Chương 7

My vẫn không hay biết gì vẫn ngủ ngon lành nhưng nàng lại cảm nhận được như có ai đó động chạm thân thể nàng vậy. Nàng lại trở mình, và giờ nàng chắc chắn là có ai đó đang chạm vào cơ thể nàng, nàng đột nhiên mở to mắt ra khiến người đang đứng giật mình chạy ra ngoài mà không thèm đóng cửa dùm nàng. Nàng đang định hình lại hình dáng của người lúc nãy, thân hình thon thả, dáng người thấp hơn nàng một chút xíu...nàng chợt nở nụ cười gian tà đứng dậy mặc chiếc đầm ngủ mỏng dính đi ra ngoài.

Dọc theo hành lang, đèn sáng trưng khiến nàng cười quài không ngừng, nàng chắc chắn người vừa ở trong phòng nàng lúc nãy không ai khác ngoài dì Út, nàng lại không ngờ dì mình lại táo bạo đến như vậy. Nàng gõ cửa phòng dì Út, dì Út từ bên trong đi ra với chiếc đầm cũng mỏng dính như nàng, khiến hai chiếc núʍ ѵú của dì lồ lộ lên, chiếc quần xì màu đen viền ren cũng nổi bật hẳn lên. Dì Út cũng ngạc nhiên khi nàng lại sang đây vào đêm khuya như vậy. My nhìn dì mỉm cười hỏi: "Con ngủ không được, con vô nói chuyện với dì chút được không?".

Dì Út nở nụ cười tươi nhìn nàng nhẹ đáp: "Vào đi con, có chuyện gì khiến cô gái xinh đẹp này không ngủ được vậy?". My lắc đầu bước vào phòng ngồi xuống nệm nhìn dì Út, dì Út cũng nhìn lại nàng, hai người cứ thế nhìn nhau. Dì Út dường như không quen với không khí này liền mở lời trước: "Sao vậy? Sao không ngủ được mà qua đây tâm sự với dì thế?". My liền trả lời: "Lúc nãy...dì sang phòng con làm gì mà không gọi con dậy thế, đã sang phải gọi con dậy nói chuyện cùng dì chứ!". Dì Út xấu hổ, phản bác lại: "Dì sang phòng con làm gì, nãy giờ dì vẫn ở phòng dì mà, tào lao".

"Thiệt không?"

"Thiệt, dì không có sang phòng con đâu"

Dì Út vừa nói xong My liền đè dì xuống nệm nhìn gì nói: "Thế dì để lại cái qυầи ɭóŧ dưới sàn tặng con làm kỉ niệm à?".

Dì Út liền nhớ lại mình làm rớt chiếc qυầи ɭóŧ do lúc nãy My đột ngột mở mắt khiến dì quên không mang qυầи ɭóŧ đi luôn, dì lắp bắp trả lời: "Đâu đâu ra, chắc của con đấy chứ, dì đời nào vứt quần lung tung vậy, ha ha". My lại hành động thay cho câu trả lời, nàng vén chiếc đầm mỏng của dì lên lột chiếc qυầи ɭóŧ ra khiến một vùng thịt đỏ hồng trước mặt nàng hiện ra. Dì Út giật mình trước hành động của My liền đẩy nàng ra vớ lấy cái chăn che lại. My mỉm cười nói: "Cái qυầи ɭóŧ màu đen viền ren này y chang cái quần con đang cầm, vậy chắc chắn là của dì rồi, đúng không?".

Dì Út xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu thì My kéo chiếc chăn dì đang che nhìn chằm chằm vào l*и dì. Dì Út vội lấy tay che lại thì My lại gỡ ra nhìn tiếp và nói: "Nào, mình làm thôi dì". Dì Út chưa kịp hiểu chuyện thì My đưa ngón tay thọt vào lỗ l*и của dì khiến dì Út hét lên vì đau, nàng bịt miệng dì lại thì thầm: "Khẽ thôi dì, ai nghe được xấu mặt cả hai dì cháu nhé?". Dì Út gật đầu bịt miệng mình lại mặc cho My làm gì thì làm.

Ngón tay My vẫn đều đặn thụt ra thụt vào l*и dì Út, từng đợt nước da^ʍ vẫn không ngừng chảy ra ướt nhẹp tay nàng. Dì Út vừa bịt miệng vừa rên ư ử vì ngón tay của My làm cho sướиɠ. My rút tay ra ấn đầu dì Út xuống l*и mình nói: "Liếʍ đi dì, con cũng nứиɠ lắm rồi". Dì Út cũng cúi xuống liếʍ lấy liếʍ để l*и My khiến nàng My oằn oại vì sướиɠ mà không dám rên sợ có người nghe. Vì phòng dì kế bên phòng cô bác Hai, mà hai bác này thính lắm.

My đưa tay sờ xuống l*и dì thì đẩy dì ra kêu: "Giờ làm sướиɠ cho cả hai nào dì". Nói xong My dang hai chân dì ra rồi đưa l*и mình vào l*и dì, cả hai thế cọ l*и vào nhau làm sướиɠ cho cả hai. Một tiếng trôi qua, hai chiếc l*и vẫn cọ nhau, hàng nước da^ʍ chảy như mưa từ l*и xuống nệm khiến một mảng nệm bị ướt. Dì Út không nhịn nổi mà rên lên thành tiếng nhưng lại rên nhỏ, My cũng vậy. Cả hai bắt đầu rên mỗi một to lên và cơn di chuyển cọ l*и vào nhau bắt đầu nhanh hơn, My la lên rồi từ l*и nàng bắn ra một dòng nước trắng nhớp nháp, dì Út nằm vật ngửa ra người giật giật vài cái vì cơn sướиɠ còn miên man trong đầu dì.