Lý Thu Thủy đứng ở phía trên chủ vị Thiên Nhai Hải Các, nhìn nơi xa lạ này. Nơi này năm xưa chính là nơi Tiêu Dao Tử lão nhân giao cho nàng, chỉ tiếc là vẫn chưa có cơ hội đến xem. Lý Thu Thủy chậm rãi đứng lên, đí về phía mật thất, nơi đó chính là nơi thân muội muội cùa nàng Lý Thương Hải từng ở. Không biết từ lúc nào, Lý Thu Thủy đã hoàn toàn xem mình là người của thế giới này. Sớm đã quên mình là từ thế giới khác xuyên không mà đến
Chỉ thấy được xa xa trên giường đá là một bạch y nữ tử đang nằm, sắc mặt của nàng chính là an bình như vậy
" Vì yêu mà hi sinh tất cả... Thương Hải, đây là lựa chọn của muội sao?! Ngọc linh lung là ngươi dùng tất cả tánh mạng để đổi lấy cứu sống Vô Nhai Tử. Hiện giờ ta cũng muốn dùng tánh mạng của ta để đổi lấy sự tha thứ của người ta thương. Chúng ta hai tỷ muội nhất định là vì yêu mà chết...."
Lý Thu Thủy không khỏi cảm thán nói. Vô luận là tình huống hiện tại hay là một bộ phim được dựng lên, Lý Thu Thủy cùng Lý Thương Hải nhất định là bởi vì tình yêu mà chấm dứt cuộc đời này
Lý Thu Thủy đi tới bên người Lý Thương Hải, nàng biết Ngọc Linh Lung kia nằm ở ngay trong cơ thể Thương Hải, lần này nàng nhất định phải thay đổi vận mệnh của Lý Thương Hải : " Ngọc Linh Lung có thể làm cho con người sống lại, Thương Hải, muội vì cái gì không tự mình sử dụng đây?! Vô Nhai Tử cho dù có Ngọc Linh lung cũng vô pháp hồi phục lại như trước đây!!" Lý Thu Thủy vận nội công, nàng quyết định dùng Bắc Minh thần công hồi sinh pháp giúp cho Lý Thương Hải sống lại
Không biết qua bao lâu, Lý Thu Thủy loáng thoáng nghe được một ít hổn độn thanh âm. Nhưng lúc này là lúc quan trọng cứu sống Thương hải, tuyệt đối không thể dừng lại
"Oanh" một tiếng đó, thạch bích bị phá vỡ ra một cái động lớn. Bước vào chính là đoàn người Hư Trúc cùng Đoàn Dự
"Sư thúc !" Hư Trúc liếc mắt liền nhìn thấy Lý Thu Thủy đang vì Lý Thương Hải vận công lực. Bất quá khi hắn nhìn đến thanh ảnh mặc bạch y liền không khỏi kinh hô nói " Đây.... Đây không phải là sư mẫu sao?!"
"Đúng vậy là ngoại bà!" Vương Ngữ Yên cùng Mộc Uyển Thanh cũng ngay sau đó đuổi tới, bất khả tư nghị mà nhìn cảnh tượng trước mắt. Tuy rằng Vương Ngữ Yên sớm biết Lý Thu Thủy cùng Lý Thương Hải chính là song sinh tỷ muội, nhưng lúc này thấy rồi cũng khỏi hết sức ngạc nhiên. " Vì sao ngoại bà lại biến thành như vậy?!"
Mộc Uyển Thanh vội vàng kéo Vương Ngữ Yên lai, sợ không cẩn thận quấy rầy đến Lý Thu Thủy: "Ngữ Yên đừng vội, người là đang cứu thương cho ngoại bà. Trước mắt quan trọng nhất chính là ngăn Đinh Xuân Thu lại!!"
"Ha ha ha... Chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn được ta sao!" Đinh Xuân Thu đạp tường đổ mà vào, nhìn thấy Lý Thu Thủy hình như là đang phải chữa thương cho người khác, không khỏi cảm thấy trước mắt chính là thời cơ tốt nhất " Thực sự là trời giúp ta, tất cả đám người ta muốn đều ở trong này!! Lý Thu Thủy , lần này ta phải trừ ngươi vĩnh viễn diệt trừ hậu họa!!"
"Chỉ bằng ngươi sao? Quả thực ở người si nói mộng!" Lý Thu Thủy cũng không nghĩ tới Đinh Xuân Thu lại nhanh đến được Thiên Nhai Hải Các như vậy. Hiện giờ Thương Hải là rất khẩn cấp không thể quay đầu lại, Ngọc Linh Lung thiếu chút nữa là có thể một lần nữa đưa về trong cơ thể Lý Thương Hải.
" Đúng vậy, trước kia ta là người si nói mộng nhưng mà hiện tại.... nội lực của ngươi hao tổn quá nhiều, còn vài tên chưa dứt sữa này căn bản không phải là đối thủ của ta!!! Mà bên cạnh ngươi...Ha ha ha... lão tình nhân của ngươi ở đâu?! Nàng là ở nơi nào a....hahaha!!"
Đinh Xuân Thu đã định liệu trước mà nói. Lời hắn nói hoàn toàn đúng, người nơi này một chút cũng không phải là đối thủ của hắn. Hư Trúc có một thân nội lực của Vô Nhai Tử thế nhưng trên thực tế thời gian tập võ lại không nhiều lắm. Đoàn Dự võ công đứng trước mặt một người đã sắp luyện thành Bắc Minh Thần công như Đinh Xuân Thu không đáng được nhắc tới. Mà Mộc Uyển Thanh cùng Vương Ngữ Yên liền càng không cần phải nói .
"Ta sẽ không để cho ngươi thực hiện thành công!" Lý Thu Thủy thu công xong, đối với Đinh Xuân Thu nói, "Cho dù chỉ có một mình ta, ngươi cũng sẽ phải đối phó nửa ngày, huống chi còn có Hư Trúc cùng Đoàn Dự hai người bọn họ. Hư Trúc, Đoàn Dự !!! Còn thất thần làm gì nữa, cùng tiến lên!"
Lý Thu Thủy chẳng qua là ngoài miệng nói thế thôi, hiện tại cho dù ba người bọn họ có đối phó với Đinh Xuân Thu cũng chỉ kiên trì được trong chốc lát. Nếu là Vu Hành Vân thì Đinh Xuân Thu nhất định.... Ở nơi có ánh sáng, Vu Hành Vân có thể tiếp thu một lực lượng vô tận. Cho dù là Bắc Minh thần công của Đinh Xuân Thu có xuất thần nhập hóa như thế nào cũng không thể thắng được Vu Hành Vân đã luyện công hơn mười năm
"Cùng tiến lên, ta cũng không sợ các ngươi!" Đinh Xuân Thu thi triển ra toàn lực cùng ba người đánh nhau sinh tử, nhiều lần giao thủ, Đinh Xuân Thu trong giây lát liền đánh chiêu Bắc Minh trói tiên tác. "Ta trói các ngươi lại...để xem các người thế nào mà muốn đấu cùng ta..."
"Bắc Minh trói tiên tác!" Lý Thu Thủy thật ra thiếu chút nữa đã quên mất bên trong Bắc Minh thần công có nhất chiêu như vậy, vốn nàng cũng không có phương pháp đảo ngược. Lại vì lúc trước, vì cứu Thương Hải tổn thất quá nhiều nội lực, nên không thể thoát khỏi trói buộc. Nhưng là mình không làm được nhưng ở đây còn có Hư Trúc
" Hư Trúc!! Nhanh đem toàn thân nội lực hướng vào phía cánh tay, tụ khởi nguyên khí thoát khỏi trói buộc!!". Hư Trúc nghe Lý Thu Thủy nói xong liền vội vàng làm theo lời nàng, quả nhiên tránh được trói buộc của Đinh Xuân Thu
"Kế tiếp nên làm như thế nào a?" Hư Trúc vẫn chưa đem hết toàn bộ võ công của phái Thiên Sơn học tập, hiện tại chỉ có thể lâm thời cuống lên ôm chân Phật mà thôi, vừa nghe vừa làm theo.
Nhìn thấy tình cảnh này, Đinh Xuân Thu không khỏi phá lên cười: "Ha ha ha... Vô Nhai Tử tuyển chọn trúng một cái dốt nát đồ đệ a, đυ.ng chuyện cuống lên mới lo ôm chân Phật !!" nói xong, Đinh Xuân Thu liền đối với Lý Thu Thủy hạ sát chiêu. Đoàn Dự và Hư Trúc với hắn mà nói không có tính đe dọa
"Không tốt!" Lý Thu Thủy mắt thấy Đinh Xuân Thu hướng chính mình đánh úp tới, nhưng hai tay bị trói căn bản không thể ngăn lại chỉ có thể nhận chưởng. Chỉ tiếc, cuối cùng không thể gặp mặt Vu Hành Vân được một lần
" Hành Vân, nàng thật sự hận ta đến chết sao?!"
"Nghĩa phụ, không cần a!" A Thanh không biết là từ nơi này lao tới, vì đỡ một chưởng trí mạng. Máu tươi từ miệng nàng chảy xuống, thế nhưng nàng không hề có chút thống khổ..... ngược lại lại rất vui vẻ
"A Thanh!" Lý Thu Thủy thấy rõ người trước mắt vì mình đỡ một chưởng, thoát khỏi trói tiên tác liền đỡ lấy A Thanh đang rơi xuống đất " Vì cái gì phải làm vậy?! ngươi thật là một đứa ngốc....."
"Ta... Ta không hối hận, có thể... Có thể chết vì người...ở trong lòng người, ta thực hạnh phúc....ta..chỉ mong người có thể tha thứ cho ta...Thực xin lỗi...!!" A Thanh kinh mạch đứt đoạn mà chết, cuối cùng vẫn là tâm tâm niệm niệm nghĩ đến Lý Thu Thủy
"A Thanh.... Ta thực sự không phải là ta...." Lý Thu Thủy thập phần đau lòng, trong tâm nổi lên ý niệm muốn đồng quy vô tận với Đinh Xuân Thu
"Đinh... Xuân... Thu! Ta muốn gϊếŧ ngươi!" Lý Thu Thủy liều lĩnh mà nhằm về phía Đinh Xuân Thu, dùng hết tất cả nội lực của mình nhằm sử dụng một chiêu tuyệt học, Bạch hồng chưởng. Đinh Xuân Thu không ngờ rằng Lý Thu Thủy lại đột nhiên gây khó dễ nên liền bị Bạch hồng chưởng đánh trúng. Nhất thời, toàn bộ cơ thể như bị chấn nát. Lý Thu Thủy cũng theo gió bay xuống, rơi xuống mặt đất.
"Tỷ... Tỷ tỷ..." Một bên là Lý Thương Hải không biết thừ khi nào thì tỉnh lại, ôm lấy Lý Thu Thủy đang rất suy yếu, vừa rồi những lời Lý Thu Thủy nói với nàng nàng toàn bộ đều nghe được.
" Tỷ tỷ...Người tỉnh lại đi...không cần bỏ lại Thương Hải được không?! Nhiều năm trước người đã rời bỏ ta một lần, hiện tại lại muốn đi sao?!.... Ta...ta chỉ còn lại mình người là người thân..."
Tiếng khóc của Lý Thương Hải làm cho Lý Thu Thủy tạm thời khôi phục một chút khí lực " Thương Hải, đừng khóc....Tỷ tỷ ta không phải đang ở đây sao?! Chúng ta còn muốn cùng một chỗ chơi đùa mà..."
"Ta muốn mạng của ngươi!"
Trong giây lát thanh âm của Đinh Xuân Thu lại vang lên trong tai mọi người. Hư Trúc, Đoàn Dự, Vương Ngữ Yên cùng Mộc Uyển Thanh đứng quá xa đều không thể ngăn cản Đinh Xuân Thu đột nhiên tập kích. Mà Lý Thương Hải lại đưa lưng về phía Đinh Xuân Thu. Đợi tới khi nàng quay đầu lại, thì Lý Thu Thủy đã đứng chắn trước mặt nàng.
Lý Thu Thủy chậm rãi nở nụ cười, bởi vì nàng nhìn thấy nàng ấy đã đến đây. Tại giây phút cuối cùng nhìn thấy Vu Hành Vân được một lần, nàng đều đã thỏa mãn