- Luyện Khí tầng ba, vẫn quá thấp.
Triển khai xong pháp thuật một lần, cảm thụ pháp lực trong cơ thể tiêu hao quá nửa, vẻ mặt Phương Tịch hết sức khó coi.
Xuân Phong Hóa Vũ Thuật tiêu hao nhiều là một mặt.
Nhưng ở phương diện khác, chính là do tu vi của hắn quá thấp, đẳng cấp công pháp cũng thấp.
Cái này liền tạo thành tình huống căn bản không triển khai nổi mấy lần pháp thuật.
- Đáng tiếc... sự tình đổi công pháp là mơ mộng hảo huyền, bây giờ trên người ta ngay cả một viên linh thạch cũng không thu thập đủ...
Trở lại nhà gỗ, Phương Tịch không khỏi cười khổ.
Hắn đi vào hầm ngầm, ở trong góc đã chất mấy vò rượu.
Đây chính là nguyên nhân gần đây hắn tiêu hao nhiều linh thạch.
Lần trước sau khi đi dạo Đan Đỉnh Các, Phương Tịch đã có ý nghĩ sản xuất linh tửu.
Vừa vặn Linh Trúc Mễ sẵn có, hắn ngẫu nhiên ở trong phường thị mua được một bình nhỏ men linh tửu.
Tuy không có phương pháp phối chế, nhưng cũng thử nghiệm bắt đầu cất rượu.
Đương nhiên, Phương Tịch cũng không ngu ngốc làm một lần, mà mỗi bình đều điều chỉnh, dùng để tham chiếu.
Đồng thời mỗi một bình sử dụng rất ít linh mễ, dù thất bại, tổn thất cũng sẽ không quá lớn.
Cứ như vậy, đến sang năm, một phương pháp phối chế linh tửu tương đối thích hợp, có lẽ sẽ được tìm tòi ra.
- Một chút men rượu, liền tốn một viên linh thạch.
Phương Tịch nhìn những vò rượu kia, lại trịnh trọng chôn xuống.
Đây chính là thu hoạch trọng yếu của năm sau, nếu không cẩn thận làm đổ một bình, hắn sẽ đau lòng chết.
Hắn cầm vò rượu cuối cùng, sau khi quan sát tỉ mỉ, ở trên giấy dán lưu lại một hàng chữ nhỏ:
- Rượu Linh Trúc Mễ, lấy hai cân linh mễ, một lạng men rượu, nước tuyết đầu mùa xuân... Ngày mùa hè chôn sâu, chỉ đợi năm sau xuân đến...
Chôn vò rượu cuối cùng xuống lòng đất, Phương Tịch thở dài một hơi.
Sau khi làm xong những việc này, hắn lại bắt đầu ăn thịt Thái Tuế, tu luyện Bạch Vân Chưởng cùng Hồng Xà Thối.
Những thời gian này, dựa vào thịt Thái Tuế, Linh Trúc Mễ, cùng với linh khí ở tu tiên giới, hắn tích lũy khí huyết quả thực tăng nhanh như gió, từ lâu đã bỏ xa Mộ Phiếu Miểu.
Đến hiện tại, mơ hồ có dấu hiệu đột phá!
- Tu tiên giới cao thủ quá nhiều, vạn nhất vừa vặn có trưởng lão Trúc Cơ kỳ đi ngang qua, thần thức quét thấy ta đột phá, sẽ không cách nào giải thích...
- Cũng không biết đột phá cảnh giới Quán Chủ động tĩnh có lớn hay không, nhưng an toàn là số một.
Phương Tịch hơi chuyển động ý nghĩ, đất trời bốn phía thay đổi.
Lúc nhìn lại, đã tới Phương phủ ở Đại Lương Thế Giới!
- Võ đạo ở Đại Lương, trước khí huyết tam biến, đều là tăng khí huyết bản thân, có thể xưng Võ Đồ...
- Đợi đến khí huyết tam biến đỉnh cao, có thể lĩnh ngộ Thần Ý Đồ, chỉnh hợp chân lực, bước vào cảnh giới Võ Giả, hay còn gọi cảnh giới Quán Chủ!
- Cái này cũng là cực hạn của phần lớn võ quán chủ!
Hậu viện Phương phủ.
Phương Tịch nắm lấy linh cảm đột phá, lực lượng khí huyết đi khắp toàn thân, mơ hồ muốn tổ hợp hình thành một luồng lực lượng hoàn toàn mới.
Hắn tiến vào trạng thái vong ngã, tìm hiểu hai bức Thần Ý Đồ, linh thức minh hợp vạn hóa, đang tìm kiếm một thời cơ nào đó.
- Tu tiên giả có linh thức, ở phương diện tìm hiểu Thần Ý Đồ, tựa hồ cũng có ưu thế hơn võ giả bình thường...
Trong lòng Phương Tịch hiện ra một ý nghĩ như thế.
Chớp mắt tiếp theo, trong đầu hắn đột ngột hiện ra từng bóng rắn vặn vẹo.
Thần Ý Đồ Hồng Xà Thối!
- Không nghĩ tới... Lại là Hồng Xà Thối đột phá trước?
- Quả nhiên tìm hiểu Thần Ý Đồ, chính là một cơ duyên, biến ảo vô định...
Sơn sơn thủy thủy trong Thần Ý Đồ, còn có từng bóng rắn, lúc này ở trong mắt Phương Tịch, chính là quy luật vận hành của từng đạo lực lượng khí huyết...
Thậm chí ở thời điểm hắn không tự chủ, khí huyết cuồng bạo trong cơ thể cũng dựa theo một con đường thần bí nào đó, bắt đầu tự mình vận chuyển.
Vô số lực lượng khí huyết vặn vẹo, xoắn xuýt... giống như từng dây thừng nhỏ ngưng tụ thành sắt thép.
Đùng!
Phảng phất như một loại ràng buộc nào đó bị đánh vỡ!
Phương Tịch quan sát tình huống trong thân thể, phát hiện có một loại lực lượng hoàn toàn mới!
Chân lực!
Nguồn lực lượng này hoàn toàn khác nội tức mà phàm tục ở tu tiên giới nói, dựa vào toàn thân, đi khắp gân cốt cùng bắp thịt, cường hóa nội tạng.
Vừa hư vừa thực, vì lẽ đó tên là chân lực!
Chân lực vừa thành, lực lượng khí huyết dâng trào trong cơ thể Phương Tịch nhanh chóng chuyển hóa thành chân lực.
Sau đó hắn vui sướиɠ hét dài một tiếng, cảm giác độ cứng của cơ thể đang nhanh chóng tăng lên! Đặc biệt là hai chân, phạm vi cường hóa vượt xa những nơi khác.
Dù sao cũng là lấy Hồng Xà Thối đột phá cảnh giới!
Cái này cũng là tai hại của võ học tam lưu, chỉ chủ công một chỗ, tuy vị trí còn lại cũng có cường hóa, nhưng so với những chân công mật truyền kia, thì yếu hơn không chỉ một bậc.