Bởi vì có một bức tường chắn ở góc tường phố ăn vặt mà đường đi của khách hàng đã bị chặn lại, hơn nữa những quầy hàng phía sau này cũng đông đúc hơn so với ở phía trước và ở giữa phố.
Cái chính là do khoảng đất trống phía sau quầy hàng của bọn họ vừa ngắn lại vừa hẹp, chỉ có thể đặt ba bốn cái bàn nhỏ và ghế dựa, so với diện tích có thể bày một lúc gần mười bộ bàn ghế của mấy quầy hàng phía trước thì hoàn toàn không thể so sánh.
Mảnh đất trống bên cạnh bị chặn lại kia nghe nói là muốn xây một cái khách sạn lớn, nhưng mà không biết vì sao, mấy năm rồi vẫn chưa khởi công.
Lúc trước vì muốn xây dựng khách sạn lớn hơn một chút, ông chủ cứ muốn mở rộng địa bàn sang phố ăn vặt bên này, tường sắp sửa được tu sửa đến vị trí chính giữa phố ăn vặt thì mới phát sinh chuyển biến, sau đó thì tạo thành cục diện hiện tại.
Ngoại trừ việc trong góc tường không có khách hàng đến thì vị trí nhỏ cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho tiền thuê chỗ này thấp.
Suy cho cùng, không nói đến vị trí cửa vào của phố ăn vặt thì những quầy hàng ở giữa kia một tháng đều 25-28 triệu, có khi còn tới 35 triệu tiền thuê. Lượng khách hàng đến phố ăn vặt lớn, chỉ cần có được vị trí tốt thì dù tiền thuê cao cũng có người thuê.
Hơn nữa một quầy hàng có thể bày được hai gian hàng, chỉ cần xác định là người một nhà, ông chủ phố ăn vặt cũng sẽ không nói gì, vẫn rất là có nhân tính.
Đáng tiếc, những chỗ tốt như thế này Chung Ý hoàn toàn không có được, hiện tại khách hàng của cậu đều ngồi ở chỗ mà mấy chủ quầy lân cận cho cậu mượn.
Cho nên việc bức thiết hiện tại của Chung Ý là phải khiến cho việc buôn bán của mình tốt hơn một chút, địa bàn cũng phải lớn hơn một chút, như vậy cậu mới có thể mau chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Có điều chỉ dựa vào một mình cậu thì chắc chắn là không làm được, cậu phải khiến cho các chủ quầy hàng xung quanh đây đều làm ăn phát đạt hơn, để cho ông chủ phố ăn vặt nhìn thấy cảnh có thể kiếm được nhiều "tiền" ở chỗ này, vậy thì mới có thể cân nhắc đến việc phá tường.
Dù sao thì cậu muốn cả xe thức ăn và cả cửa hàng, mà những chủ quầy hàng lân cận lại chính là thành phần quan trọng nhất giúp cho kế hoạch của cậu có thể thực hiện được, vì vậy lúc nâng chén mời các chủ quầy hàng, ánh mắt của cậu sáng đến lạ thường.
Mà mấy người Chương Đức Minh đều thấy được ý tứ cậu muốn "làm một việc lớn" từ những lời nói của Chung Ý, hơn nữa còn muốn dẫn bọn họ đi làm cùng.
Hôm nay thế mà bọn họ có thể tận mắt thấy được Vương Châu làm ăn phát đạt đến mức nào, Tiểu Chung vừa ra tay đã dễ như trở bàn tay giải quyết hết bất mãn của khách hàng, thậm chí còn hấp dẫn nhiều khách hàng khác đến.
Chương Đức Minh nghe vậy, không chút nghĩ ngợi nâng chén lên: "Mặc kệ là kế hoạch gì, chúng ta đều nên mời Tiểu Chung một chén trước, nếu như cậu không tới, thì lão Chương tôi đây đã chuẩn bị đổi nghề đến công trường chuyển gạch rồi."
"Còn không phải là như vậy sao, đừng nhìn quầy hàng tiền thuê một tháng chỉ có 7 triệu đồng, chúng ta ngày nào cũng phải tất bật sáng đi tối về, còn phải mua nguyên liệu nấu ăn nữa, một tháng đừng nói đến chuyện kiếm tiền, có thể hồi vốn được đã là cảm ơn trời đất rồi."
"Bây giờ Tiểu Chung mới tới chưa đến nửa tháng, được hưởng nhờ hào quang của cậu, tháng này tôi đã kiếm lời được 4 triệu rồi." Tiền này tất nhiên là đã trừ đi tiền nhân công, phí hao tổn, đây hoàn toàn là tiền lợi nhuận.
"Cạn chén, cạn chén, chúng ta mời Tiểu Chung một chén, đúng rồi, còn có cả ông Chung nữa, cảm ơn ba con hai người dẫn hướng chúng tôi cùng nhau kiếm tiền."
Mọi người nâng chén thật cao, một lần uống cạn chén, uống rất vui vẻ.
Uống xong, Chung Kiến Quốc mời mọi người, "Ăn đi, ăn đi, có gì thì vừa ăn vừa nói, mệt mỏi đến tận trưa rồi, đừng đối xử tệ bạc với cái bụng của mình."
Mọi người cũng không khách khí, không hẹn mà cùng nhau hướng đũa về phía đĩa ruột già xào.
Ruột già này mua ở trên sạp ruột già kho phía trước, sau khi Chung Ý mua về thì cắt thành miếng, bỏ thêm chút ớt xanh cùng ớt đỏ rồi xào cùng nhau.
Mùi vị ruột già kho vốn cũng không tệ lắm, được xử lý rất sạch sẽ, không có mùi tanh hôi gì, kho vô cùng mềm dẻo. Trải qua quá trình chế biến của Chung Ý lại trở thành một loại hương vị hoàn toàn khác, vị cay của ớt xanh ớt đỏ bật vị như hòa vào trong món ăn, ngoài ra còn cho rất nhiều hạt tiêu, vừa tê lại vừa cay, đặc biệt kí©h thí©ɧ vị giác.