Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cậu Là Ai?

Chương 19: Giấc mơ và chiếc điện thoại​

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Con chào mẹ” Sao Mai lên tiếng.

Mẹ cô vồn vã chạy ra.

“Con đi đâu mà giờ này mới về?”

Mẹ Sao Mai nắn bóp người con gái xem có cái gì hư hỏng không sau đó thấy cô vẫn bình thường nên đã an tâm hơn.

Sao Mai uể oải bước vào nhà.

“Ai đưa con về thế? Xe đạp đâu?”

Nghe bố nói cô mới nhớ ra. Xe đạp của cô đâu nhỉ?

“Hoàng Anh đưa con về”

Bố mẹ đều chăm chăm nhìn cô.

Sau khi nghe cô tường thuật lại sự việc bố mẹ cô mới hiểu ra và cười rất nham hiểm.

“Số điện thoại này hiện không liên lạc được…”

Sao Mai rất lo lắng. Cô đã điện cho Hương Ly cả chục lần rồi nhưng không thể liên lạc.

" Rù ...Rù…” Điện thoại cô rung lên.

Không hiện tên.

“Alo…”

“Mày định để tao đợi đến khi nào nữa?”

“Hả?”

Sao Mai không tin vào tai mình nữa.

Diệp Anh đang tức giận với cô sao?

“Diệp Anh à?” Cô nghi ngại hỏi.

Giọng nói ở đầu dây bên kia trở nên tức giận hơn bao giờ hết.

“Mày bị động kinh à?...Tao chứ còn ai vào đây nữa. Tao đợi trước cổng 30 phút rồi. Không muốn chết thì ra đây nhanh lên”

Sao Mai vui chết đi được. Diệp Anh không sao.

Mấy phút sau…

“Ê” Cô vẫy tay ra hiệu.

Mặt Diệp Anh lạnh như băng.

“Mày buôn với đứa nào mà tao gọi mãi vẫn máy bận thế hả?”

Vì cô lo cho Diệp Anh nên mới gọi cho Hương Ly chứ bộ.

Sao Mai không hiểu nổi tại sao cả Hoàng Anh và Diệp Anh đều trở về an toàn.

“Mày không sao chứ?” Sao Mai lo lắng hỏi.

Diệp Anh lắc đầu.

“Khi sáng tao ngủ quên…hì…không biết cô có nói gì không?”

Sao Mai hơi ngạc nhiên.

Ngủ quên sao?

Rõ ràng cô nghe tiếng nó gọi mà.

“Nhưng tao kể cho mày nghe này…Hay lắm”

Gì mà nó hào hứng thế.

Hay Hương Ly giả vờ rủ nó đến rồi viết kịch bản cho nó đọc nhỉ?

Sao Mai không nói gì.

“Tao mơ Hương Ly là một mụ già xấu xí, độc ác. Mụ ấy bắt tao rồi bảo gọi mày đến cứu. Sau đó mụ ấy chọc cái cây kim to đùng vào người tao. Tỉnh dậy vẫn thấy đau mày ạ”

Diệp Anh ngốc nghếch. Đó là sự thật mà.

Thì ra mụ ta đê cho Diệp Anh tưởng rằng nó mơ. Mơ thì làm gì biết đau chứ.

Sao Mai thở dài.

……..

“Tại sao phải làm thế?” Hương Ly nhìn Long Kim rất tức giận.

Long Kim cười nhưng không nói gì.

Đó là một sự khing thường đối với một Nữ Hoàng.

“RẦM”

Luôn luôn là vậy. Hương Ly đều phải chịu thua hắn ta.

“Chết tiệt”

Nếu không có hắn thì Hương Ly đã kiểm soát được tâm lí của Sao Mai và cả tên nhóc Hoàng Anh nữa.

…..

“Rù...rù…”

Hương Ly đang gọi.

“Alo…”

Không phải Hoàng Anh nhấc máy. Là giọng con gái.

“Ai đó?”

“Ai đang ở đầu dây bên kia thế?”

“Ơ! Gọi đến mà còn hỏi thế sao?”

“Cho hỏi có phải điện thoại của Hoàng Anh không nhỉ?”

Hoàng Anh?

Sao có người gọi cho mình mà lại hỏi hắn ta chứ.

Sao Mai nhìn vào màn hình.

“Công chúa” Cô nhẩm trong miệng.

Mình làm gì có lưu tên ai nhu thế.

Ô!

Sao Mai nhìn lại chiếc máy đang cầm trên tay.

Chết rồi đây là máy của Hoàng Anh.

Cô lập tức kết thúc cuộc gọi.

Nhưng người vừa rồi là ai vậy ta.

Giọng nói rất dịu dàng và rất quen.

Là Hương Ly…

Tại sao lại có sự nhầm lẫn vô lí thế được.

Rõ ràng Diệp Anh nói chuyện với cô trong khi cô cầm máy của Hoàng Anh.

Là sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »