thanh Tuyết một chút.
Chẳng qua là không dám biểu hiện ra ngoài.
Có động tĩnh, Giang Hạo lập tức nhìn về phía bên trái.
Lúc này, Thanh Tuyết cũng lập tức mở miệng:
"Đang tới."
Vù!
Một tảng đá lớn đang bay tới.
Oanh!
Tảng đá lớn va chạm với mặt đất tạo thành một cái hố to.
Giang Hạo và những người khác đã kịp thời tránh né trước khi tảng đá rơi xuống đất.
Lúc này, một đạo hỏa diễm bay về phía tảng đá.
Phịch một tiếng.
Phía trước lập tức nổ tung.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Là Tân Ngọc Nguyệt động thủ.
Uy lực rất mạnh, Giang Hạo cảm giác dường như đối phương cũng sắp tấn thăng Trúc Cơ trung kỳ.
Rống!
Nơi vừa nổ tung vang lên tiếng gầm thét.
Ba bóng dáng vạm vỡ lao tới.
Đợi bọn chúng tới gần, Giang Hạo liền thấy rõ dáng vẻ của chúng, nhìn giống tinh tinh, trên người mọc đầy lông tóc.
Vẻ mặt hơi lộ ra dữ tợn.
Không suy nghĩ nhiều, hắn là người đầu tiên xông tới, theo quan sát, bọn chúng chỉ có thực lực Trúc Cơ sơ kỳ.
Hắn xuất trường đao ra, nhảy tới chỗ ma nhân, một đao chém xuống.
Keng!
Lưỡi đao xẹt qua, tia lửa bắn tung tóe.
Nhưng không gây lên bất kỳ tổn thương nào.
"Cứng như vậy sao?"
Giang Hạo giật mình, nhất thời hắn từ bỏ dùng đao, xoay người một cái tiến đến sau lưng ma nhân, trong tay xuất hiện chủy thủ, đâm vào cổ ma nhân.
Phốc ~
Dao găm gian nan đâm vào, máu tươi bắt đầu tràn ra.
Rống!
Ma nhân rống to, Giang Hạo xuất một chưởng đập thanh chủy thủ tiến sâu vào, xuyên qua cổ ma nhân.
Sau đó, ma nhân ngã xuống đất, không dậy nổi.
Lúc này, hai bọt khí màu lam từ thân thể ma nhân bay ra.
Trong nháy mắt dung nhập vào thân thể Giang Hạo.
【 Khí huyết +1 】
【 Tu vi +1 】
Có tận hai cái sao?
Gϊếŧ nhiều yêu thú như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên thấy.
Lúc này, hắn lập tức nhìn về phía hai ma nhân khác, hai ma nhân đó đã ngã xuống đất, nhưng không có bọt khí.
Điều này nằm trong dự đoán, vừa rồi hắn định đi bổ một đao.
Có tham dự sẽ dễ dàng có bọt khí.
"Xem ra sư đệ vô cùng thích đâm vào cổ người khác." Lâu Phong một đao chém đôi ma nhân, sau đó nhìn chằm chằm Giang Hạo cười nói.
"Sư huynh cứ nói đùa, thân thể ma nhân cứng rắn hơn so với người, cổ yếu hơn một chút." Giang Hạo nhẹ giọng trả lời.
Có một ít tư liệu về ma nhân, nhưng độ cứng cáp cao hơn so với ghi chép trong tư liệu.
Cẩn thận nhớ lại cuộc chiến đấu vừa rồi, Giang Hạo phát hiện muốn phá vỡ vỏ ngoài phòng ngự của ma nhân, có lẽ dùng Ma Âm trảm sẽ có tác dụng.
Một hai con có lẽ không có vấn đề gì, nhưng số lượng càng nhiều càng nguy hiểm.
Còn một điều quan trọng nữa.
Hắn cần gϊếŧ năm mươi ma nhân, mới có thể an toàn ra khỏi Ma Quật.
Nếu không, hai người của Thiên Hoan các cũng sẽ không để hắn ra khỏi đây.
"Thì ra cổ là nhược điểm của bọn chúng." Tân Ngọc Nguyệt rút kiếm đâm vào cổ ma nhân, gật đầu nói:
"Thật đúng là dễ dàng bị thương."
"Hãy cẩn thận, ma nhân nhìn thấy chúng ta thì lập tức tấn công, có nghĩa là bọn chúng coi nơi này như lãnh địa, ba ma nhân này cho thấy xung quanh phần lớn cũng sẽ là ba bốn ma nhân tụ tập cùng một chỗ." Trịnh Thập Cửu phân tích.
"Đúng lúc đang tập trung cùng nhau, giải quyết đám ma nhân tụ tập, sau đó đi tìm ma nhân lạc đàn."
Thanh Tuyết lạnh lùng nói.
Nói xong, nàng bắt đầu đi về phía trước.
Những người khác cũng theo bước bắt kịp nàng, Giang Hạo tất nhiên cũng không ngoại lệ.
Hắn chỉ muốn gϊếŧ càng nhiều, càng nhanh càng tốt.
Rất nhanh, bọn hắn lại gặp ma nhân, lần này là bốn con, có một con Trúc Cơ trung kỳ.
Không chút do dự, Giang Hạo né tránh Trúc Cơ trung kỳ, tiến thẳng về phía ba con khác.
Một dao găm đâm chết một con, sau đó tiếp tục đi gϊếŧ con thứ hai.
Mọi người đều vui vẻ khi thấy hắn ra sức liều mạng như thế.
Liên tục gϊếŧ hai con, Giang Hạo thu được ba bọt khí.
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
【 Khí huyết +1 】
"Xem ra thu hoạch không mấy ổn định, phải tăng số lượng đánh gϊếŧ lên."
Trong lòng Giang Hạo trĩu xuống, không lạc quan như mong đợi.
Sau đó, hắn càng liều mạng đánh gϊếŧ ma nhân hơn.
Cứ như vậy một tháng trôi qua, một tháng này bọn hắn đều cùng nhau hành động.
Điều này cũng đặt Giang Hạo vào trạng thái an toàn, Thiên Hoan các sẽ không tàn sát đồng môn ở trước mặt người khác.
Trừ khi gϊếŧ tất cả mọi người, như vậy chính là gϊếŧ người vô tội.
【 Tu vi +1 】
Nhìn ma nhân ngã xuống bên cạnh, Giang Hạo cảm thấy không ổn.
Một tháng, mỗi ngày gặp được rất nhiều ma nhân, nhưng chỉ có giai đoạn đầu là thu được rất nhiều bọt khí, càng về sau bọt khí càng ít.
Không phải do thiếu ma nhân, mà là hắn không thể đánh gϊếŧ ma nhân.
Hoặc là chỉ đánh gϊếŧ được một con, còn những con khác liền bị Lâu Phong đánh gϊếŧ.
Đối phương không biết lên cơn điên gì, thấy mình gϊếŧ ma nhân, hắn cũng muốn gϊếŧ theo.
Cũng không thèm ẩn giấu tu vi hậu kỳ nữa.
Ma nhân càng ngày càng ít, cho nên bọn hắn muốn chia ra hành động.
Mà khí huyết và tu vi còn thiếu một chút xíu.
【 Khí huyết: 95/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 96/100 (có thể tu luyện) 】.