Chương 4

Nhất là thời học sinh mới biết yêu, vừa xao động mà lại nhiệt liệt.

Mà điều tôi cần làm là hòa giải với chính mình, chấp nhận người khác nhìn thẳng vào mình.

Tối đó các bạn vừa khóc vừa làm loạn, tình sâu nghĩa nặng cầm micro gào khóc om sòm, thế nhưng lại không hề làm người khác khó chịu.

Trái lại làm người ta vừa nhảy vừa múa theo.

Cuối cùng tôi đã quên mất ngày hôm đó mình về nhà bằng cách nào rồi.

Mang máng nghe người khác kể lại rằng tôi bám lấy Bùi Chiêu Dã không chịu xuống, say mèm khăng khăng muốn cậu cõng tôi ra ngoài chơi.

Đương nhiên Bùi Chiêu Dã không nói với tôi chuyện này, tôi lại càng không biết xấu hổ hỏi cậu.

Chỉ là trong ứng dụng Wechat Sports ngày hôm đó, hơn hai vạn bước đếm nổi bật trong cùng một hàng mấy nghìn bước.

Bùi Chiêu Dã lần đầu tiên đăng lên vòng bạn bè.

Là cái bóng dưới ánh đèn đường lờ mờ.

Đi kèm caption: [Núp đằng sau thế giới.]

Sau đó có một khoảng thời gian lòng tôi hơi nhụt chí, không dám chủ động nhắn tin với Bùi Chiêu Dã.

Nhìn thấy tin nhắn của cậu cũng chỉ trả lời có lệ.

Mãi vào lúc cách ngày điền nguyện vọng một ngày, Hứa Hiểu Nam mời tôi đến nhà cậu ấy thương lượng báo danh.

Trong lúc đi theo sau Hứa Hiểu Nam vào cửa, tôi sững sờ ngay tại chỗ.

Nhìn thấy Bùi Chiêu Dã mặc bộ đồ thể thao ngồi ở ghế sô pha.

Tôi cứng ngắc kéo tay áo Hứa Hiểu Nam, khóc không ra nước mắt.

“Này cái đó, sao cậu không nói cho tớ biết Bùi Chiêu Dã cũng ở đây?”

Hứa Hiểu Nam chột dạ sờ sờ mũi.

“Cậu cũng không phải không biết tính mẹ tớ mà, tuần này ngày nào bà ấy cũng sẽ gọi vài bạn cùng lớp sang đây, chắc là hỏi về điền nguyện vọng ấy mà.”

Ấy mà.

Chủ nhiệm lớp trước nay đều rất có trách nhiệm.

Tôi thở dài, nhận mệnh nghênh đón tầm mắt cười như không cười kia của Bùi Chiêu Dã.

Sau đó trực tiếp ngồi vào đầu bên kia của ghế sô pha, cố gắng cách xa cậu.

May mà cậu chỉ cười lạnh một tiếng, sau đó không nói thêm gì.

Chỉ một lát sau, chủ nhiệm lớp cầm tài liệu đi ra, theo sau là Từ Húc Trạch vẻ mặt nhẹ nhõm.

Chủ nhiệm lớp sau khi nhìn thấy tôi, cười vui vẻ.

“Chân Chân thì cô sẽ không cho lời khuyên đâu, với thành tích của em thì đã có thể chọn bừa một trường đại học rồi, chủ yếu là cân nhắc chút lựa chọn chuyên ngành em thích thôi, em có trường nào mình muốn vào không?”

“Có ạ.”

Chủ nhiệm lớp gật đầu, mặt mày giãn ra.