Chương 36: Chỉ điểm

Vương Châu vừa dọn xe, vừa nói sắp xếp của mình cho mọi người, sau đó liền thổi phồng tay nghề của mình: “Tôi làm thịt heo chiên, xương sườn cũng không thua gì làm bánh rán giò cháo quẩy đâu nha, bảo đảm trong chốc lát thơm tới mức làm cho mọi người chảy nước miếng nha.”

“Anh cứ thổi đi, anh làm đồ ăn ngon có thể so sánh được với Tiểu Chung không?” Có người chép miệng.

Vương Châu nói: “Đừng nói như vậy, tay nghề Tiểu Chung làm cơm chiên là tuyệt nhất, nhưng là mỗi người đều có một thế mạnh riêng, cậu ấy chưa luyện tập chiên đồ chiên mà, thật đúng là không nhất định có thể hơn được lão Vương tôi.”

“Da trâu cũng bị anh thổi lên trời rồi, tôi đây liền tới nếm thử xem, nếu hương vị không ngon, mặt lão Vương anh đã có thể vứt trên mặt đất cho chúng tôi dẫm rồi.”

Vương Châu tự tin với tay nghề của mình, không hề ngại ngần, bày đồ vật xong liền bắt đầu mở bếp.

Tạm thời còn chưa có khách tới, mọi người liền vây tới trước sạp Vương Châu trước, không chút khách khí nào mà gọi này gọi nọ, Chung Ý cũng đi theo xem náo nhiệt.

Trừ thịt heo chiên và xương sườn Vương Châu nói ra, anh ta còn chuẩn bị nấm và thịt viên.

Một ít là đã tẩm nước sốt kỹ càng, có thể trực tiếp bỏ vào nồi, một ít còn lại là nguyên vật liệu, chờ tẩm nước sốt xong mới có thể tiến hành bước tiếp theo.

Dầu đã nóng, xương sườn bỏ vào nồi làm văng dầu, phát ra tiếng vang tách tách, chỉ trong chốc lát mùi hương liền tỏa ra, mùi thịt còn rất khiến người ta thèm.

Mẻ thứ nhất vừa ra, Vương Châu rải lên một ít bột ớt và thì là, dùng một cái hộp to đựng cho mọi người chia nhau ăn.

Người nếm đầu tiên rất nhanh đã giơ ngón tay cái lên: “Không tồi nha, lão Vương anh quả thật có chút tay nghề.”

“Xương sườn chiên này là tuyệt nhất ở lòng tôi, chuyện làm ăn của lão Vương anh nhất định sẽ rực rỡ.”

Mọi người khen không thôi, ăn đến rất vừa lòng, còn thúc giục Vương Châu lại chiên mấy thứ khác tới ăn.

Vương Châu rất hưởng thụ khích lệ của mọi người, nhưng mà vẫn lưu ý riêng phản ứng của Chung Ý.

“Tiểu Chung, cậu cảm thấy thế nào?”

Chung Ý đã nếm hai miếng xương sườn, thịt được tuyển chọn không tồi, đã qua xử lý, ăn không có mùi tanh gì. Xương sườn được chiên đến khô vàng xốp giòn, cắn một miếng là trong miệng đã tràn đầy hương vị thịt, nước sốt vừa lúc khóa lại nước thịt, lại cùng gia vị bên ngoài kết hợp, công nhận ăn rất ngon.

Chung Ý gật gật đầu: “Ăn rất ngon, tay nghề Vương đại ca không tồi.”

“Vậy còn có cái gì có thể cải tiến không?” Vương Châu hoàn toàn hỏi theo bản năng.

Chung Ý nhìn hai mắt Vương Châu, nghiêm túc nói: “Vương đại ca muốn nghe thật sao?”

Vương Châu sửng sốt, đại khái là không nghĩ tới thật sự có vấn đề.

“Tiểu Chung nói đi, tôi nghe,” Vương Châu xoa xoa tay, vẻ mặt nghiêm túc nghe chỉ giáo, lời nói là anh ta nói ra, người ta còn đồng ý chỉ điểm, vậy khẳng định phải nghe.

Chung Ý cũng có chút ngoài ý muốn khi thấy phản ứng của Vương Châu, thấy còn có những người khác nhìn, hắng giọng một cái nói vấn đề mình thấy ra.

“Nước sốt tẩm chưa được nhiều, hơn nữa không đủ đều đặn, có chỗ sẽ đậm đà hơn, tuy nói đại đa số người đều sẽ không chú ý tới, nhưng ít nhiều vẫn sẽ ảnh hưởng tới vị.”

“Còn một vấn đề nữa là lửa hơi quá lớn, chiên hơi già, chờ hơi nước bay hết có thể chỉnh lửa nhỏ lại một chút.”

“……”

Chung Ý nói ra vài vấn đề mình cảm thấy có thể sửa, Vương Châu nghe xong như kiểu được khai sáng.

“Tôi đây lại chiên một phần nữa thử xem.”

Gia vị tẩm vào cũng có chút vấn đề, Vương Châu lại nhờ Chung Ý giúp anh ta điều chỉnh một chút.

Chờ một nồi xương sườn chiên mới ra lò, lại được quấy đều gia vị, Vương Châu đưa hộp cho Chung Ý: “Tiểu Chung, lúc này cậu lại nếm thử.”

“Hình như mùi đã thơm hơn một ít,” xương sườn còn chưa được ăn, nhưng có người đã nói trước.

Chung Ý nếm thử, hương vị quả nhiên đã khác đi, bột quanh thịt đã vừa hơn, nước sốt đẫy đà, gia vị mùi hương quanh quẩn ở đầu lưỡi, chẳng khác gì mỹ vị tuyệt hảo.

Các chủ quán khác cũng thử qua, nếm xong thì vẻ mặt nhìn Chung Ý cũng thay đổi, ánh mắt cũng càng thêm nhiệt liệt.

Bọn họ có một cái ý tưởng chung, muốn nhờ Chung Ý chỉ điểm bọn họ!