Chương 26: Hắc Thị Cùng Thử Kiếm 2

- Cổn Thạch Quyền?

Phương Tịch khẽ mỉm cười, người này dùng là võ học của võ quán, hắn từng thấy người của võ quán Bàn Thạch dùng qua.

Lúc này ứng đối, cũng không hoảng chút nào, bàn tay hơi vươn, lòng bàn tay trở nên đen nhánh, thuận thế đánh ra.

Ầm!

Quyền chưởng tương giao, hai cỗ lực lượng khí huyết dâng trào va chạm, phát ra tiếng vang nặng nề.

Người áo đen rên lên một tiếng, lùi lại phía sau mấy bước, thất thanh nói:

- Khí huyết tam biến? Làm sao có khả năng?

Cao thủ trẻ tuổi trong thành, hắn sớm đã nghe qua!

Lần này, nghe được thanh âm của đối phương không già nua, mới lựa chọn ra tay tập kích!

Lại không nghĩ tới, đυ.ng phải kẻ khó chơi!

- Ngươi cũng là cao thủ khí huyết tam biến, còn là người của võ quán Bàn Thạch!

Phương Tịch gật gù, lại lắc đầu:

- Cần gì đến tìm chết chứ?

- Hừ! Tuy Bạch Vân Chưởng độc ác, cũng chưa chắc có thể bắt được ta.

Người áo đen hét lớn, song quyền như kinh lôi, khí thế cực kỳ ép người.

Tuy tên Cổn Thạch Quyền rất khó nghe, nhưng quyền xác thực như tên, một khi thành thế, chiêu chiêu nối liền, có thể súc lực, giống như quả cầu tuyết, đánh ra một đòn kinh động thiên hạ.

Càng kéo dài, thanh thế càng lớn!

Phương Tịch đang muốn ngưng thần đối mặt, đột nhiên khóe miệng lại co giật.

Lại thấy người áo đen đối diện hét lớn, liền xoay người bỏ chạy...

- Con mẹ nó lão tử ăn no rửng mỡ, mới đi liều mạng với võ giả khí huyết tam biến?

Người áo đen xoay người bỏ chạy, trong lòng còn phiền muộn.

Nhìn nắm đấm của mình, đã lưu lại ấn ký màu đen, hiển nhiên độc chưởng không phải không có thương tổn.



- Cao thủ võ quán Bạch Vân, mối thù này lão phu nhớ kỹ...

Thời điểm hắn còn muốn nói vài lời hung ác, lại đột nhiên hoa mắt, nhìn thấy Phương Tịch xuất hiện ở trước mặt!

Có Hồng Xà Thối tăng lên thân pháp, tốc độ của Phương Tịch đã rất nhanh!

Thấy vậy, trong lòng người áo đen không khỏi tuyệt vọng:

- Ngươi... Ngươi thật muốn đuổi tận gϊếŧ tuyệt?

- Không phải...

Phương Tịch khẽ mỉm cười:

- Ngươi là cao thủ khí huyết tam biến? Chỉ muốn nhờ ngươi làm thí nghiệm mà thôi...

Nói xong, Phương Tịch ngưng thần tĩnh tâm, miệng lẩm bẩm.

Nhanh chóng tụng niệm chú ngữ, pháp lực trong cơ thể hắn vận chuyển, đi tới trên ngón tay phải.

Ngay sau đó, hắn nhẹ nhàng khoát tay, mấy đạo kiếm khí mãnh liệt bay ra.

Pháp thuật làm cỏ của linh nông ở Thanh Trúc Sơn... Canh Kim Thảo Thế Kiếm!

Người áo đen đang nghi ngờ, bỗng nhiên trên người xuất hiện mấy vết thương khủng bố, máu tươi tung tóe!

- Cái này... Đây là võ công gì?

Hắn quỳ một chân trên đất, vẻ mặt khó có thể tin.

- Tiên Thiên Vô Hình Kiếm Khí!

Phương Tịch đứng chắp tay, ra vẻ cao nhân.

Cùng lúc đó, trong lòng đã ghi chép xuống nội dung thí nghiệm lần này.

- Tiểu pháp thuật của Luyện Khí sơ kỳ, vẫn có lực sát thương rất lớn với khí huyết tam biến...

- Ta...

Người áo đen muốn chửi đổng, con mẹ nó đây là võ công sao?

Dù là những võ quán chủ kia, không, đại cao thủ của Nguyên Hợp Sơn cũng chưa chắc có thể làm được kình lực ly thể gϊếŧ người?



Đáng tiếc, còn chưa chờ hắn mắng ra, một thanh kiếm ảnh màu xanh lóe lên.

Thi thể không đầu của người áo đen ngã xuống, máu tươi nhanh chóng lan tràn.

- Dùng pháp khí hạ phẩm, thì như cắt rau gọt dưa...

Phương Tịch thở dài, giơ tay thu hồi Thanh Hòa Kiếm, có chút không hài lòng lắm:

- Lần sau... tìm võ quán chủ thử kiếm.

Tu tiên giới Nam Hoang.

Thanh Trúc Sơn.

Khu lều gỗ, trong mật thất dưới đất.

Mật thất bốn phương thông suốt, tựa hồ còn có mật đạo đào ra ngoại giới.

Bóng người Phương Tịch lặng yên xuất hiện, nhìn bao thịt Yêu Ma bên cạnh, biểu hiện rất phấn chấn:

- Quả nhiên... pháp khí bên này có thể mang tới, vật tư bên kia cũng có thể mang về, chỉ cần ta có thể mang theo...

Sự tình mậu dịch hai giới là có thể thực hiện.

- Mới đầu số lượng ít, ta vác là được, về sau phải tính tới chuyện túi trữ vật... Được rồi, Phương Tịch ngươi nghĩ quá nhẹ nhàng, trên thị trường, một cái túi chứa đồ dung tích nhỏ nhất, cũng phải hai mươi viên linh thạch hạ phẩm!

Còn thi thể võ giả cướp đường kia, Phương Tịch cũng mò thử, nhưng quả thực là quỷ nghèo.

Trên người chỉ mang theo tầm tám mươi lượng bạc, không khác gì tên ăn mày, cũng không mang theo bí tịch võ công, thiệt thòi hắn còn không thấy ngại ra ngoài cướp đoạt!

- Không đúng, nếu thật có tiền, còn đi cướp làm gì?

Phương Tịch nhổ nước bọt, tiện thể kiểm tra tình huống nhà mình.

Hiện tại tu vi vẫn là Luyện Khí tầng ba, vẫn đang rèn luyện căn cơ.

Cái linh căn thuộc tính Thiên Mộc hạ phẩm này, tu luyện quả thật quá gian nan.

Ngoài ra, tài sản quý trọng nhất trong nhà chính là pháp khí hạ phẩm... Thanh Hòa Kiếm.

Dưới Thanh Hòa Kiếm, là một quyển Trường Xuân Quyết, có thể tu luyện đến Luyện Khí tầng mười đại viên mãn, cái này chỉ là hàng thông thường trong phường thị, sau khi Trúc Cơ nhất định phải tìm kiếm công pháp khác.

- Còn có 22 viên linh tinh, 60 cân gạo Linh Trúc, 1 tấm Tiểu Lôi Phù trung phẩm, 1 tấm Kim Quang Tráo Phù hạ phẩm, 2 tấm Hàn Băng Phù, 5 tấm Hộ Mệnh Phù, cùng với phù lục sinh hoạt như Khư Trần Phù, Tịch Hỏa Phù, Ích Thủy Phù...