Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta

4/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: Hân Gia Nàng hãy đợi ta…nhất định ta sẽ tìm thấy nàng. Đây chính là lời mà anh từng hứa hẹn cũng là chút cố chấp cuối cùng của anh với cô. Anh vì thế mà không uống Mạnh Bà thang, mang theo ký ứ …
Xem Thêm

Chương 4
Edit: Hân Gia

Cảnh Quân Uy dẫn Quan Hướng Tình đi vào trong biệt thự rộng hơn một trăm mét vuông, để cô ngồi xuống ghế salông, sau đó rót một ly rượu vang, ngồi xuống cạnh cô, đưa ly rượu đến gần môi của cô.

Anh dịu dàng nói: “Đến đây, Tình nhi, uống một ngụm đi.”

Giống như là bị mê hoặc, cô uống một ngụm.

Anh đặt ly rượu xuống, hai tay nâng gò má của cô, để cho mắt cô nhìn thẳng vào anh: “Tình nhi, anh thích nhìn thấy em vui vẻ, hạnh phúc, nhưng đời người không thể lúc nào cũng vui vẻ mà không có bi thương, vì vậy nên anh muốn được chia sẻ tất cả những niềm vui và nỗi buồn cùng em, em có đồng ý nói ra suy nghĩ lúc này của mình cho anh biết được không?”

Những lời quan tâm và vẻ mặt thân thiết của anh đã làm nóng trái tim lạnh lẽo của cô trong chốc lát, khiến cô nhịn không được mà đỏ cả vành mắt.

“Tình nhi, vừa nãy không phải chúng ta đã trở thành người yêu hay sao? Anh rất thật lòng với em, đối với tiến triển và kết quả của đoạn tình cảm này cũng rất chờ mong, đợi đến khi thời điểm chín muồi, chúng ta có thể trở thành những người thân thiết nhất trong cuộc đời này, làm vợ chồng được dắt tay nhau đi đến cuối đời, đầu tiên anh hi vọng em có thể học cách tin tưởng anh, chia sẻ tâm sự cùng với anh, để anh có thể giúp em, được không?”

Lời nói của anh rất êm tai, tiếng nói của anh dịu dàng lại chứa đầy từ tính, lay động sâu sắc đến linh hồn của cô: “A Uy....”

Tuy rằng cô lớn lên trong một gia đình giàu có, nhưng mà cô không vui, ngay từ nhỏ cha mẹ của cô chỉ bận công tác xã giao, luôn lấy quyền lực và tiền bạc để đánh giá liệu một người xứng đáng để họ kết giao hay không, vừa cao cao tại thượng lại có dáng vẻ lố bịch, ngay cả việc đối xử với con gái cũng dựa vào việc nó có giá trị cho công ty hay không, anh trai và chị gái của cô cùng đều được cha mẹ dạy như vậy, hôn nhân đại sự nhất định cũng phải thuận theo ý của bọn họ, nếu không nghe theo chính là bất hiếu.

Vì vậy nên cô vô cùng muốn có gia đình như bạn bè cô, một gia đình bình thường nhưng rất hạnh phúc, có cha mẹ thương yêu, và có được tình thân quý giá nhất.

“ A Uy, cảm ơn anh, em....Chỉ là em rất buồn, trước khi em dọn ra ở riêng, em đã nghĩ rằng có thể thoát khỏi sự khống chế của bọn họ, tự do tự tại sống cuộc sống mà mình muốn, nhưng mà hôm nay gặp chị gái, khiến em nhận ra rằng tất cả những gì em làm thì ra đều là trò cười, căn bản là bọn họ không có ý định để em thật sự tự do.”

“Ý em muốn nói là, lý do lúc trước em rời nhà, ra sống độc lập, là bởi vì bọn họ muốn tìm đối tượng thay em, mà em không muốn đúng không?”

Cô dùng sức gật đầu: “Lúc đó họ nói sẽ cắt đứt quan hệ, em nghĩ là chỉ cần vượt qua được, thì nhất định bọn họ sẽ bỏ qua cho em thôi, nhưng mà nghe được lời mà chị gái nói, mới biết được căn bản là bọn họ không muốn từ bỏ ý muốn quyết định hôn nhân thay em.”

Đáy mắt Cảnh Quân Uy xuất hiện sự lạnh lẽo: “Có anh ở đây, thì không ai có thể ép buộc em chấp nhận hôn nhân mà em không muốn chấp nhận đâu.”

“Không, anh không biết thủ đoạn của cha mẹ em đâu, lúc trước chị gái cũng từng thích một người, nhưng mà bọn họ....Thủ đoạn mà bọn họ dùng để đối phó với chị, em đứng ở một bên nhìn mà còn rất sợ hãi, nếu em không vô dụng như vậy, không có cách nào giúp đỡ chị thì ngày hôm nay chị ấy cũng sẽ không thay đổi đến như vậy....”

“Sao lại là em sai? Vả lại, không phải em nói chị gái và anh trai của em đều bị cha mẹ em dạy thành tính cách lố bịch, luôn lấy quyền lực và tiền bạc để đánh giá một người sao?”

“Đúng là như thế! Em cũng cho rằng là như vậy, chỉ là năm ấy chị em có người yêu bí mật, mọi người cũng không biết, em nghĩ rằng chị vì người đàn ông kia, vì tình yêu, cũng có thể biến thành một người như vậy, lúc chị cầu xin em giúp đỡ, em hoảng loạn đến mức cũng không biết làm thế nào cho phải, nhưng bởi vì chị ấy chưa bao giờ khép nép cầu xin em, lại còn bỏ đi kiêu ngạo mà đến nhờ em, khiến cho em vô cùng vui mừng, liền đồng ý giúp chị, cuối cùng không giúp được, làm cho chị ấy giận em đến tận bây giờ.”

“Căn bản là cô ta không nên giận em, anh nghĩ, với thủ đoạn của cha mẹ em lúc trước, có thể là ngay cả em cũng không thể đối phó, cô ta sao có thể đổ chuyện này lên đầu em được.”

Nước mắt tràn mi mà rơi xuống, Quan Hướng Tình nghẹn ngào nói: “A Uy, tại sao anh có thể tin tưởng em nhanh như thế? Tại sao anh có thể mang đến ấm áp cho em còn hơn cả người nhà của em? Bọn họ chưa từng thử hiểu em, chăm sóc em, không biết rốt cuộc là em đang có cái suy nghĩ gì...Lẽ nào ở trong lòng bọn họ, con gái chỉ là công cụ để họ đạt được lợi ích thôi sao?”

Nước mắt của cô làm trái tim của anh nóng lên, không nhịn được mà chau mày: “Xuỵt... Bảo bối ngoan, đừng khóc, không sao rồi, tất cả đã có anh lo, yên tâm, chắc chắn anh sẽ không để bọn họ xem em là lợi ích thương mại, bắt em phải kết hôn với người đàn ông khác đâu.”

Anh không kìm lòng được khi nhìn thấy cô khóc, điềm đạm đáng yêu như vậy, thật làm người thương yêu, liền chậm rãi cúi đầu, khẽ hôn lên trán của cô, gò má, cho đến khi liếʍ khô những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô, mà cô cũng không khóc nữa, anh mới nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ của cô.

Lòng của cô ngứa ngáy khó chịu, hơn nữa tình cảm chuyển động không ngừng, ngửi hương vị nam tính tươi mát của anh, tâm tình khổ sở biến mất không còn tăm tích, mạnh mẽ cảm thấy sự tồn tại của anh.

Trong phòng tràn ngập bầu không khí ám muội, cô thất thần trong khoảng thời gian ngắn, chỉ có thể sững sờ nhìn gương mặt đẹp trai anh tuấn của anh ở trước mắt của cô lắc lư, đáy mắt là hình bóng của anh chậm rãi nhiễm phải mê hoặc.

“Tình nhi...” Cảnh Quân Uy nói một câu, lập tức tăng thêm sức hôn, nụ hôn này vừa vội vừa nhanh lại tham lam, anh đã nhớ cô rất lâu rồi, rốt cục bây giờ mới có thể chân thực được ôm ấp cô, hôn môi cô, khiến cho anh bị mất khống chế.

Anh bá đạo hôn cô, mặc sức hấp thu ngọt ngào giữa răng môi của cô, mang theo tình yêu dấu kín trong miệng cô, trồng vào trong đáy lòng của cô, khát vọng cô lâu như vậy, nhớ nhung cô lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể hoàn toàn có được cô.

Anh muốn cho cô đêm đầu tiên tốt đẹp nhất, nhưng ức chế không được nhiệt tình đang sôi trào, ôm ngang người cô lên, đi lên phòng ngủ trên lầu, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, rồi sau đó anh cũng nằm xuống, chiếm lấy đôi môi đỏ của cô.

Mỗi tế bào trong người Quan Hướng Tình đều đang cảm thụ anh, tim đập bỗng chốc mạnh hơn, cô cảm nhận được tình cảm mà anh dành cho cô trong nụ hôn của anh, khiến cô không kiềm nổi mà cảm thấy cảm động.

Thời gian hai người bên nhau không lâu, vậy mà anh lại có thể có tình cảm rõ ràng như thế đối với cô, bảo sao cô lại không cảm thấy ngọt ngào?

Nhiệt độ trong phòng bất tri bất giác lên cao, bầu không khí càng lúc càng nóng rực, anh mở cúc áo của cô ra, lòng bàn tay dán vào da thịt nóng rực, thăm dò đường cong uyển chuyển, môi mỏng cũng dời đi, đi tới gáy mẫn cảm của cô, nhẹ nhàng hôn, tham lam ngửi mùi thơm đặc biệt làm anh quyến luyến.

Dòng điện lạ di chuyển trong cơ thể cô, nóng rực, làm cho ý thức của cô từ từ tan rã, giống như đi vào thế giới huyền ảo, sự đυ.ng chạm của anh như có chứa ma lực, đốt từng đốm từng đốm lửa ở trên người cô, càn rỡ thiêu đốt cơ thể và tâm trí của cô.

“A! A Uy!” Cô nhẹ giọng ngâm nga, dòng điện chạy khắp toàn thân, cảm giác vừa vui thích lại vừa trống vắng làm cho cô không kìm lòng được mà cong người lên, muốn nhận được nhiều sủng ái từ anh hơn.

“Đừng nóng vội, anh sẽ yêu em thật tốt mà.” Du͙© vọиɠ của anh căng cứng, nhưng mà anh vẫn muốn xác nhận xem sau lưng của cô có cái bớt giống anh hay không, liền cởϊ áσ cô ra.

Anh quay cơ thể nhỏ nhắn của cô, khiến cho cô quay lưng lại với anh, đóa Ưu Đàm Bà La nở rộ, chiếm hết tấm lưng trần của cô, khiến cho hai mắt của anh sáng ngời, kích động không thôi.

Bàn tay run run vuốt ve phần lưng của cô, thật giống là đang nằm mơ, bông hoa màu trắng sữa, hình dáng hoa giống nhau, đến độ cong cũng giống nhau.

Anh muốn hai người có thể tiếp xúc da thịt, nhưng lại càng mong muốn ký ức về anh ở sâu trong linh hồn của cô có thể lấy lại, liền cúi đầu, hôn phần lưng tinh tế của cô, thậm chí còn hôn cả đóa hoa màu trắng sữa kia, hôn một đường xuống phía dưới, đi tới hông của cô.

Nghe được tiếng rêи ɾỉ của cô, anh nằm ở trên người cô, môi để gần tai của cô, ôn nhu hỏi: “Tình nhi, anh có thể yêu em không?”

Trái tim Quan Hướng Tình run lên, vừa căng thẳng lại thẹn thùng, đương nhiên cô biết là anh muốn tiến thêm một bước trong quan hệ giữa hai người, nhưng mà cô không nghĩ tới chính mình sẽ nhanh chóng cùng anh sa vào loại quan hệ thân mật này như vậy.

Khi anh hôn cô thì lòng cô say mê, kɧoáı ©ảʍ tê dại chạy khắp toàn thân, chỉ muốn để anh tiếp tục thương yêu như vậy, nghe được yêu cầu của anh, đầu tiên cô hơi do dự một chút, chợt nghĩ đến bình thường anh nuông chiều cô, mà cô cũng lưu luyến sự ấm áp và tốt đẹp mà anh mang lại, ý nghĩ muốn ở cùng với anh khiến cho cô quyết định liều lĩnh gật đầu.

Cảnh Quân Uy hết sức kích động: “Tình nhi, anh, Tình nhi, nhất định anh sẽ yêu em thật tốt.”

...

Khi cao trào lạ thường xuất hiện ở trong cơ thể thì móng tay của cô bấu vào bắp thịt của anh, đạt tới ranh giới vui sướиɠ, đầu óc bình thường vui vẻ bởi vì bị dòng điện này đi qua mà trống rỗng, gần như không cách nào chịu đựng được nữa.

Cô cảm thấy hết sức mệt mỏi, rất nhanh liền ngủ thϊếp đi.

Cảnh Quân Uy thương tiếc hôn cô một cái, nằm nghiêng ở bên cạnh cô, có cảm giác rất hài lòng, đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm tháng, anh cảm thấy cuộc sống thật tốt đẹp.

Nhìn cô gái mình yêu mến, đáy mắt của anh tràn đầy tình cảm nồng nàn, nhẹ giọng nói: “Mặc kệ em là Dao Quang của kiếp trước hay là Hướng Tình đầu thai ở kiếp này, thì đều là cô gái mà anh yêu mến, vì em, anh tu hành ngàn năm, cuối cùng cũng có thể nắm giữ em cả đời, cảm ơn ông trời đã cho anh một cơ hội duy nhất để yêu em ở kiếp này, chắc chắn anh sẽ không buông tay, ai cũng không thể tách rời chúng ta được.”

Đột nhiên nhớ đến chị gái của cô, lông mày đẹp đẽ của anh không nhịn được mà nhăn vào, cơ thể cũng tự động tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng.

Anh kéo chăn đơn bằng tơ tằm, tỉ mỉ đắp lên người cô, lập tức đứng dậy xuống giường, bước chân cùng với động tác đều giống với Hắc Báo ưu nhã mà linh hoạt.

Cầm lấy điện thoại di động đặt trên bàn, anh nhanh chóng bấm số, rất nhanh liền có người nghe, hắn lập tức mở miệng dặn dò: “Á Lịch, cậu nói với Hoa Đức giúp tôi, bảo cậu ta nghĩ cách tìm hiểu tất cả tình trạng tài chính của Quan thị trong vòng ba ngày, toàn bộ tình hình kinh doanh, cùng với số liệu của từng cổ đông một, càng tỉ mỉ càng tốt, với lại điều tra người trong Quan gia, tôi muốn có được số liệu chính xác nhất.”

“Vâng, tôi sẽ mang tư liệu cho Boss vào ba ngày sau.”

“Chờ đã! Tôi còn muốn cậu liên hệ với Quan Triều Dương, tôi có việc muốn trao đổi cùng ông ta. Cậu bảo Hoa Đức bắt đầu chuẩn bị can thiệp vào ngành kiến trúc đi, đặc biệt là nhằm vào Quan thị.”

“Vâng.”

Kết thúc trò chuyện, Cảnh Quân Uy nhìn cô gái mình yêu mến đang nằm trên giường, đặt đưa điện thoại di động lên bàn, nhanh chân đi tới bên giường, động tác nhanh nhẹn lên giường, đưa tay ôm cô vào trong ngực.

Trước khi ngủ, ý niệm duy nhất của anh lúc này chính là phải nghĩ cách để đối phó với người Quan gia, nghe lời giải thích của Hướng Tình, anh vô cùng rõ ràng, nếu muốn kết hôn với cô, người Quan gia chính là nhân vật phiền phức nhất mà anh cần phải đối phó.

Chỉ là anh một chút cũng không để những phiền toái này đặt vào đáy mắt, muốn đối phó với những loại người như thế này, chỉ cần nắm giữ được nhược điểm của bọn họ, ra tay từ nhược điểm, lại tấn công thêm một chút nữa, thì đảm bảo họ không dám gây thêm phiền phức nữa.

Thêm Bình Luận