Từ đó về sau, Hương Hương nhận thức được đại gấu đen kia tên là Hùng Đại Tráng.
Nhìn hắn ở bên cạnh lãnh địa của mình, Hương Hương nhẹ nhàng khuyên bảo, khuyên hắn nên trở về nơi hắn vốn nên ở.
Kết quả, hắn phớt lờ nàng. Hương Hương rất bực bội, nhiều lần muốn đấu với hắn một trận sinh tử nhưng nhìn thân hình cường tráng kia, nàng vẫn là một con gấu khôn ngoan biết thức thời.
Bất đắc dĩ chỉ có thể ở lãnh địa của mình, đối với con gấu đen kia mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ngày này, Hương Hương đang ngủ trên ghế da hổ, một bóng tuyết trắng chạy tới kêu lên, là một con thỏ nhỏ.
“Aay~ Có chuyện gì?” Hương Hương khẽ mở mắt hỏi.
“Chi chi chi, gấu từ nơi nào tới?”
Thì ra thỏ trắng tới báo tin, trên núi An Lĩnh có một con gấu lạ, Hương Hương theo thỏ trắng đến xem.
Chỉ chốc lát sau thỏ trắng đã dẫn nàng tới một vùng rừng rậm, quả nhiên có một con gấu xám đang rình mò xung quanh.
Cư dân ở đây đều biến mất, chắc là đi trốn hết. Chỉ còn lại mấy con sóc ở trên cây dùng hạt ném về phía gấu xám.
Gấu xám mặc kệ, khi nhìn thấy Hương Hương, đôi mắt lập tức sáng lên, nó tiến về phía nàng.
Nhìn gấu xám cách đó không xa, Hương Hương nhíu mày. Gấu xám này thoạt nhìn không dễ đối phó, một vết sẹo dài xuyên qua mắt làm nó trông thật dữ tợn.
“Tiểu mỹ nhân, nàng là con gấu duy nhất ở đây, không phải rất cô đơn sao? Tới đi cùng ta a~”
Hương Hương không đổi sắc mặt, chỉ âm thầm siết cơ bắp: “Cút xa một chút, đây là địa bàn của ta.”
“Đừng không biết điều, trong phạm vi mấy dặm này có ai mà không sợ ta? Nàng nên khôn ngoan chút.”
Mắt thấy nói chuyện không giải quyết được, Hương Hương chỉ có thể lấy hết dũng khí, quyết đấu một trận đuổi đối phương đi.
Đây cũng là cách duy nhất, một phần vì chính mình, một phần vì cư dân núi An Lĩnh.
Nhìn gấu cái vọt về phía mình gấu xám khịt khịt mũi, khinh thường nhìn một cái, không nói lời nào cũng lao tới.
Một trận đánh nảy lửa bắt đầu.
Mới đầu, hai con gấu ngang tài ngang sức. Về sau lại thấy Hương Hương tuy rằng kinh nghiệm phong phú nhưng luận về sức mạnh nàng vẫn kém hơn.
“Bang!” Cùng với cành cây gãy, Hương Hương ngã xuống đất. Thấy gấu xám nhìn mình xem thường, nội tâm Hương Hương có chút tuyệt vọng. Dù mình có gây cho đối phương bao nhiêu thương tích, chung quy vẫn là mình thua.
Lúc gấu xám đi tới chỗ Hương Hương định ra một đòn quyết định. “Bang!” một tiếng, gấu xám đột nhiên bị đánh ngã xuống đất.
Nhìn con gấu vô cảm trước mặt, Hương Hương có chút kinh ngạc, sao hắn lại đến cứu mình?
Gấu xám sau khi bị quật ngã thẹn quá hóa giận, nhưng chưa kịp đứng dậy lại bị đánh ngã lần nữa.
Thấy gấu xám bị Hùng Đại Tráng một quyền đánh đến mức mặt mũi bầm dập, nằm trên đất không thể nhúc nhích, Hương Hương nuốt nước bọt.
Nghĩ lúc trước không đuổi đánh Hùng Đại Tráng quả là quyết định đúng đắn.
Gấu xám bị đánh gần chết, Hùng Đại Tráng cuối cùng cũng dừng tay.
Nhìn bóng dáng oai hùng khí thế kia, trong lòng Hương Hương có chút ngổn ngang.
Đây hẳn là con gấu thích hợp mà mẹ hay nói, nếu vậy thì, đáp ứng hắn đi... Dù sao hắn cũng theo mình lâu như vậy…
Đang lúc Hương Hương chuẩn bị lên tiếng nói đồng ý ở bên nhau, Hùng Đại Tráng lại rời đi. Hương Hương cảm thấy không hiểu.