Chương 23: Âm hôn

Sau đó Cao Tử Dương xóa bỏ bài viết công kích Thanh Xuyên Quan trên trang cá nhân, đồng thời còn đăng lên thông báo xin lỗi!

Một đám fan chờ ăn dưa trong nháy mắt bối rối: “???”

[Lặn nhiều ngày như vậy, đột nhiên xác chết vùng dậy, lại chỉ vì tẩy trăng cho Thanh Xuyên Quan?!]

[Thanh Xuyên Quan cho anh bao nhiêu mới để cho anh vứt bỏ lương tâm nói một câu thế này hả?]

[Không nghĩ tới anh lại là người như thế, làm fan anh ba năm, hiện tại tôi cảm thấy giống như mình ăn phân ba năm thì có!]

[Không cần nói nữa, tẩy chay đi!]

[Các anh chị em bình tĩnh một chút, mọi người nhận thức Cao Tử Dương lâu như vậy, lẽ nào còn không biết tác phong làm người của anh ấy sao? Có bao giờ anh ấy làm chuyện đuối lý đâu!]

[Quan trọng nhất chính là Cao Tử Dương có thể không biết làm như vậy sẽ bị mọi người chê cười sao? Thậm chí ngay cả danh tiếng cũng có thể bị hủy diệt, đây là thứ mà tiền có thể bù đắp à? Thế nhưng hắn vẫn xin lỗi, lẽ nào bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để nói rõ vấn đề?]

[Tôi cũng lựa chọn tin tưởng Cao Tử Dương, lỡ đâu hộp Cao Nấm Chân kia là thật sự có tác dụng… E hèm, dù bề ngoài nhìn có hơi phèn.]

Mặc dù có nhóm fan trung thành cật lực bảo vệ, thế nhưng trong ngày hôm đó Cao Tử Dương vẫn rụng mất hơn 20.000 người hâm mộ.

Mà đây chỉ mới là bắt đầu.

Nhìn lượng người theo dõi không ngừng giảm dần, Cao Tử Dương ôm điện thoại di động khóc không ra nước mắt.

Cái gì gọi là tiền mất tật mang, chính là đây chứ còn chạy đi đâu nữa!

Kỳ thực hắn có thể không đăng bài thanh minh xin lỗi, thậm chí nói dối, vấy bẩn công hiệu của loại xà phòng thủ công này tựa như những luận cứ hắn đã đưa ra, khăng khăng rằng căn bản không có một chút hiệu quả, như vậy tự nhiên mọi chuyện đều ổn thỏa.

Vì thế hắn làm chim cút sáu ngày, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn lựa chọn ăn ngay nói thật. Bởi vì giới hạn đạo đức của hắn không cho phép hắn làm như thế! Hiện tại hay rồi, giới hạn đạo đức của bản thân được bảo vệ, còn danh tiếng trên internet thì nát như tương rồi.

Làm người thật là khó!

Cao Tử Dương co quắp nằm ở trên giường, mềm oặt như cá mắm. Vừa lúc đó điện thoại di động đột nhiên sáng lên, trên cửa sổ WeChat bắn ra thông báo có người mời hắn kết bạn. Quan trọng nhất chính là, người kết bạn với hắn là Triệu Dã!

“Gì???”

Cao Tử Dương bỗng dưng từ trên giường bật dậy, chần chờ một hồi lâu, cuối cùng hắn vẫn là lựa chọn chấp nhận lời mời.

Hắn nghĩ chắc là Triệu Dã muốn cảm ơn hắn. Dù sao xét từ phương diện nào đó tới nói, lần này cũng coi như là hắn quảng cáo miễn phí cho bọn họ. Nhưng không nghĩ tới, câu đầu tiên Triệu Dã gửi tới lại là:

{Triệu Dã: Muốn bán hàng trên WeChat không?}

Cao Tử Dương: “…”

Qua một hồi, tựa hồ như đổi ý, Triệu Dã sửa lại:

{Triệu Dã: Không đúng, muốn làm người đại diện thương hiệu không?}

{Triệu Dã: Mỗi đơn có thể chia cho cậu 20 đồng tiền hoa hồng.}

Cao Tử Dương đợi một hồi lâu, cũng không chờ được đoạn sau.

Rồi.. Phí quảng cáo đâu? Khuyến mãi đâu? Có biết quảng cáo tôi nhận giá khởi điểm đều là 50.000 không hả? Không cho phí quảng cáo cũng dám tới kêu tôi quảng cáo!

Vì vậy Cao Tử Dương trả lời: “OK!”

Cao Tử Dương nghĩ rất đơn giản, không giành được tiền lời thì coi như giành tên tuổi đi. Không phải mấy người thoát fan nói hắn đem lương tâm cho chó gặm, tẩy trắng giùm Thanh Xuyên Quan, ăn bánh bao nhân thịt người sao? Vậy hắn công khai đẩy mạnh tiêu thụ hãng xà phòng thủ công này luôn, chờ đến khi thanh danh của nó được nhiều người biết đến, càng ngày càng nhiều người tự thân thể nghiệm công hiệu, nước bẩn trên người hắn cũng tự nhiên được rửa sạch.

Đương nhiên, cũng có nguyên nhân tiền bạc trong đó.

Dù sao công hiệu của loại xà phòng này hắn từng tận mắt chứng kiến. Sản phẩm tốt như vậy, chỉ cần duy trì chất lượng ổn định, hốt đầy gáo đầy bồn chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Hắn có 3 triệu người theo dõi, trừ bỏ số người mới thoát fan và tài khoản ảo ra, dù cho chỉ còn một phần mười thì cũng là một lượng khách hàng cực lớn.

Cơ hội làm giàu tới, không có tiền quảng cáo cũng phải làm!

Lúc này Cao Tử Dương không hề biết, mấy chục năm sau, hắn sẽ vì quyết định này mà cảm thấy vui mừng.

Đến đây toàn bộ câu chuyện xem như triệt để hạ màn nhưng dì Lưu lại cảm thấy có chút đáng tiếc. Bởi vì hôm mà Triệu Dã và Cao Tử Dương đánh cược trên mạng đột nhiên tuôn ra tin một minh tinh đang “hot” nào đó nɠɵạı ŧìиɧ với bố vợ, ngay cả em trai và người đại diện cũng bị liên luỵ vào, phút chốc ánh mắt cộng đồng mạng đều đổ dồn vào phía bên đó. Điều này cũng dẫn đến chuyện xà phòng thủ công giảm bớt nhiệt độ, từ đầu đến cuối đều không lọt ra khỏi vòng fan của Cao Tử Dương.

“Tiếc thật!” Linh Chân đạo trưởng cũng không khỏi cảm khái, dù sao đây có khác gì một cơ hội tuyên truyền cho Thanh Xuyên Quan a.

Dưới sự nỗ lực không ngừng của Cao Tử Dương, mấy ngày kế tiếp lượng đơn đặt hàng xà phòng thủ công quả nhiên vọt lên gấp ba lần. Tài khoản tiết kiệm trong ngân hàng của Linh Chân đạo trưởng cũng đột phá tám con số.

Linh Chân đạo trưởng chưa bao giờ nghĩ đến kiếm tiền lại dễ dàng như vậy, dù cho số tiền này còn phải quyên góp hết một nửa. Ông kích động không thôi, sau đó bắt đầu cân nhắc năm triệu còn lại nên sử dụng như thế nào.

Có thể mua ngọn núi này trước, sau đó Thanh Xuyên Quan có xây dựng thêm cái gì cũng thuận tiện hơn. Dưới cái nhìn của ông, dựa theo xu thế phát triển hiện tại của Thanh Xuyên Quan, xây dựng thêm chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Có thể lắp đặt hệ thống sưởi trong phòng ngủ, mùa đông sắp đến rồi. Lúc trước không đủ tiền nên không lắp máy điều hòa, hiện tại có tiền đương nhiên không thể bạc đãi bản thân.



Linh Chân đạo trưởng lập tức nghĩ ra hơn mười mấy kế hoạch, tất cả đều là vì lúc trước có lòng mà lực không đủ. Sau đó ông nghe Triệu Dã nói: “Chuyển năm triệu vào điện thoại của ta, ta có việc cần dùng.”

Linh Chân đạo trưởng: “…”

Linh Chân đạo trưởng cầm thẻ ngân hàng còn chưa kịp ấm, khô cằn nói: “Được!”

Triệu Dã dùng này năm triệu mua 500 miếng linh thạch hạ phẩm từ hệ thống. Hệ thống mừng rỡ không ngậm mồm vào được: “Có ngay!”

Cũng giống như Linh Chân đạo trưởng, Triệu Dã cũng dự định cải thiện hoàn cảnh cư trú trước. Hắn để lại 200 miếng linh thạch dùng cho tu luyện, còn lại đều đem đi bố trí một cái Uẩn Linh Trận đủ để bao phủ sân sau và khối đất trồng rau của Thanh Xuyên Quan.

Uẩn Linh Trận có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, nuôi dưỡng linh khí, uẩn dưỡng sinh linh trong trận. Đối với Triệu Dã hiện tại mà nói, này không thua gì là một công trình cỡ lớn, Triệu Dã phải bỏ ra một tuần lễ mới bố trí xong trận pháp này. Trong nháy mắt trận pháp khởi động, một trận gió nhẹ như cơn sóng lan ra khắp ngóc ngách trong trận, khiến người có loại cảm giác như cổ thụ nghiêng mình tắm gió xuân ấm áp.

Trong số người may mắn cảm nhận được thời khắc này ngoại trừ các tín đồ đang dâng hương còn có một người vừa mới bước chân Thanh Xuyên Quan, Trương Cao Minh.

Trương Cao Minh mừng rỡ không thôi, hắn biết lần này hắn đến đúng nơi rồi.

Hắn ổn định lại cảm xúc xong, lúc này mới đi về phía Linh Chân đạo trưởng. Biết được ý đồ đến đây của hắn, Linh Chân đạo trưởng trực tiếp dẫn hắn đi tìm Triệu Dã.

Trương Cao Minh nói: “Tôi là một nhà thiết kế kiến trúc, hiện tại đang làm việc tại công trường của Trung tâm hậu cần trấn trên. Nghe người dân trong trấn nói đạo trưởng của Thanh Xuyên Quan vô cùng lợi hại cho nên tôi mới tìm tới cửa.”

Trương Cao Minh có chút khó có thể mở miệng: “Mấy hôm nay từ sáng tới tối tôi đều gặp ác mộng, mơ thấy… Mơ thấy hai nam quỷ tới tìm tôi, nói muốn cưới tôi.”

“Hai?” Linh Chân đạo trưởng cực kỳ khϊếp sợ.

Không đúng.

“Nam quỷ?”

Cũng chưa đúng.

“Cưới cậu?”

Rốt cuộc Linh Chân đạo trưởng cũng chọc trúng trọng điểm.

“Đúng vậy.” Trương Cao Minh nắm chặc bàn tay.

Triệu Dã nhìn lướt qua khuôn mặt của Trương Cao Minh, nói: “Anh bị người khác định âm hôn.”

“Không sai.” Trương Cao Minh nghiến răng nghiến lợi: “Là Trương Đại Kiền làm.”

Đại Kiền là anh cả của hắn.

Xuất thân của Trương Cao Minh không được tốt lắm. Cha là một người què, mẹ có chút si ngốc, thời điểm nghèo nhất người một nhà chỉ có thể dựa vào ăn xin để sống qua ngày. Cũng may ông trời không phụ lòng người, nhờ có người thiện tâm giúp đỡ, hắn bỏ công học hành gian khổ mười hai năm, cuối cùng thi đậu đại học, ra khỏi núi lớn.

Sau khi tốt nghiệp đại học hắn kết hôn với con gái của vị ân nhân ngày xưa đã từng giúp đỡ hắn, ngày tháng về sau đều thuận buồm xuôi gió. Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là anh cả của hắn thường xuyên lấy danh nghĩa của cha mẹ đến chỗ hắn tống tiền. Hôm nay năm mươi ngàn, ngày mai thành một trăm, dần dần vợ hắn không còn vui vẻ nữa.

“Đến nửa tháng trước, Đại Kiền lấy danh nghĩa sửa chữa nhà cửa cho cha mẹ hỏi xin tôi năm mươi ngàn. Lần này có nói thế nào vợ tôi cũng không chịu đưa, tôi cũng hết cách… Kết quả Đại Kiền thấy không đòi được tiền, trong lúc tức giận đã đem ngày sinh tháng đẻ của tôi bán cho người phối âm hôn, còn bán đến hai lần.”

“Hai nam quỷ kia không đánh nhau sao?” Linh Chân đạo trưởng kinh ngạc.

“Đánh chứ.” Trương Cao Minh có chút hỏng mất: “Kết quả bọn họ không đánh không kết thành anh em, cuối cùng quyết định cùng cưới tôi.”

Linh Chân đạo trưởng: “…”