- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Câu Chuyện Về 1 Checker
- Chương 2
Câu Chuyện Về 1 Checker
Chương 2
Có thím nói 3tr là không đủ ăn nhưng đối với mình đó là số tiền mà khi mình vừa bước ra cuộc sống tự lập thì nó là cả 1 vấn đề lớn nó có thể giải quyết được nhu cầu cuộc sống hằng ngày như ăn uống nhà trọ, cà phê cà pháo..., nhưng cũng có lúc mình lại được đi chơi với mấy em, đi nhậu với ông anh đó (mình gọi ổng là V) 1 tuần chắc cũng 3 4 bữa lận nên tiền thừa vẫn đủ sống 1 tháng.
Đối với công việc này cũng không phải là nặng hay nhẹ gì hết mà là chủ yếu thái độ của mình đối với những thằng cha hám gái này. Đó là cả 1 thị trường lớn, Khổng Tử từng nới "Cầu người người có", đàn ông ai cũng cần được giải tỏa chứ, không có tiền thì ở nhà mở phim lên thiên địa, vlxx mà xem có tiền thì lên mạng tìm gái mà chơi. Nên đối với thị trường này theo mình nghĩ đó là 1 thị trường làm ăn dễ kiếm ra tiền nhưng nếu sơ hở thì cũng có thể mất tiền phạt rồi ở tù thêm mấy năm. Chứ những con cave đó chỉ phạt cao lắm là vài 3 trăm ngàn thôi chứ cũng chẳng nhiều bằng những thằng mô giới như bọn mình.
Nói thế thôi chứ thằng nào cũng chả cần tiền, không có tiền thì trong xã hội này nó coi là cỏ rác vậy, không có tiền thì mày nói ai nghe mày, dù mày có sủa như chó thì người ta cũng đéo care đâu, con chó sủa người ta còn sợ nữa, vậy là mày con thua cả con chó đây. Đó là những gì mình hay dạy cho những đứa đệ tử mình trước khi nó bước vào con đường này và nó phải biết làm việc nghiêm túc hơn. Quay lại với công việc của mình ngày ấy, cứ chơi xong 1 ván LOL hay coi phim xong là mình vô hú, cmt để đá bài đó lên top của diễn đàn, nạp tiền gia hạn các bài đăng hay lâu lâu ngồi trả lời nói chuyện với mấy thằng dê cụ đó, đôi lúc cũng có 1 số em liên lạc với mình nhờ mình viết bài đăng hộ cho nó nhưng ngày đó mình đang xài acc của ông V đây nên không có quyền hạn gì để quyết định nên thường mấy đứa có nhu cầu thì mình thường liên lạc với V và set up cho nó 1 lịch hẹn, tất nhiên là trong nhà nghỉ rồi, vô đó chụp ảnh các kiểu, rồi kiểm tra tra kĩ năng của bọn nhỏ ấy... Đôi lúc thì những bài mà quá ế ẩm cả ngày không 1 ai gọi điện cho mấy em kia thì em lại tao scandal cho nó rồi nó lại có thể nổi tiếng kiểu như mấy ông bầu ca sĩ hay làm ấy.
Những lúc như thể thì ôi zời ơi, bà nội cha nhà nó 1 ngày nó gọi em cả chục cuộc giống như em là 1 vị thánh cứu tinh của nó không bằng ấy, van xin than thở rồi kể khổ các kiểu, nhưng em đã nói với bọn nó rồi, dù tao có kiếm cho bọn mày 100 người hay 1000 người thì ít nhất mày cũng nên làm cách nào ấy giữ chân 100 người hay 1000 người ấy lại chỉ còn 1 ít chứ, mấy ngày đầu tao kiếm cho mày bao nhiêu hả, 7-8 khách 1 ngày luôn thế có 2 tuần ak, mà giờ khách chỉ còn lại 1 2 thằng 1 ngày có khi mày còn than với tao là thằng kia kiếm cớ nên không đi khách sạn với mày là sao... người ta đã không muốn là do cách mày làm ăn đấy. Sơ - vịt làm sao mà để khách chị đi hết thế hả, giờ lại còn ngồi than với chả khóc, tao cũng chỉ làm công cho ông V thôi, nên m hỏi thử ý ổng sao, rồi nói ổng nhắn tin lại cho tao để tao còn kiếm cách gì đó cho mày nổi cmn tiếng lại. Thế là em lại mất nguyên 1 ngày làm lại bài cho nó, viết lại 1 thớt khác, ảnh đẹp lung linh luôn, mà cũng tội cho thằng nhở của em, nhiều lúc nhìn mấy con này mà súng với chả ống cứ cứng hết cả lên, hồi đó chỉ là em chưa đi làm checker thôi chỉ ở nhà làm anh hùng bàn phím đã để quen với cái môi trường làm việc trong này cái đã. Sau khi đăng bài mới cho con nhỏ đó xong thì em mới gọi điện thông báo nó, coi thử ngày mai có tiến triển gì không, cũng không quên dặn nó sau này được rồi thì nhớ qua đây phục vụ tao đó nghe chưa, chứ tao không rảnh qua chỗ mày đâu. Nó bảo Ok luôn, nếu mà làm ăn thuận lợi thì anh yêu muốn cái gì thì em cũng làm hết ak. Em yêu anh nhiều lắm chụt chụt.
Tiếp tục với câu truyện này vậy, hiện tại công việc của em là ngồi ở quán cà phê làm mấy công việc trên mạng thôi, nên tiền lương cũng khá bấp bênh, cũng có thể là do công việc ngày trước của mình nên hiên tại giống như kiểu đưa nhau trốn đi . 1 thời gian em ngồi ở quán nét cứ thế làm việc ngày đêm đăng bài rồi report làm các kiểu, ngắm gái chán rồi thì vào chơi game với xem phim... đôi khi thấy cuộc sống này thật nhàm chán bỏ mẹ ra, nhưng cũng có thể sống lay lắt qua ngày vì mình cũng đâu có bằng cấp gì mà đi xin việc nơi khác, bằng anh văn chúng chỉ toiec 500 cứ thế để vứt xó chơi thôi. Thế rồi môn đệ của thằng cha đó cũng nhiều hơn, tham vọng của ổng cũng vậy mà lớn hơn nữa, lúc này ổng cần 1 người có thể giúp ổng mạnh hơn, và muốn có 1 đôi cánh có thể bay cao hơn trong cái lĩnh vực này nên ổng muốn em làm cánh tay phải của ổng, 1 phần đi ra ngoài xem xét tình hình cũng như thay ổng đi làm mấy cái việc trước nay ai cũng muốn đó là đi cᏂị©Ꮒ mấy em đó mà đã free mà lại có tiền theo tháng, tiền bồi dưỡng nữa chứ. Nói vậy thôi chứ thật ra mình cũng là 1 thằng cave cho bọn nó rồi còn gì. Chỉ được có điều làm 1 cái nghề như bọn em thì sướиɠ ở chỗ là đc cᏂị©Ꮒ nó lần đầu tiên khi nó bước vô cái nghề này, 1 phần nữa là bọn nó làm việc khá nghiêm túc với mình, nó biết mình là 1 checker thì thôi rồi luôn, phục vụ từ a đến z, muốn gì là nó làm đó, không bàn cãi nhiều. Nhiều đứa mới vô nghề thì ngây thơ thấy mồ luôn, đôi khi phải mở JAV cho nó xem rồi để nó học hỏi kinh nghiệm để có thể phục vụ mình và cho khách hàng tốt hơn, kiểu như thấy BJ là nó bảo gớm ấy, thế em có hỏi nó thế người ta bú l em thì sao, em có thấy ghê không, đã bú rồi lại còn dùng cái miệng đó hôn em, thế có phải em đã hun cái ở dưới của mình rồi đây... nó hỏi tại sao? Thì mình cũng giải thích luôn là theo tính chất bắc cầu đấy... Nhiều đứa mới ra đời nó giống như 1 trang giấy trắng vậy các thím, vô tư hồn nhiên, nhí nhảnh như con cá cảnh luôn, nói chuyện với mấy con này chỉ tội hại não, cũng có đứa sắc xảo nhưng vì cái sô phận đưa đẩy nó lại phải đâm đầu vô cái nghề cái nghiệp này thôi.
Từ khi mình bắt đầu kể về công việc này không ít người inbox hỏi mình công việc này nhận ở đâu, làm ra sao, nhưng hiện tại thì mình không thể nào inb đc vì chưa đủ bài post. Cũng có người hỏi mình gái gú đệ tử của mình để có thể thu nhận lại nó nhưng mình cũng xin thưa luôn là mình đã giã từ chốn giang hồ, vì mình muốn có cuộc sống êm đềm hơn. Vì từ cái ngày mình đi làm cái nghề mà mọi người nói nó là cặn bã của xã hội là cái nghề ăn bám đàn bà tới bây giờ thì chưa 1 ai trong gia đình mình biết, kể cả bạn bè thân thiết luôn.
Nói về cái nghề mà mọi người nói là mình đang ăn bám và hút máu đàn bà trước nhé... thứ nhất mình không có lợi dụng nó nhé, xã hội này có cầu ắt phải có cung, mấy thằng già dê, thanh niên bird chưa mở mắt, hay kiểu chán cơm thèm hủ tiếu... tất cả đều muốn làm chuyện đó kín đáo và không muốn ai biết mình đang chơi cave, đúng không các thanh niên vozer. thứ hai là khi con người đã có cầu mà bên cung lại không nắm bắt được thị trường cũng như nhu cầu của bên cung thì sẽ cần những người như bọn mình đây, vừa marketing, quảng cáo, đăng bài bài các kiểu thì bên cầu sẽ dễ dàng tiếp cận với bên cung... vậy bọn em có phải là đang lợi dụng và hút máu đàn bà không, hay là đang giúp bọn nó, đồng ý là bọn em có thể gọi là sống cộng sinh đi, nhưng người quyết định cuộc chơi thân xác này lại là chính những người như bọn mình, quyền lựa chọn sống hay chết là thuộc về mình, nên khi đã bước chân vào con đường này thì xác định được 1 điều rằng là phải làm việc cho nghiêm túc, tính kỷ luật cao không thì đường ai người đó đi vậy thôi... lỡ có xảy ra chuyện thì người chịu thiệt là bon mình.
Quay lại với công việc ngày xưa tiếp nhé, ngày ấy mình có thể gọi là gia cát lượng hay quân sư cho ông V với khả năng tư duy và xử lý khéo léo các tình huống, trong những lần chiến tranh giữa các trang web hay mối làm ăn, có thể 1 con cáo già thì cũng cần có 1 con chim trên bầu trời để quan sát tất cả mọi thứ và giúp con cáo đó trở nên mưu mô và xảo huyệt hơn nữa. Cái ngày mình đi làm công việc checker này thì ông V ổng sắm đồ đưa tiền cộng thêm 1 căn nhà trọ của ổng thuê riêng cho mình, lúc này tiền lương cũng khá hơn xưa rất nhiều, tối có thể mình đi chơi đi nhậu giao tiếp với 1 số người có số má trong cái thế giới ngầm ấy, cũng như đi tìm và thông não thần chưởng cho mấy em, dạy mấy em ấy từ tác phong làm việc cũng như trong cách nói chuyện xử lý khéo léo trong mọi tình huống, chứ mấy thằng già dê này cũng ranh chết mịa ra chứ có phải dạng vừa đâu, đôi khi nó vô phá bài mình thì mình phải làm sao để ứng xử khéo léo mà tránh nó nữa... Nên công việc lúc đó của mình là sáng ra đi cà phê sáng làm 1 2 điếu thuốc lá cho tỉnh cái đầu rồi lên web nói chuyện, và viết cảm nghĩ tối qua của mình đối với 1 em nào đó, chỉnh sửa hình ảnh rồi đăng lên mạng thế thôi. Cũng nhân đây đưa ra 1 số kinh nghiệm cho mấy thánh mê gái luôn đó là cần kiểm tra hàng trước khi đi, chứ hàng lởm hàng treo nhiều lắm, có khi mấy đứa hết hạng sử dụng được mấy thánh pr lên như tiên nữ giáng trần không không lại mất 600k đến 1tr thì rõ khổ tiền mất tật mang si đa chết mẹ ra.
- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Câu Chuyện Về 1 Checker
- Chương 2