Buổi sáng, sau khi cùng nhau ăn sáng, Ôn Diễn ngồi trên sô-pha phòng khách, trên tay cầm tờ báo mới của ngày hôm nay.
Trên bàn là tách cà phê mà Lê Lâm vừa pha cho anh.
Ôn Diễn vừa nhâm nhi tách cà phê vừa đọc tin tức buổi sáng.
Trước mặt anh, Kiều Nhu đang ngồi trên sàn nhà, chơi đùa cùng Ninh Ninh.
Hai người vừa chơi đồ chơi vừa xem phim hoạt hình đang chiếu trên màn hình tivi, vô cùng vui vẻ.
Trên sàn lót thảm lông nên Ôn Diễn cũng không hề lo lắng bọn họ sẽ bị lạnh.
Lê Lâm từ trong phòng bước ra, trên tay cầm túi xách, dịu dàng nói với Ôn Diễn:
"Trong nhà sắp hết đồ ăn rồi, em sang siêu thị mua thêm đây."
Ôn Diễn gấp tờ báo lại, đứng dậy nói với Lê Lâm:
"Cần anh đi cùng em không?"
Lê Lâm xua tay với anh:
"Không cần đâu, ở ngay đối diện chung cư mà, anh ở nhà giúp em trông Ninh Ninh là được."
"Vậy được, em nhớ chú ý an toàn."
Sau khi Lê Lâm ra khỏi nhà, Ôn Diễn không cần cố kị mà trực tiếp nhìn ngắm Kiều Nhu.
Mấy ngày nay, anh vẫn không kiểm soát được bản thân mà đặt sự chú ý vào cô gái nhỏ.
Ở trên bàn ăn, lúc cô cùng vợ anh trò chuyện, anh sẽ bất giác chú ý lắng nghe từng lời nói của cô.
Lúc cô ngồi bên cạnh vợ anh, tầm mắt của anh cũng sẽ lướt qua vợ mình mà dừng lại trên người cô.
Buổi tối nằm ôm vợ trong lòng, anh lại nghĩ đến cảm giác Kiều Nhu ôm chặt lấy anh ở trước nhà vệ sinh, hồi tưởng lại cảm giác da thịt non mềm của cô dán chặt vào người anh.
Ôn Diễn liếc mắt nhìn Kiều Nhu, hôm nay cô mặc váy hai dây màu trắng dài tới đầu gối, trông vô cùng ngây thơ thuần khiết.
Nhưng mà Ôn Diễn lại thấy cô vô cùng mê người, từ góc nhìn của anh có thể nhìn thấy khe ngực sâu hút của cô, cùng với đường cong cao ngất của hai khối to tròn trước ngực.
Bên dưới, chân phải cô duỗi thẳng, chân trái lại cong lên. Mà cô ngồi đối diện với tivi treo tường, phía dưới tivi lại là tủ kính cho nên cảnh đẹp bên dưới váy đều phản chiếu rõ ràng trong kính.
Ôn Diễn ngồi ở phía sau bên trái Kiều Nhu nên có thể nhìn thấy rõ cặp đùi trắng nõn của cô, sâu hơn một chút là qυầи ɭóŧ ren màu trắng, bên cạnh còn có vài sợi lông đen xoăn xoăn chỉa ra ngoài.
Kiều Nhu từ trong kính nhìn thấy rõ ràng ánh mắt của Ôn Diễn.
Cô làm như không biết rồi tiếp tục vui đùa với Ninh Ninh.
Cô giả vờ cầm cái trống bỏi của Ninh Ninh giấu sau lưng mình cho thằng nhóc tìm, nhóc con tìm được thì Kiều Nhu lại tiếp tục giấu thêm lần nữa.
Lần này, cô chỉnh góc độ để Ôn Diễn có thể nhìn rõ hơn, đem trống dấu vào bên dưới váy.
Một tay túm váy che ở bên trên cho Ninh Ninh không nhìn thấy, tay còn lại ở bên dưới cầm trống đẩy thẳng về phía hoa huyệt.
Cô cầm phần đầu của cái trống, còn phần tay cầm thon dài thì đâm thẳng vào qυầи ɭóŧ ngay chỗ khe huyệt.
Ngay lập tức, Ôn Diễn nhìn thấy gò mu nhô cao của cô hiện ra một khe lõm ở giữa, có thể nhìn ra được đó là hình dạng hai môi thịt của hoa huyệt bị tách ra hai bên bên dưới chiếc qυầи ɭóŧ.