Chương 3: Quy tắc dạy đệ tử

Câu chuyện về 1 con hổ đi săn con nai, các thím ở đây có ai đã nghe qua chưa? nếu chưa thì mình xin kể cho các thím nghe về câu chuyện này.

Trong 1 khu rừng già có 1 con hổ rình cả ngày rồi nhưng không có 1 con vật nào trong rừng đi ngang qua nó hết cả, nhưng con hổ vẫn cố gắng chờ đợi vì nó tin theo kinh nghiệm của nó rằng ở đâu trong rừng có lối mòn thì ở đó sẽ có con thú đi qua. Dù có vẻ rất đói nhưng nó vẫn kiên nhẫn với ý nghĩ kiên định của làm nó càng thêm mạnh mẽ hơn nữa.

Rồi cũng gần xế chiều có 1 con nai đi qua nhưng nó vẫn nằm im quan sát con mồi bởi vì theo kinh nghiệm của nó nếu chi nào của con nai mà to thì đó chính là chi thuận của của con nai mà nếu chi thuận của nó mà ở phía sau thì không nên đi ra, vì lúc này ra thì con nai có thể nhảy bắt kì lúc nào vào con hổ sẽ không có cơ hội đuổi kịp nó và xác xuất chộp được nó là rất thấp. Thứ 2 là những con nai mà bên phía sừng nó bị mòn và ngắn hơn so với cái sừng bên kia thì nó thuật sừng bên đó, con hổ cần phải né cái sừng đó ra, vì sau nhiều cuộc chiến đấu vì sinh tồn thì cái sừng đó đã được mài dũa rất là nhiều rồi, nên sừng bên đó tuy ngắn nhưng nó lại nhọn và sắc bén có thể xiên chết con hổ bất cứ lúc nào, nếu con hổ sơ hở, nên con hổ cần phải né cái sừng đó ra. Con hổ vẫn nằm đó quan sát và chờ đợi, dù nó vẫn đang chiến đấu với cái đói và cái mệt trong người nó. khi nó đã cảm thấy thời cơ đã đến và biết khi nào con nai đã để chi thuận nó lên trước thì con hổ bắt đầunhảy ra khỏi bụi cỏ và vồ lấy con nai, khi con hổ vổ con nai nó lại né đi cái hướng thuận mà con nai hay đùng cái sừng nhọn hoắt để có thể hạ gục hoặc làm cho con hổ có thể bị thương.

Đấy là câu chuyên về 1 con hổ và 1 con nai thôi cũng như đối với những con người như bọn mình vậy mỗi chuyến đi săn là 1 cái thứ kinh nghiệm tích lũy cho bản thân, dù có thể bất chấp thủ đoạn nhưng vì đó là lợi ích đôi bên dù mấy đứa kia có thể bị thiệt lúc đầu nhưng sau này nó lại có thể bảo vệ lâu dài, và lợi ích của những đứa đó có thể là giúp nó. vậy ta đang hại nó hay giúp nó. Đối với những con người đối thủ cạnh tranh của nhau thì đó là 1 kinh nghiệm cho bản thân, vì sống trong cái thế giới này toàn cạm bẫy và mưu mô, có thể gϊếŧ hại lẫn nhau để có thể đạt được mục đích của mình vậy.

Mình thì cũng đã chứng kiến nhiều thằng làm nghê như mình phải từ bỏ hết tất cả, danh dự tiền bạc cũng như chỗ đứng trong xã hội này.

Quay lại cái thời điểm khi mình làm checker cũng vậy ngoài công việc đó ra thì khả năng của mình là tìm người và thông não thần chưởng cho mấy con nhỏ đó, đối với bọn nó thì mình là 1 vị thánh 1 người cứu tinh của nó. Vì mình đã nói với những đứa học trò của mình là tao đã nhặt mày từ bãi rác ra, làm cho mày trắng trẻo như ngày hôm nay thì tao cũng có thể cho mày lại với vị trí ban đầu đôi khi là thê thảm hơn trước, nếu như mày (em) không làm việc nghiêm túc cho anh.Vì ngay từ đầu mình đã nhặt nó từ những nơi như ola cứu nét hay là những đứa ất ơ ngoài đường nhưng mình phải xem tướng mạo khuôn mặt nó trước đã, nếu như nhìn bề ngoài nó là 1 con người hoàn toàn có khả năng làm việc nghiêm túc thì mình đem nó về và nuôi nó 1 tháng cũng được, mua nước hoa, mỹ phẩm, rồi bồi bổ cơ thể nó để nó có thể trở thành 1 hot girl đại loại là vậy. sau khi đã cho nó trở lại với cái vẻ đẹp bề ngoài rồi thì mình mới bắt đầu thông não thần chưởng cho nó để nó có thể suy nghĩ khác đi về cái nghề nó đang làm, cũng như rèn luyện nó để sau này nó ra đường nó có tiền thì nó sẽ có tiếng nói trong xã hội này hơn... cũng như 1 phần nào đó giúp bọn nó có thể đổi đời.... nếu nó không đồng ý thì ok mình sẽ lại cho nó thêm 500k và đưa nó lại về với nơi mình đã gặp lại nó và coi như mình và nó chưa quen biết nhau. Những đứa như thế lại ngồi chơi nét cả đêm đến sáng hết tiền lại đăng lên mạng bán thân, thì thử hỏi thử coi cái danh dự nhân phẩm người ta nhìn nhân nó ra sao, chơi từ sáng đến tối không dám ngủ, đến khi mệt quá lại gục trên ghế thì trong quán nét đó có biết bao nhiêu thằng qua lại sờ mó nó, mà nó cũng không biết, cũng như danh dự của nó cũng chẳng con, thà nó đi theo con đường này mình có thể giữ bí mật cho bọn nó, và giúp bọn nó có thêm thu nhập cao, giúp nó và gia đình nó sống tốt hơn, mình cũng không ăn nó 1 đồng 1 xu nào đâu... tiền nào ra tiền đó là được rồi, bởi vì đó là công sức chính đáng mà mình có thể đạt được.

Quy tắc thứ nhất của mình là không bao giờ làm chuyện đó với những đứa mà mình dạy nó vì như thế sẽ không bao giờ dạy nó được. Vì khi đó nó đã ngang hàng với mình rồi nên không thể dạy nó được.

Quy tắc thứ 2: 1 khi mình đã đem nó về phòng thì phòng của mình phải sạch sẽ và ngăn nấp, những thứ mình đặt ở đâu thì phải để y nguyên chỗ đó không được xê dịch đi nơi khác. cái này là để giúp nó nghe lời và làm việc có quy tắc...

Quy tắc thứ 3 mình nói ở đây là khi nói chuyện với mình là phải nhẹ nhàng lịch sự, nói câu gì thì phải có đầu có đuôi, có chủ ngữ vị ngữ đàng hoàng. hỏi gì thì phải nó thật, vì khi mày đã nói dối thì mày đang gϊếŧ tao đấy, và cái tội đó thì không có thể tha thứ được.

Răng khểnh dễ thương

Trong cái nghề này đâu phải có chữ uy tín là dễ đâu, cũng phải lăn rồi lộn nhiều với bọn nó lắm thì mới được hai cái chữ uy tín. Chưa kể những đứa làm cho mình thì cũng phải biết chữ nhân và chữ nghĩa... Khi mình bước chân vào cái con đường này mình rất vui vì có thể giúp được bao nhiêu đứa thoát ra khỏi cái cuộc sống bế tắc của nó, có đứa em gái nhưng nó hay gọi mình là sư phụ nhưng khi nó đã ra nghề thì mình là khách hàng của nó... chơi nó xong mình vẫn phải trả tiền dù rằng nó không lấy...Nó luôn bảo em có được cuộc sống ngày hôm nay có thể giúp cha me người thân trong gia đình đều là nhờ có anh. Nên sau này anh đừng làm vậy nữa nha, khi nào anh cần em thì em sẽ luôn đến bên cạnh anh.

Con nhỏ đó cũng khá thông minh sắc xảo nữa chứ nhưng vì số phận cay đắng và nghiệt ngã nên năm 15t đã vô sài gòn phục vụ quán cơm cho 1 người họ hàng, bị thằng em họ rồi tới ông bố thằng cha đó xàm xỡ vì quá sợ hãi nên em ấy ra ngoài cấm net ở quận 10, em là người mang nó về chung cư HAGL chăm sóc nó từng bữa ăn giấc ngủ đàng hoàng, mua kem với sữa trắng da cho nó...Khuôn mặt em ấy cũng khá dễ thương trời sinh ra nó đã có cái núm đồng tiền rồi sao lại cho thêm cái răng khểnh và nụ cười tỏa nắng nữa chứ...Nhưng hồi đó em ấy da hơi ngâm đen nên lúc đó mình quyết định đầu tư nguyên bộ mỹ phẩm Hàn Quốc cho em nó, chỉ trong 1 tháng thôi em ấy trang điểm ăn mặc lại thì cũng chẳng khác gì 1 hot girl chính hiệu cả. Em thì cũng khá siêng năng lại biết nghe lời nữa, mỗi lần đi làm về hay đi chơi về thì em ở nhà lo hết cơm nước, giặt đồ ccho mình nữa chứ... Em khá chu đáo trong mọi công việc nhưng đối với mình em chỉ là 1 đứa học trò, 1 người bạn đang cần 1 sự giúp đỡ thôi.

Nhiều lúc hai đứa đi chơi về xong em ấy lại hay đòi ra ngủ ghế sofa nhìn mình đánh liên minh rồi đi ngủ. Lúc đó em ấy chỉ mặc có 1 chiếc váy ngủ mà bên không mặc nội y gì bên trong hết, nhìn mà cũng muốn hấp diêm nữa là nhưng nguyên tắc là phải tuân theo... đã là học trò thì không nên quan hệ tình cảm với nhau vì khi đã QH rồi thì chẳng khác gì là vk ck hay ngang hàng trang lứa thì rất khó có thể dạy bảo em nó. Thấy em có vẻ chán khi nhìn mình chơi game thì mình mới hỏi ẻm: Sao em có điện thoại kìa sao không chơi đi, cứ nhìn anh hoài vây?

- Chơi game đt chán lắm, em chỉ thích ngồi nhìn sư phụ chơi thôi.

Em mới hỏi nó thêm. Rảnh không?

- Chi vậy sp?

- Xoa bóp vai với đấm lưng cho sp coi, cả ngày nay mỏi quá trời luôn à.

Lúc em ấy xoa bop mà 2 cái bánh bao sữa cứ chạm vô lưng mình, 1 cảm giác rất kí©h thí©ɧ luôn, nhưng thôi rồi lượm ơi, thăng nhỏ nó lại biểu tình chống đối và đòi có chiến tranh.

- Xong chưa em, xong rồi thì xê ra cho anh chơi game tiếp coi, nãy giờ em xoa bóp anh ngồi không thoải mái được, toàn đi ra feed mạng không nè, thấy chưa.

Em phải cố tỏ ra mình là con người lạnh lùng và nghiêm khắc thì em nó mới có thể kiêng nể và nghe lời mình được.

- Thôi em vô phòng ngủ trước đi, anh chơi hết ván này rồi cũng đi ngủ.

- Sư phụ à, em muốn ngủ cùng sư phụ, sư phụ có đồng ý không.

-Không.

- Tại sao?

- Em biết rồi còn hỏi lại à, hay để anh nhắc lại cho em nghe nha,

- Dạ thôi, để em ngồi nhìn sư phụ chơi tý xíu rồi em vô ngủ.

- Mà có mấy trái nho trong tủ lạnh đấy lấy ra ăn đi, mang ra đây đút cho sư phụ ăn luôn nha.

- Dạ, để em lấy.

........

Mình chơi tới tầm 1h sáng rồi đi ngủ còn em nó thì 11h đã vô phòng ngủ đóng cửa lại rồi.Nhưng thê éo nào sáng ra thì mình thấy lại chui vô lòng mình ngủ cơ chứ. mà còn ngủ rất ngon nữa. Thôi mặc kệ để cho nó ngủ thêm tý xíu nữa rồi mình kêu nó dậy, sáng ngày hôm đó còn có việc phải làm nữa. ra làm 1 ly cà phê đá rồi 1 đĩa trứng ôp la với 2 điếu thuốc jet là xong 1 buổi sáng. Lại bắt đầu 1 công việc như cữ, lại lên mạng đá hú các kiểu xong rồi đi vòng vòng đi chơi với bạn bè rồi buổi chiều lại qua khách sạn chụp mấy tấm ảnh cho mấy con nhỏ rồi sẵn đè nó ra làm thịt luôn, vì tối ngày hôm qua cũng bức rức khó trong người quá.

Đến chiều về lại chở con bé đó đi dạo lòng vòng bên khu phú mỹ hưng cho nó hít thở khí trời tý chứ thấy nó cả ngày ở trong phòng miết cũng tội cho nó.