Chương 154: Không thua cũng không thắng

Mạch Đinh cố chấp vẫn kéo thủ tục chuyển nhượng vào phòng làm việc An Tử Yến, nhà viết tên hai ngừoi, thành tài sản chung, đợi tất cả việc khác làm xong, qua một thời gian thì có thể chuyển vào ở, bây giờ mỗi này tan ca không có chuyện gì, cậu đều đi xem vật dụng gia đình, hôm nay cũng không ngoại lệ. Vừa tan ca trực tiếp xuống lầu gọi điện thoại cho An Tử Yến.

“Em đang ở dưới lầu nè.”

“Liên quan gì đến anh.”

“Mau xuống đây, chúng ta cùng nhau đi xem vật dụng gia đình.”

“Liên quan gì đến anh.”

“Anh đổi câu có được không! Em nếu như chỉ chọn thứ em thích, anh đến lúc đó không hài lòng nhất định sẽ giận cá chém thớt sang em.”

“Vậy em chỉ chọn thứ anh thích thôi.”

“Em thì sao, thứ em thích không chút quan trọng sao?”

“Một người quét dọn vệ sinh còn muốn thích cái gì.”

“Anh đừng có quá đáng nha, nếu không xuống em cứ đứng dưới mặt trời phơi nắng.”

“Liên quan gì đến anh.”

Một giây cúp điện thoại này, Mạch Đinh thật hy vọng mình là tuyển thủ đẩy tạ, có thể từ dưới lầu trực tiếp đem điện thoại ném lên người An Tử Yến. Qua mấy phút An Tử Yến đem khuôn mặt cực độ không tình nguyện xuống lầu, thông thường vẻ mặt này của anh xuất hiện, ý tiếp theo mình sẽ bị chế giễu, giẫm đạp thương tích đầy mình.

Lúc xe nhanh chóng lái đến mục tiêu, Mạch Đinh khoanh tay gan to ôm trời nói: “Không tình nguyện như vậy anh có thể không đến, cũng không ai ép anh.” Không ngờ tới An Tử Yến đổi hướng: “Vậy đi về đi.” Mạch Đinh vội vàng làm hòa: “Em nói giỡn thôi, chính là phía trước, mau quay lại, tâm lý chịu đựng của anh thật kém nha, tùy tiện nói anh lại…” An Tử Yến liếc xéo cậu, Mạch Đinh đánh nhẹ miệng mình: “Miệng đáng ăn tát.” Không biết đây có xem như là thành công thuyết phục An Tử yến không, dù sao hai người cuối cùng cũng vào đến cửa hàng vật dụng.

Vật dụng đẹp đẽ lấp lánh khiến mắt Mạch Đinh hoa lên, mấy ngày trước đều là đi mấy cửa hàng nhỏ xem xem còn đỡ, đến cửa hàng lớn như vậy, cậu lại quen chọn khó khăn, hôm nay đem An Tử Yến đến là chính xác.

“Trước tiên xem gì?” Mạch Đinh hỏi, quả nhiên là số mạng cấp dưới.

“Giường.”

Hai người đến khu vực bán giường, Mạch Đinh chú trọng giá tiền và độ mềm mại của giường, nhanh chóng chọn trúng một bộ giường và nệm, Mạch Đinh vừa ngồi xuống liền cảm thấy cả người lún xuống, dường như có thể sánh ngang giường nước, cậu hưng phấn gọi An Tử Yến: “Ya, chọn bộ này đi!” An Tử Yến vương tay ấn xuống giường: “Không được.”

“Tại sao?”

“Quá mềm, không thuận tiện dùng sức.”

“Anh muốn dùng sức làm cái gì?” Mạch Đinh hỏi xong câu hỏi này mới cảm thấy mình rất ngu ngốc, chuyện anh sẽ dùng sức còn có thể là gì, cậu trừng mắt An Tử Yến đang chuẩn bị nói: “Đừng nói ra, em không cách nào tán thành góc độ chọn giường của anh, dựa vào quang điểm này đã không thuyết phục được em rồi!”

“Em không có thường thức sao? Giường quá mềm đối với sống lưng không tốt.” tìm một lý do thuyết phục Mạch Đinh đối với An Tử Yến mà nói là chuyện vô cùng đơn giản, Mạch Đinh không có vứt bỏ hồi hộp, bọn họ đặt trước mua giường An Tử Yến đã chọn.

“Tiếp theo chúng ra đi xem tủ quần áo đi.” Mạch Đinh lại cực kỳ cao hứng đề nghị.

“Không có tâm trạng đi xem mấy thứ buồn chán đó.”

“Vậy xem dụng cụ nhà bếp?”

“Càng buồn chán.”

“Vậy anh nói đi xem cái gì!!”

“Sofa.”

“Em xem như hiểu rồi, anh chỉ chọn những đồ liên quan đến nơi anh hay nằm nhất, ngoại trừ ngủ trên giường và nằm trên sofa anh còn làm gì nữa?”

“Còn có làʍ t̠ìиɦ.”

“Hỗn đản! Đừng ở nơi công cộng nói lời này!”

Sofa đủ màu sắc trưng bày cùng nhau khiến người xem tâm tình dễ chịu, Mạch Đinh ngồi lên một bộ có mấy màu sắc, mang theo sự thích thú ngồi lên sofa, cậu biết bộ sofa này không cách nào ăn nhập với phòng khách, càng không cách nào ăn nhập với hai đứa con trai, nhưng màu sắc sofa xem ra quá hòa hợp, quá tươi mới, khiến Mạch Đinh nhịn không được. Có điều, An Tử Yến có thể sẽ không mua, anh thích mấy thứ đồ đơn giản. Trong lúc cậu nghĩ như vậy, An Tử Yến ngồi xuống bên cạnh cậu, nói ra lời nói khiến Mạch Đinh kinh ngạc: “Mua bộ này đi.”

“Anh không phải đang đùa em chứ.”

“Anh không có thích đùa em như vậy.”

“Em cảm thấy anh cực kỳ thích đùa em.”

“Em muốn nói vậy cũng được.” An Tử Yến nhún nhún vai, Mạch Đinh lại xác nhận lần nữa: “Anh thật sự mua bộ này, tại sao, không hợp với khiếu thẩm mỹ của anh.” An Tử Yến dựa lưng gối đầu lên sofa, vẻ mặt của anh dường như nhớ lại gì đó, câu dẫn sự tò mò vô cùng tận của Mạch Đinh. Cậu nhích qua hỏi: “Anh đang nghĩ cái gì?”

“Không muốn nói em biết.”

“Anh nói em biết đi, em bảo đảm không cười anh, cũng sẽ không nói ra.”

“Vẫn không muốn nói em biết. Mạch Đinh hừ nhẹ một tiếng, không để ý An Tử Yến, thấy An Tử Yến không có ý dỗ cậu, đang phải tự mình mở miệng: “Anh nếu không nói, em ngày mai 7 giờ kêu anh dậy.”

“Vậy 7 giờ hôm đó là thời gian em qua đời.”

“An Tử Yến!” nói không lại, chính là nói không lại anh ấy, tại sao nói không lại anh ấy! lúc Mạch Đinh đang mắng An Tử Yến trong lòng, An Tử Yến nói: “Màu sắc nhà trẻ của anh và sofa rất giống nhau.” Mạch Đinh không nhịn được, cười ra tiếng, vẫn kỳ quái nói: “Ngại quá, em không ngờ tới lời nói này sẽ nói ra từ miệng anh, nhà trẻ gì chứ, nghe rất không hòa bình.”

“Anh có thể cho em nghe một chút không hòa bình.”

“Không cần.” Mạch Đinh vội vàng từ chối, nhưng lại nhịn không được muốn trêu chọc, đối với cậu mà nói có thể trêu chọc An Tử Yến cơ hội không nhiều: “Có điều, nhà trẻ của bọn anh thật đáng yêu nha, dùng màu sắc trắng mịn như vậy, nhà trẻ đáng yêu như vậy sao có thể nuôi dưỡng ra anh chứ.”

“Phải không?” An Tử Yến ngoại lệ không có phản bác Mạch Đinh, chỉ là dùng giọng nói ý vị thâm trường cùng sởn tóc gáy nói: “Có thời gian anh dẫn em đi xem.”

“Bây giờ đi người ta còn cho anh vào sao, lại không thể quen biết anh, lỡ như bị đuổi ra rất ngại ngùng.”

“Em phải lo lắng không phải cái này.”

“Ý gì hả.”

Bạn đang

Hai người ngồi trong cửa hàng vật dụng người đến người đi, ngồi trong không gian sofa màu sắc rực rỡ, không coi ai ra gì nói những chuyện không hề quan trọng, An Tử Yến hơi tiến lại gần, Mạch Đinh thỉnh thoảng vung tay múa chân. Hoặc lúc có người đi qua sẽ hướng bọn họ liếc mắt một cái, nhưng ai cũng không cho rằng bọn họ kỳ quái, cảnh tượng bình dị khiến người ta không nhịn được cười, muốn lấy mấy ảnh đem giây phút này của họ chụp lại.

Chiến tranh của Mạch Đinh kết thúc rồi, cũng không nghe thấy vết tích khói lửa nào, trận chiến này không thua cũng không thắng, cậu đã họ được đừng tính toán thắng thua trong tình yêu. Cuộc sống mà, chúng ta mà, âm nhạc nhẹ nhàng lại tiếp tục, cùng tiết tấu không lên cũng không liên quan.