Chap 5: Kiss
Vài ngày sau, trước ngày đi chơi, tôi đang ở trước cửa Siêu Thị chờ Dung đến. Tôi và Dung đã hẹn là hôm nay sẽ cùng nhau đi mua vài thứ lặt vặt để chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai. Mà không hiểu sao đến giờ vẫn chẳng thấy bóng dáng nhỏ cả. Thay vào đó là...
- A, Tuấn. Trùng hợp quá nhỉ. Cậu cũng đi Siêu Thị à?
- Ko
- Thế sao cậu lại đến đây.
- Thì siêu thị này là của ba tôi mở mà
- Hả...Dóc tổ vừa thôi ông nội
- Tin hay không thì tùy ý... Thế còn cô, cô đứng đây chi vậy?
- À, tui đang chờ Dung...Ưʍ..- tôi nhìn vào đồng hồ- Mà quá nửa tiếng rồi sao vẫn chưa thấy đến nhỉ?
- Thôi, cô từ từ đợi nhé. Tôi đi đây...
- Ơ...ý...khoan
- Sao, chuyện gì? - hắn quay lại
- À..ừmmm..Cám..cám ơn nhé
- Cám ơn? Why?
- Thì chuyện đi Nha Trang đó.
- À, chuyện nhỏ ấy mà...Nhưng...cô muốn cám ơn thật hả?
- Chứ còn gì nữa :2T cun- (32): - tôi đỏ mặt
- Vậy thì....
Hắn vừa nói tức thì đã tiến ngay đến chỗ tôi. Và trong khoảnh khắc đó, lúc tôi không hiểu hắn muốn gì thì hắn đã nhanh chóng kiss lên má tôi một cái. Đó là 1 cái kiss rất nhanh nhưng cũng rất nhẹ nhàng.
Trước hành đồng bất ngờ của hắn, tôi liền phản ứng
- Làm...làm gì kì thế hả?
- Thì coi như đó là lời cảm ơn của cô đi - hắn cười rồi chạy mất dấu
Nhìn bóng dáng hắn xa dần, xa dần, tôi mới bình tĩnh lại nhưng...không hiểu sao tim tôi vẫn còn đập rất mạnh và lòng tôi lại có 1 cảm giác rất kì lạ, cái cảm giác mà tôi chưa từng gặp bao giờ.
Ngày mai...
If the bright lights blind your eyes, my love will get you home.
If your troubles break your stripe, my love will get you home....
Bây giờ, chúng tôi đang ngồi trên xe để đi đến Nha Trang. Trên đường đi, lớp tôi đã hát rất nhiều bài và chơi rất nhiều trò chơi. ai nấy hôm nay đều mặc rất đẹp, nét mặt vui tươi. Chỉ riêng tôi là không thể vui được, tôi vẫn còn đang bị ám ảnh bởi chuyện hôm qua...
- Nhi này, tớ có bánh chocolate đây, cậu ăn không?
- Ơ..khỏi..Tớ không đói.
- Cậu vẫn còn giận tớ vì hôm qua tớ không đến à?
- Ko..ko phải đâu.
Tôi làm sao mà dám giận Dung chứ. Ngược lại, tôi sợ Dung sẽ giận tôi khi biết chuyện hôm qua thì có.
Lúc này, hắn đang ngồi ở cuối xe. Tôi giả vờ liếc liếc xuống dưới. Hắn đang ngồi dựa vào ghế, 2 tay đưa ra sau gáy, nhắm mắt lại và nghe nhạc từ cái máy MP3 hắn mang đến. Lúc đó, trông hắn thật...cool làm các bạn nữ cứ nhìn chằm chằm vào hắn hoài. Và hình như..tôi cũng bị hắn cuốn hút 1 chút thì phải.
- Nè, Nhi..Cậu có nghe tớ nói ko vậy?
- ơ..hả? Cậu..cậu vừa nói gì? - tiếng nói của Dung làm tôi bình tỉnh.
- Sao cậu cứ nhìn xuống dưới hoài vậy. Ở dưới có gì à..- Dung nhìn xuống- A, thì ra Tuấn ngồi ở cuối xe. Ôi, trông cậu ấy mới handsome làm sao.
- Ê, Dung, ngồi đàng hoàng đi chứ. Mọi người đang nhìn kìa.
- À, sorry, hihi...Nè, cậu coi kìa Nhi,thằng lớp phó kỉ luật đang nhìn cậu đấy.
- Hả? Vậy thì sao?
- Hihi, còn giả vờ ư? Cả lớp ai cũng biết là thằng đó có cảm tình với cậu mà.
- Thôi đi, tớ đâu có thích hắn
- Ừm..hihi..thật ra tớ cũng ghét hắn lắm. Hắn mặt mũi chẳng coi được, nói chuyện thì lí nhí, nhút nhát, còn tệ hơn con gái nữa. Nhìn là thấy bực rồi :furious:
- Cậu cũng không nên nói Minh như thế chứ...tớ biết là hắn làm sao mà sánh được với người trong mơ của cậu chứ.
- Haha..chính xác đó. Thằng đó làm sao mà bì nỗi với..với.. - Dung đang nói bỗng ngừng lại
- Sao thế Dung?
- Ko, ko có gì...À... Nhi..Nhi này, hôm qua tớ không đến, cậu có làm gì không?
- Hả..Tớ...tớ đợi mãi không thấy cậu nên tớ đã đi về.
- Chỉ vậy thôi sao?
- Ừm...chỉ vậy thôi - tôi lúng túng trước câu hỏi của Dung
- hihi, xin lỗi nhé, tại hôm qua tớ ngủ quên
- Ơ, ko sao đâu^^
- À...trong chuyến đi Nha Trang này, tớ sẽ có 1 món quà đặc biệt tặng cậu đấy.
- Quà à? Quà gì vậy?
- hihi.., LÀ...BÍ...MẬT