Chương 35: Chỉ nghĩ làm thế nào mới đem "tiệc lớn" trước mặt đem nuốt vào bụng

Nam Oánh chạy một đường đến trước mặt Diệp Bắc Thù.

“Cậu không sao chứ?” Diệp Bắc Thù nhìn thấy bộ dáng hoảng sợ của cô.

Nam Oánh mặt mày cau lại: “Dọa nình sợ chết khϊếp, thiếu chút nữa thì mình còn không ra được....”

Diệp Bắc Thù nhìn về phía nữ quỷ đằng sau Nam Oánh.

Nữ quỷ: “....” Soái ca, cậu nhìn tôi chằm chằm làm gì! Bạn gái của cậu chắc chắn sẽ không sợ bất cứ ai!

Nam Oánh cứ như vậy thuận tay khoác lấy cánh tay anh, đến khi vào nhà hàng cũng không buông.

Ở trong thành phố H có một tòa nhà cao tầng, bây giờ màn đêm đã buông xuống, ánh đèn đường rực rỡ, nhìn ra ngoài qua ô cửa, khung cảnh thật đẹp lung linh.

Hai người được nhân viên phục vụ dẫn đến một bàn ghế dài, phong cách cổ điển. Nhà ma không hề quảng cáo sai sự thật, nói là miễn phí bữa tối lãng mạn cho đôi tình nhân, trên bàn ăn thật sự được trang trí rất lãng mạn: Thảm trải sàn mềm mại trải đầy cánh hoa hồng, nguồn sáng phát ra từ ngọn đèn mô phỏng ngọn đuốc thời xưa, trên bàn bày một đĩa đựng cơm trắng tinh xảo, bên cạnh là hai ly rượu đỏ, lịch sự tao nhã.

Nhân viên phục vụ dẫn hai người tới ghế ngồi, mỉm cười nói: “Hy vọng các bạn sẽ có một đêm tuyệt vời.”

Nam Oánh mặt vẫn điềm đạm tự nhiên, còn Diệp Bắc Thù hai má đã ửng đỏ từ lâu, chẳng qua dưới ánh đèn vàng mờ ảo, nên không có ai phát hiện ra.

Sau khi đặt đĩa salad xuống, người phục vụ rót rượu vang đỏ cho hai người.

Môi Nam Oánh nhấp nhẹ một chút rượu vang, mỉm cười nhìn về phía Diệp Bắc Thù: “Hương vị không tồi, cậu nếm thử xem sao?”

Diệp Bắc Thù nhìn cô, một lúc lâu sau mới nới: “... Con gái ra ngoài không nên uống nhiều rượu như thế.”

Nam Oánh cảm thấy có chút kì lạ, những lời này cứ như của các ông bố nói ra vậy.

“Vừa ra khỏi nhà ma nên ăn mừng một chút.” Nghĩ đến chính mình ở trước mặt anh, còn đóng một nữ sinh cấp ba ngây thơ, Nam Oánh có chút ngượng ngùng nói, “Hơn nữa... Mình cũng có chút tò mò về hương vị của rượu, mẹ mình trước giờ không cho mình uống rượu.”

Diệp Bắc Thù nhận lý do của cô. Anh cũng cầm ly rượu lên, hai ly rượu chạm nhau trên không trung, phát ra âm thanh mê hoặc.

Thức ăn liên tục được mang ra, đúng là một bữa tiệc lớn. Đáng tiếc Nam Oánh không có tâm trạng gì, chỉ nghĩ làm thế nào mới đem "tiệc lớn" trước mặt đem nuốt vào bụng.

Ăn được một nửa, điện thoại Diệp Bắc Thù bỗng dưng vang lên.