Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầu Đạo

Chương 362: Điểm kinh nghiệm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tại bí cảnh này, khoảng cách hai vạn dặm không lớn đến như vậy. Quy tắc áp chế buông lỏng khiến cho tốc độ của tu sĩ nhanh hơn rất nhiều so với thế giới bên ngoài. Huống chi, tu vi của Trần Nguyên từ lâu đã sớm đứng hàng Tứ phẩm Thượng nhân. Dù tiến lên một cách thận trọng, không đến nửa khác đồng hồ, hắn đã tiếp cận dãy sơn mạch to lớn nơi lũ Tà tộc chiếm cứ.

Mặc dù còn chưa chạm trán trực tiếp, nhưng cỗ Tà khí ô uế, bẩn thỉu và đen tối đặc trưng quen thuộc đã để cho Trần Nguyên nhíu mày khó chịu.

"Xem ra, cái gọi là Tà tộc trong thí luyện chính là thứ mà các tu sĩ gọi là Tà Ma tại Ngọc Hòa Châu, Thủy Linh vực." Trần Nguyên âm thầm nghĩ lấy.

Điều này, hắn đã sớm ngờ tới. Trước khi bước vào phương này tiểu thế giới, hắn xem như nhìn rõ Tà khí chiếm cứ một vùng không gian không nhỏ. Ngay cả quá trình thăm dò tiểu thế giới, hắn cũng dụng độ với Tà khí không ít lần. Cho nên, phương tiểu thế giới này, hoặc ít hoặc nhiều phải cùng Tà khí, cùng cái gọi là Tà Thần kia có hoặc ít, hoặc nhiều liên quan.

Bây giờ, bí cảnh thuộc phương tiểu thế giới này gặp phải Tà Ma, tồn tại đặc trưng của Tà khí, đây không thể là điều bình thường hơn được.

Huống chi, cỗ Tà khí đang thời thời khắc khắc phả vào mặt hắn lại chẳng thể quen thuộc hơn. Trần Nguyên đã nắm chắc, cái hắn cần đánh bại trong thí luyện là loại tồn tại bực gì.

Quả nhiên, thâm nhập vào sơn mạch sâu thêm hai ngàn dặm, hắn bắt gặp những sinh vật đã tương đối quen thuộc.

Tà Ma.

Hai triệu Tà Ma, đặt ở Vân giới chính là một đột quân khổng lồ. Thủ lĩnh của bọn hắn càng là một tôn Tà Ma có thực lực tương đương với Tứ phẩm tầng hai tu sĩ. Tại trong mắt tu sĩ thông thường, thậm chí là Vương triều thông thường thì đây đã là lực lượng đủ mạnh để đảm nhiệm một phương tướng quân, chỉ huy một quân đoàn danh tiếng.

Bất quá, tại trong mắt Trần Nguyên thì không gì hơn cái này.

Sự xuất hiện của kẻ lạ mặt ngay lập tức khiến cho đàn Tà Ma bạo động. Dương như được thiết lập trước để đối phó với tu sĩ tham gia thí luyện, những Tà Ma thủ lĩnh ngay lập tức di chuyển, bắt đầu hướng về hắn mà tới. Không chỉ có thế, Trần Nguyên còn nhạy bén cảm nhận được, tại nơi sâu xa bến trong sơn mạch ẩn giấu đi mấy cỗ khí tức mạnh mẽ chẳng kém gì Tà Ma thủ lĩnh ở trước mặt hắn.

"Quả nhiên là có mai phục." Trần Nguyên nói thầm.

Bất quá, kết quả chẳng có gì khác nhau cả.

"Nếu như điều kiện hoàn thành nhiệm vụ là kháng cự Tà tộc xâm lấn, vậy ta cũng có thể hiểu thành, không được để Tà tộc làm tổn hại đến thành Chi Lăng. Cho nên, nếu như ta tiêu diệt ngay và luôn toàn bộ số Tà Ma tại đây, như vậy cũng được tính là hoàn thành nhiệm vụ?" Trần Nguyên tự nói một mình.

Hắn cảm thấy làm như vậy cũng không sai.

Thế rồi, ánh mắt hắn đảo qua một vòng sơn mạch. Tại phạm vi mấy vạn dặm xung quanh, quả thực còn có ba cỗ khí thế không kém hơn Tứ phẩm tàng hai tu sĩ đang hăm hở tiến về nơi này. Mặt khác, con tà Ma thủ lĩnh tại đàn Tà Ma này đã tiến đến đối diện với hắn. Không có ngôn ngữ giao lưu, không có đàm phán, không có thương lượng. Tất cả chỉ có chiến ý mạnh mẽ, cùng bản năng tăm tối nhất được bóng tối nhuộm càng đen và phóng đại đến vô hạn.

"Tốc chiến tốc thắng, giải quyết nhanh gọn kẻo Như Yên lo lắng." Trần Nguyên làm ra quyết định.

Lúc này, Tà Ma thủ lĩnh đã đứng đối diện với Trần Nguyên, khoảng cách chỉ có một ngàn dặm chưa đến. Nó đã bắt đầu thi triển những công kích tầm xa đầu tiên. Nó muốn đánh phủ đầu.

Thế nhưng, Trần Nguyên còn ra tay trước. Hắn vỗ ra một chưởng.

"Minh Không Chưởng."

Một phiên bản thoát thai hoán cốt từ Minh Không Quyền được Trần Nguyên phát triển.

Nhờ vào ngộ tính khủng bố ngoài sức tưởng tượng, cảm ngộ của hắn đối với Minh Không Quyền từ lâu đã đạt tới viên mãn. Lại trải qua một thời gian dài sử dụng, không ngừng suy ngẫm, liên tục thôi diễn và tìm tòi, hắn sớm đột phá tầng thứ viên mãn, đạt tới cảnh giới càng cao hơn.

Ấn theo ngôn ngữ của võ học tới nói, cảnh giới viên mãn đối với một môn pháp thuật, võ kỹ hay kỹ năng chiến đấu chính là Siêu Phàm Nhập Thánh, là cảnh giới mà tu sĩ đã có thể sử dụng thành thạo pháp thuật, võ kỹ, kỹ năng, hiểu thấu đáo đặc điểm của nó, biết rõ ngọn nguồn từng chi tiết của nó, biết được điểm mạnh, yếu, lại nên sử dụng như thế nào, vào lúc nào trong thực chiến để đạt tới hiệu quả lớn nhất. Nói trăng ra, đó là khi mà tu sĩ đã hiểu thấu triệt toàn bộ, không gì không biết, không gì không hay đối với pháp thuật, võ kỹ, kỹ năng,... đây cũng là ý nghĩa của viên mãn.

Mà Trần Nguyên giờ đây sử dụng Minh Không Quyền lại ở cấp độ càng cao, thứ mà các võ sư vẫn xưng tụng là Siêu Thánh Nhập Thần. Đạt tới cảnh giới này, tu sĩ đã không cần lại phụ thuộc vào bản thân pháp thuật, võ kỹ hay kỹ năng. Khi chiến đấu, tu sĩ có thể tùy thời dựa vào tình huống biến ảo, lại dựa trên cơ sở của pháp thuật, võ kỹ hay kỹ năng để thêm thắt, cải tiến, biến nó thành phiên bản mới, càng mạnh mẽ hơn, càng phù hợp hơn.

Minh Không Chưởng chính là như vậy. Giá trị hạch tâm của nó là sự phá hủy, sụp đổ của pháp tắc không gian thông qua sức mạnh sự hủy diệt tuyệt đối được triển khai dưới quyền pháp cương mãnh tuyệt luân, bá đạo không gì sánh kịp.

Nhưng bây giờ, nó đã không chỉ bị giới hạn bởi quyền pháp. Pháp tắc không gian vận dụng trong này cũng không chỉ là phá hư đơn giản như vậy. Với Trần Nguyên của hiện tại, bất kỳ là quyền, chưởng, chỉ, cước,... đều có thể vận dụng pháp tắc không gian phá hoại dựa trên cơ sở của Minh Không Quyền.

Hắn vung ra một chưởng. Thể nội linh lực cuồn cuộn như một trận đại hồng thủy, mênh mông như cả đại dương vô tận, hình thành lên một bàn tay khổng lồ, kéo dài đến ba ngàn dặm, che đậy hết thảy trời đất, áp lên phía trên mây trời, tạo thành bóng tối phủ lên cả một góc sơn mạch khổng lồ. Trên bàn tay pháp lực, vô số phù văn, ký hiệu lưu chuyển không ngừng, tạo nên những liên kết chặt chẽ, ngưng thực lại bàn tai khủng bố. Cỗ uy áp mênh mông, bao la đến rợn người đè nặng lên toàn bộ sơn mạch, áp chặt lấy tất cả Tà Ma để chúng chẳng thể động đậy lấy một bước.

Không những thế, giữa lòng bàn tay, một vùng không gian rộng chừng nghìn dặm bị khóa chặt, cô lập, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Tại vùng không gian này, các pháp tắc hỗn loạn, không ngừng sụp đổ lại gây dựng, phá hủy rồi lại tái tạo, lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn vô tận giữ hủy diệt và tân sinh. Tại đây, bất kể là sinh linh hay vật chất nào, chỉ cần đối với pháp tắc chưởng khống không lớn hơn Trần Nguyên đều sẽ bị vòng luân hồi vô tận giữa phá hủy và tái dựng này xóa sổ hoàn toàn.

Đây chính là Minh Không Chưởng, không còn là sự hủy diệt tuyệt đối, bá đạo mãnh liệt giống như Minh Không Quyền nữa.

Bàn tay khổng lồ đổ sập xuống như tận thế. Tà Ma thủ lĩnh không chạy. Phạm vi bao phủ quá lớn, thời gian quá ngắn, nó chạy không thoát được. Càng quan trọng hơn, pháp tắc không gian đã khóa chặt lấy hắn, dù hắn có cố gắng chạy cũng là vô ích.

Tà khí trên thân Tà Ma nở rộ, bạo phát như một ngọn núi lửa. Không gian rộng mấy nghìn dặm đều bị Tà khí bao trùm, nhuộm đen hết thảy màu sắc của vạn vật. Thế rồi, tất cả cỗ sức mạnh khủng bố ấy đột nhiên co rút trở lại trên thân thể cao chưa đến hai trượng của Tà Ma. Một cỗ sức mạnh đủ để lật tung đại địa có bán kính rộng một ngàn dặm, hội tụ lại trong khoảng không nhỏ bé để chuẩn bị tung ra một đòn manh nhất chống lại kẻ địch.

Tà Ma ra đòn.

Vô biên vô tận Tà Khí hóa thành một cột năng lượng đen ngòm, mãnh liệt và kinh khủng, hướng về phía bàn tay đang đánh tới.

Vô dụng.

Chùm năng lượng khổng lồ ngưng kết từ Tà khí, vừa tiếp xúc với vùng không gian pháp tắc sụp đổ, ngay lập tức vỡ vụn, tan rã rồi bị xóa bỏ triệt để. Thời gian trôi qua chưa đầy một phần mười cái nháy mắt, toàn bộ cỗ năng lượng Tà khí tiêu tan không còn sót lại, dù chỉ một tia.

Bàn tay khổng lồ chưa từng giảm chậm lại tốc độ.

Nó hướng về phía Tà Ma đổ sập xuống.

ĐÙNG... ĐÙNG... ĐÙNG...

Những tiếng nổ vang trời có thể được nghe thấy từ Chi Lăng thành cách đó hơn hai vạn dặm. Tầng tầng mây trời bị xé rách bởi những trận sóng xung kích hủy diệt lan tràn. Một góc sơn mạch kéo dài ba ngàn dặm, mấy ngàn ngọn núi cao vạn trượng, bị đánh sập hoàn toàn. Đất đai nổ tung. Sông hồ sụt lún.

Tà Ma thủ lĩnh chết ngay tức khắc, chết bởi bị vô số pháp tắc xé rách thành từng mảnh vụn nhỏ nhất.

Cùng lúc, Trần Nguyên nghe được trong đầu âm thanh từ thí luyện.

[Thành công đánh gϊếŧ Tà tộc chỉ huy thực lực Tứ giai tầng hai... ban thưởng 5 điểm kinh nghiệm.]

Chỉ có năm điểm kinh nghiệm? Trần Nguyên nhíu mày: "Ít như vậy?"

Đó là đường đường một tôn Tứ giai sơ kỳ Tà Ma kia mà.

Hắn còn nhờ rõ, thí luyện này đánh giá, hắn cần hơn hai mươi sáu triệu điểm kinh nghiệm nữa mới có thể lên cấp.

Nói cách khác, hắn còn cần đánh gϊếŧ hơn năm triệu Tứ giai sơ kỳ Tà Ma như vậy nữa mới đủ lên cấp?

Nói đùa cái gì? Hiệu suất này...

Trần Nguyên không tiếp tục suy nghĩ nữa.

Giờ đây, trong đầu hắn không ngừng vang lên âm thanh của Tà tộc bị đánh gϊếŧ cùng với điểm kinh nghiệm thu hoạch được. Gần một triệu Tà Ma không trốn thoát được một chưởng vừa rồi. Hắn nhờ vào đó mà thu hoạch được một nhóm điểm kinh nghiệm.

Không nhiều.

Chỉ gần mười điểm mà thôi.

Phải. Là gần mười điểm.

Vẻn vẹn gần mười điểm. Thậm chí mười còn chưa đạt tới.

Một con số khiến người ta thực giật mình. Gần một triệu Tà Ma chỉ đóng góp chừng mười điểm kinh nghiệm. Bất quá, khi tính toán chi tiết, lại chẳng có gì bất ngờ ở đây cả.

Một tên nửa bước Tứ giai Tà Ma chỉ đóng góp 0.5 điểm kinh nghiệm. Có cả thảy năm con như vậy trong đàn. Trần Nguyên vừa rồi diệt ba con. Thu hoạch một điểm rưỡi.

Một Tam giai hậu kỳ Tà Ma đánh góp từ 0.025 đến 0.25 điểm kinh nghiệm không đồng đều, tùy thuộc vào thực lực mà phán xét. Cả đàn Tà Ma hai triệu cá thể chỉ coshai mươi ba con đạt đến cấp độ như vậy. Trần Nguyên vừa diệt 12 con, thu hoạch 1.1 điểm kinh nghiêm.

Một Tam giai trung kỳ Tà Ma chỉ cho từ sáu phần vạn cho đến hai phần trăm điểm kinh nghiệm. Tam giai sơ kỳ Tà Ma thì lại càng ít hơn nữa, chỉ từ một, hai phần mười vạn tới năm phần vạn một con. Thực lực càng xuống thấp, điểm kinh nghiệm cho càng ít. Vẫn là số lượng Tà Ma khổng lồ, mới bù đắp được hơn mười điểm

Trần Nguyên chắt lưỡi trước các con số này.

Hắn một lần nữa vung tay lên. Lần này không phải là Minh Không Quyền mà Hạo Nhiên Già Thiên Kiếm.

Thực lực của Tà Ma còn lại đã không tĩnh là mạnh, hơn nữa lại chạy trốn tứ tung, Minh Không Quyền đã không còn thích hợp để sử dụng càn quét diện rộng.

Hạo Nhiên chính khí phô thiên cái địa, che đậy trời đất, đổ đầy không gian. Hàng triệu, hàng tỷ kiếm khí sắc bén ngưng tụ giữa trời đất, đồng thanh vang lên tiếng kiếm reo rung chuyển vạn vật. Vô số Tà Ma sợ hãi theo bản năng trước Hạo Nhiên Chính khí. Đây là dạng năng lượng đối lập với bọn chúng, khắc chế bọn chúng, để cho bọn chúng cảm thấy chán ghét.

Tà Ma gào thét. Tà Ma điều động thể nội Tà khí sục sôi muốn chiến đấu chống lại sức uy hϊếp.

Vô dụng.

Vô cùng vô tận kiếm khí quét qua, chém tất cả Tà Ma tan tác, đánh chúng thành những mảnh nhỏ.

Trận chiến kết thúc.

Từ đầu đến cuối, cuộc chiến kéo dài chưa đến mười hơi thở. Trần Nguyên thu hoạch chừng trên dưới mười hai điểm kinh nghiệm. Ít đến thảm thương nếu so với con số hai mươi sáu triệu kia. Không có cách, chất lượng Tà Ma quá kém, cho điểm kinh nghiệm cũng quá thấp.

Không qua bao lâu, ba cỗ Tà khí khủng bố, phô thiên cái địa kéo tới. Có ba cỗ khí tức thuộc về Tứ giai sơ kỳ Tà Ma, thực lực đều tương đương với con Tà Ma thủ lĩnh mà Trần Nguyên vừa dùng Minh Không Chưởng đánh chết ban đầu. Ba đàn Tà Ma hợp lại, tổng số lượng cá thể phải lên đến tám triệu có dư.

Trần Nguyên nhếch miệng cười một tiếng.

Hắn biết, đây vốn là lực lượng Tà Ma mà thí luyện bố trí mai phục. Đáng tiếc, đàn Tà Ma đầu tiên bị quét sạch quá nhanh. Lực lượng mai phục kéo đến nơi thì đã quá muộn.

Không nghĩ nhiều thêm nữa, Trần Nguyên một lần nữa thi triển Hạo Nhiên Già Thiên kiếm. Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất quét sạch tám triệu Tà Ma.

...

Cùng lúc Trần Nguyên bắt đầu mở ra hình thức quét ngang bản đồ, tại cổng phía Bắc của thành Chi Lăng, hai cỗ Tà Khí khổng lồ, đen xì, bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm nhanh chóng kéo tới. Mà đứng tại trung tâm của hai cỗ Tà khí khổng lồ ấy là hai nguồn khí tức mãnh liệt, kinh hồn, đã sánh ngang với Tứ phẩm Thượng nhân tu sĩ. Số lượng Tà Ma vây xung quanh chúng đã vượt quá bốn triệu, tiếp cận năm triệu. Thanh thế của chúng to lớn ngợp trời, uy thế bao phủ lên vạn vật.

Lữ Như Yên đám Tà Khí khổng lồ kéo đến như mây đen, che kín tầm mắt phương Bắc, miệng không khỏi nói khẽ: "Trần công tử nói không sai, Tà tộc quả nhiên có mai phục."

Viên phó tướng bên cạnh quỳ xuống một chân, nói: "Xin mời thành chủ phu nhân ban bố mệnh lệnh chống lại Tà Ma."

Gương mặt Lữ Như Yên một lần nữa đỏ chót như trái cà chua. Làm như thế nào, nàng cũng chẳng thể quen được với cách xưng hô phu nhân.

Tất nhiên, nàng chưa từng xoắn xuýt nhiều mà trực tiếp ra lệnh: "Các ngươi ở lại nghiêm ngặt phong thủ tường thành. Ta ra ngoài đánh chặn bọn hắn."

"Vâng." Chúng tướng sĩ chỉ huy đáp lại.

Nói rồi, nàng lại hướng về Thiên Lan, nói: "Thiên Lan cô nương, nơi này còn lại giao cho cô nương."

"Tốt." Thiên Lan nhẹ gật đầu đáp lại.

Lữ Như Yên lúc này đằng không mà lên, bay thẳng về đầu nguồn hai cỗ Tà Khí trùng thiên kia.

Bay ra ngoài thành Chi Lăng ba ngàn dăm, nàng dừng lại. Trước mặt nàng không tới năm trăm dặm đã là kẻ địch. Năm triệu kẻ địch.

Nàng không tiến thêm nữa, hai tay nàng cấp tốc kết ấn. Thể nội linh lực phun trào, hình thành nên uy thế phô thiên cái địa, khổng lồ không thể đỡ. Toàn bộ nước trong phạm vi vạn dặm, từ sông ngòi, ao hồ cho đến mạch nước ngầm tại lòng đất, hơi nước ở không khí, đều bị điều động.

"Thiên Vũ. Thủy Kiếm. Phá Không."

Giữa bầu trời, mây đen kéo đến ùn ùn, dày đặc và nặng cᏂị©Ꮒ. Giữa những đám mây ấy, hàng triệu, hàng trăm triệu lưỡi kiếm ngưng tụ lại từ nước. Nhỏ thì có thể chỉ bé bằng một ngón tay trẻ em. Mà lớn thì có thể dài tới vạn trượng, uy thế vô song, bổ đôi một dãy núi cũng được.

Theo kết ấn hoàn tất, vô số kiếm nước từ trên trời giáng xuống. Kiếm ý ẩn chứa trong kiếm nước sắc bén vô song. Chúng dễ dàng xuyên thấu thân thể của Tà Ma, cắt chém chúng thành vô số mảnh vụn.

Điều đáng nói là, Tà Khí gần như vô dụng trước kiếm nước. Tà Khí ngay khi chạm vào kiếm nước liền bị đồng hóa, hòa tan ngay trong nháy mắt. Tà Ma không có một chút khác cự nào trước công kích của Lữ Như Yên.

...

Một khắc đồng hồ sau đó, Lữ Như Yên nhìn qua chiến trường hoang tàn, nơi tàn dư bộ phận của năm triệu Tà Ma nằm ngổn ngang, rải đầy mặt đất, lại nhìn vào thông báo thu hoạch, nàng khẽ nhíu mày...
« Chương TrướcChương Tiếp »