Giáo viên dạy Sử rất tốt với Nghê Diên, cô ấy có một đứa con trai hư hỏng sống ở ngoài bảy năm không về nhà. Một ngày nọ, đứa con trai hư hỏng Chu Lân Nhượng lén lút trở về. Nghê Diên và cậu trở thành hàng xóm, từ đó ngày ngày chạm mặt. Thiếu niên ngồi trên tường, ánh trăng và bóng cây lay động. Cậu từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt ngạo mạn nhìn cô, vừa cười vừa không cười gọi tên thân mật của cô, "Nghê Câu Câu." Nghiêm túc hỏi cô: "Cái câu trong tên em là câu móc người, hay là câu làm người ta ngã xuống mương?" -- Nghê Diên có một fan cuồng trên ứng dụng học tập Studying tên là L, người này đã từng lập kỷ lục truy cập trang cá nhân của Nghê Diên 1001 lần trong một ngày. L có thân phận bí ẩn, tính tình quái quặc, cô độc, là một học bá tính khí thất thường. Và danh sách theo dõi chỉ có mình cô. Tất cả các bài toán không giải được trên đề thi của Nghê Diên đều được L giải đáp chính xác. Nhờ cơ duyên tình cờ, họ đã trở thành bạn bè qua mạng. Nghê Diên coi L như một hốc cây để tâm sự: "Con trai các cậu đều khó chiều như vậy sao?" "Chu Lân Nhượng là đồ khốn." Đầu dây bên kia, L (Chu Lân Nhượng) bẻ gãy cái cổ vịt cay trong tay, và rút lại đáp án bài thi toán vừa gửi. L: "Cậu chán sống rồi phải không?" Nghê Diên: "?" -- Cô giáo Sử: "Diên, giúp cô kiểm tra xem thằng nhóc kia có lén hút thuốc không." Vì vậy, một ngày nọ, đám bạn của Chu Lân Nhượng thấy cậu bị một nữ sinh chặn lại trên cầu thang trường học, nữ sinh lại gần, nhẹ nhàng ngửi mùi trên đồng phục của Chu Lân Nhượng. Nữ sinh lại nắm lấy tay Chu Lân Nhượng, rồi ngửi. Tất cả mọi người đều chờ đợi Chu Lân Nhượng đẩy cô ra. Nhưng không ngờ cậu đứng im, rất phối hợp. Cả đám ngạc nhiên há hốc mồm.jpg. Chu Lân Nhượng mất kiên nhẫn hỏi: "Có mùi thuốc lá không?" Nghê Diên chỉ ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng trên tay áo cậu.