"Á, không, không phải, tôi không, không biết...."
Đợi khi Trương Gia Kỳ phản ứng được mình vừa nói cái gì thì cả người lập tức luống cuống. Cậu ta bây giờ chắc hẳn là nên tắt mic rồi chuồn luôn nhỉ. Tuần sau đi học liệu mình có bị đánh chết không?
Giả chết là cách tốt nhất.
Đáng tiếc là Bùi Lĩnh đã sớm nhìn ra, ở trong mic cười hì hì nói: "Cậu cũng nhìn ra à?"
"!!!" Ngón tay Trương Gia Kỳ đang chuẩn bị nhấn vào nút thoát trò chơi đột nhiên dừng lại. Đậu má tình huống bây giờ là thế nào vậy?
Bùi Lĩnh với anh Dã thật sự tốt như thế à?
"Nói cho rõ ràng." Tần Trì Dã cũng không nhịn được nữa, mở miệng nói.
Bùi Lĩnh lẩm bẩm: "Tôi còn muốn nhìn xem cậu có thể giả vờ đến khi nào. Chỉ vậy mà đã không nhịn được à?"
Trương Gia Kỳ ở một bên tắt mic, nhỏ yếu bất lực âm thầm nghe lén.
"Không có gì, là do Trương Gia Kỳ suy nghĩ lung tung." Bùi Lĩnh trả đũa.
Tần Trì Dã: "Cậu xem lại cái ID của mình rồi hẵng nói chuyện."
Trương Gia Kỳ yên lặng gật đầu, cái này làm sao có thể trách cậu ta hiểu lầm được?
"Vậy sao cậu không nói là lần trước do cậu chế giễu tôi? Nếu không phải vì cậu bắt chước tôi trước, tôi rảnh đâu mà làm vậy?" Bùi Lĩnh hừ giọng, "Tần Trì Dã, cậu làm người thế à?"
Không phải Tần Trì Dã chưa gặp qua loại con trai nhỏ nhen nói chuyện khó nghe mà là hắn chưa từng thấy ai giống như Bùi Lĩnh. Nếu là người khác thì Tần Trì Dã chỉ im lặng, còn nếu đáng ghét hơn nữa thì sẽ động tay chân-
"Mang cậu đi đánh phó bản. Cậu chọn đi, đừng nói nữa." Tần Trì Dã im lặng một lúc rốt cuộc cũng tìm được cách.
Bùi Lĩnh cười he he, vui vẻ nói: "Đánh cấp B luyện tập trước đi. Đây là lần đầu tiên tôi cầm Ma Nữ. Để tôi xem kỹ năng trước đã, Huyết Mộng, Chức Mộng, Tàn Thiên, là-"
"Nữ chiến sĩ tổng hợp, có thể làm vυ" em cũng có thể làm chiến sĩ." Tần Trì Dã tiếp lời, không muốn nghe Bùi Lĩnh luyên tha luyên thuyên đọc kĩ năng.
Bùi Lĩnh thì không, tiếp tục đọc xong mới nói: "Được, tôi hiểu rồi. Trước khi đi, Tần Trì Dã cậu đừng nhúc nhích, đứng ở đó đi."
"Làm gì?" Ngữ khí của Tần Trì Dã cực kì thiếu kiên nhẫn nhưng chân lại không nhúc nhích.
Bùi Lĩnh điều khiển nhân vật bay qua, xếp hàng với Tần Trì Dã, vừa chụp màn hình vừa nói: "Đương nhiên là chụp ảnh chung rồi. Tôi chơi tài khoản nữ chẳng lẽ còn không phải vì cậu à. Chơi cũng chơi rồi, hai ta cùng nhau chụp ảnh, thế nào hả đại lão Thiên Trì Nhất Khoát? Có muốn tôi đập một cái loa lớn nói cho mọi người biết Thiên Trì Nhất Khoát thích nhân yêu, có vợ rồi ~"
Trương Gia Kỳ nghe đến đây giống như nhớ tới cái gì, yếu ớt lên tiếng "Không-"
"Họ Bùi, cậu đừng có mà quá đáng." Tần Trì Dã cắn răng.
Bùi Lĩnh tỏ vẻ vô tội, "Có quá đáng đâu. Cậu nhìn Thiên Trì Nhất Khoát với Vợ Thiên Trì Nhất Khoát đứng bên nhau đẹp đôi biết bao."
"Cậu đừng nói, tôi tạo cái tài khoản nữ này, bóp mặt vẫn rất xinh đẹp."
Tự luyến.jpg
Nhân vật nữ này của Bùi Lĩnh có thân phận là ma tộc, trên đầu có hai cái sừng rồng. Nhân vật này gọi là Huyết Nguyện Linh Lung, khi ở trạng thái vυ" em sẽ mặc váy trắng, vô cùng thanh thuần đáng thương xinh đẹp. Lúc ở trạng thái chiến sĩ, sừng rồng trở thành màu đen, váy đỏ vô cùng gợi cảm, ngực lớn eo nhỏ chân dài.
Vũ khí của nhân vật này là một chuỗi chuông lục lạc.
Bùi Lĩnh tự mình thưởng thức còn chưa đủ, điều khiển nhân vật đi đến trước mặt Tần Trì Dã rung chuỗi lục lạc, đắc ý nói: "Thế nào? Vừa êm tai lại đẹp mắt."
"..." Ánh mắt Tần Trì Dã nhìn Huyết Nguyệt Linh Lung trước mặt mình đàng quơ quơ tay có thể tưởng tượng đến Bùi Lĩnh ở bên kia màn hình đang cười đắc ý.
Lần trước chỉ nói một câu mà nhớ tận tới bây giờ.
"Trương Gia Kỳ, nói chuyện!" Tần Trì Dã lên tiếng.
Trương-cuối-cùng-cũng-có-thể-nói-chuyện-Gia-Kỳ lặng lẽ nói: "Em vẫn ở đây mà anh Dã. Đại khái em hiểu chuyện gì rồi. Tiểu Bùi à cậu cũng quá-"
"Quá gì? Nói tôi nghe thử xem."
"Không có gì, chỉ là Linh Lung này tương đối vô bổ, làm vυ" em thì không đủ máu, làm chiến sĩ thì không đủ lực." Trương Gia Kỳ giả vờ nghiêm túc nghiên cứu nhân vật.
Trong lòng cậu ta âm thầm may mắn, xém nữa là bị Bùi Lĩnh ghi thù rồi.
Nhìn anh Dã kia kìa. Lần trước hình như bắt chước Bùi Lĩnh nói câu gì mà "có thể làm em gái", thằng nhóc kia ngay tại chỗ gài bẫy anh Dã trên kênh thế giới còn chưa nói, offline xong lại còn tạo tài khoản nữ làm cay mắt anh Dã.
Bạn học Tiểu Bùi thật sự là tổ tông.
"Đó thì phải xem là ai chơi." Bùi Lĩnh giương cằm, vô cùng phách lối nói: "Bạn học Tiểu Trương, mở phó bản đi."
Sau khi nghe xong tiền căn hậu quả của cái ID này, Trương Gia Kỳ biết mình hiểu lầm hai người, không còn gánh nặng tổ đội. Chuẩn bị tiến về căn cứ phó bản, Tần Trì Dã có vật cưỡi, là một con Thiên Mã, Trương Gia Kỳ thì ngự kiếm hỏi: "Bùi Lĩnh, cậu đi làm sao? Nếu không tôi mang cậu đi một đoạn."
"Không phải cậu gọi tôi là anh dâu à? Đương nhiên tôi phải ngồi ngựa của chồng tôi rồi." Bùi Lĩnh nói một cách đương nhiên.
Trương Gia Kỳ từ trên kiếm té xuống đất.
"Bùi! Lĩnh!" Tần Trì Dã cắn răng nghiến lợi thấp giọng chửi thề, "Con mẹ nó rốt cuộc cậu muốn làm gì?"
Bùi Lĩnh: "Cậu làm gì chột dạ à mà lớn tiếng thế? Không cho ngồi thì thôi, tự tôi bay cũng được. Ai không phải là rồng."
Huyết Nguyệt Linh Lung thuộc tộc Rồng, mọc cánh là có thể bay.
Bùi Lĩnh biến hình thành chiến sĩ, giương cánh bay đi. Cậu đi trước một đoạn. Bay xa xa rồi, trong mic vang lên tiêng Bùi Lĩnh nói chuyện: "Hai người các cậu đứng đó làm cái rì vậy, nhanh lên chút coi~"
Trương Gia Kỳ nhặt kiếm trên đất, mắt nhìn anh Dã à không nhân vật trong game không có sắc mặt, thế là cậu ta thăm dò trong mic: "Anh Dã, chơi nữa không?"
Trước kia không nhìn ra, sau khi bạn học Tiểu Bùi quen rồi thì nói chuyện cợt nhả như thế này.
"Đi." Giọng nói Tần Trì Dã vừa lạnh lùng lại có pha chút tức giận.
Sự thật chứng minh, trong trò chơi vật cưỡi đắt tiền đều có đạo lý của nó. Thiên Mã của người ta bay nhanh bằng hai con đại bàng của Bùi Lĩnh. Lúc Tần Trì Dã đi ngang qua con rồng kia không thèm chớp mắt, lạnh lùng tăng tốc.
"Tần Trì Dã, cậu muốn nghe hát không?"
"Tôi hát cho cậu nghe bài Chàng Trai Nhỏ Tung Cánh Bay nhé?
"Khi tôi còn là một cậu bé mơ mộng, gặp được tình yêu nhưng không biết đó là tình yêu ~"
"Tần Trì Dã cậu đúng là đồ tàn nhẫn. Vợ cậu mà cậu bỏ rơi thế à?"
"Thiên Trì Nhất Khoát, phụ lòng hán, bạc tình lang!"
Cùng một đống từ beep beep beep beep trong micro quấn quanh hai người khác.
(*) Bài gốc là "Cô gái nhỏ tung cánh bay", là phiên bản Trung của bài Proud of you - Fiona Fung.
Tần Trì Dã đen mặt, ghìm ngựa, quay đầu, đi tới trước mặt chàng trai ngây thơ, lạnh lùng nói: "Lên ngựa. Cậu mà còn nói một chữ nữa thì tự mình mà bay."
"Được nha được nha, cảm ơn chồng nha, hôn một cái nè ~" Bùi Lĩnh ngoan ngoãn lên ngựa.
Tần Trì Dã tức giận: "Cậu đừng có gọi thế nữa được không vậy?"
"Vì sao? Gọi thế thì sao chớ? Vẫn là cậu hổ thẹn lương tâm." Bùi Lĩnh vô tội nói: "Mấy đứa lớp chúng ta đều gọi bậy, hơn nữa hiện tại tôi chính là Vợ Thiên Trì Nhất Khoát, chơi game phải nghiêm túc, phải nhập vai thì chơi mới vui."
Trán Tần Trì Dã nổi đầy gân xanh, cuối cùng tự đóng mico của mình.
Trương Gia Kỳ đang ngự kiếm bay đến xém chút nữa trượt chân rơi xuống. Cậu ta yên lặng nhìn ID trên đầu Bùi Lĩnh, mới nhớ tới, "Cái ID này là cậu đi cướp về đúng không? Nếu không sao mà tới lượt cậu được."
Thiên Trì Nhất Khoát, anh đại được khắc tên trên cả bảng Vàng lẫn bảng Cao Thủ của khu Một.
Người muốn làm vợ của Thiên Trì Nhất Khoát có thể xếp hàng từ tận khu Một đến khu mới nhất, khu Bốn của bọn họ đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Có ngựa để ngồi cho nên Bùi Lĩnh không thao tác. Cậu uống một ngụm nước, hay tay gõ chứ, nói: "Thiếu niên, thế giới này đều có số hiệu. Ngươi nhìn trên đầu ta này, cái ID bình thường có sáu chữ Vợ Của Thiên Trì Nhất Khoát thật ra sau lưng đều là tâm huyết của ta."
"Không hiểu gì hết, chỉ biết là rất lợi hại." Trương Gia Kỳ cảm thán, "Vì để làm vợ anh Dã mà cậu trả giá nhiều gớm nhỉ."
Tần Trì Dã đang tắt mic đột nhiên bật mic lên, "Trương Gia Kỳ, muốn chết à?"
Trương Gia Kỳ: ...
Bùi Lĩnh đã nói như vậy rồi, vì sao em nói vậy lại không được?"
"Ca ca, không cần đánh, không cần vì muội mà đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ. Muốn đánh thì chúng ta đi phó bản rồi đánh ~" Bùi Lĩnh dồi dào tinh lực đọc diễn cảm.
Tần Trì Dã lại một lần nữa tắt mic.
Trương Gia Kỳ tắt mic mới dám lớn tiếng cười há há há há há há một hồi. Chơi vui thật.
Chơi với bạn học Tiểu Bùi cũng vui đấy.
Ba người đánh phó bản cấp B. Bùi Lĩnh luyện tâp, thích ứng với kỹ năng của Huyết Nguyệt Linh Lung. Tần Trì Dã có thể còn đang tức giận, toàn bộ hành trình chỉ khoanh tay đứng nhìn. Bùi Lĩnh và Trương Gia Kỳ phối hợp với nhau có hơi lâu, phải hai mươi phút mới kết thúc. Sau đó bọn họ đánh phó bản cấp A, rõ ràng là kém một cấp nhưng lại rất khó.
Tần Trì Dã vẫn lạnh nhạt như cũ.
"Chồng ơi, cứu em!!!"
Cánh tay Tần Trì Dã nổi đầy gân xanh, mở micro, mắng chửi: "Trương Gia Kỳ mày chơi kiểu gì cứt chó gì đấy? Nhìn cái bộ dáng kia của Bùi Lĩnh mày còn không lên trợ giúp, tính gãi ngứa cho quái à?"
Trương Gia Kỳ: ???
Tần Trì Dã mắng thì mắng nhưng tay vẫn mở kỹ năng, thay Huyết Nguyệt Linh Lung ngăn cản đại chiêu, rơi mất nửa cây máu. Để tỏ lòng cảm kích, Bùi Lĩnh hoán đổi kỹ năng, từ chiến sĩ váy đỏ biến thành đóa hoa trắng đáng thương yêu kiều, nhìn thấy mà thương nói: "Ca ca ơi, để muội thêm máu cho huynh trước."
"Cậu nói chuyện tử tế được không?" Tần Trì Dã hỏi.
Bùi Lĩnh: "Không được nha. Như vậy thì không có vui, hiện tại tôi là con gái đó ~"
Tần Trì Dã mắng mẹ nó. Bùi Lĩnh nhu nhược đáng thương: "Phu quân ơi, Linh Lung đã làm sai điều gì? Sao lại mắng Linh Lung~"
"....Cậu đứng im đó đừng nhúc nhích, đừng nói chuyện." Tần Trì Dã nhịn không nổi, xông lên đánh quái, bộ dáng hung ác mười phần.
Bùi Lĩnh thêm máu cho mình, đứng bên cạnh xem diễn, trong micro còn vỗ tay bốp bốp bốp bốp, "Ông xã giỏi quá, ông xã cố lên ~"
Trương Gia Kỳ không nhịn được, lại một lần nữa tắt micro, cười há há há há há.
Anh Dã cũng có ngày hôm nay.
Cuối cùng Boss ngã xuống đất, rơi ra một cái rương ánh vàng rực rỡ.
Tần Trì Dã đen mặt, trong mic lạnh lùng nói ngắn gọn: "Mở."
"Oa~ Ông xã để em mở hả? Ông xã thật tuyệt!"
Trán Tần Trì Dã đã nổi đầy gân xanh. Bùi Lĩnh nhìn thấy micro đã tắt, cười hì hì nói: "Đã một tiếng đồng hồ rồi mà cậu vẫn còn chưa thích ứng à? Cậu như vậy tôi mới thấy chơi vui, muốn gọi như vậy."
Micro vẫn tắt.
Bùi Lĩnh nhún vai. Thôi thì không đùa nữa, lỡ mà quá đáng lại không có lần sau.
"Cho tôi mở rương thật à? Vận may của tôi kém lắm."
Trương Gia Kỳ mở micro. Tuy rằng cậu ta cũng thèm rương cấp A nhưng tài khoản của Bùi Lĩnh cấp thấp, mở ra đồ tốt có thể tăng kinh nghiệm, cho nên bèn nói: "Cậu mở đi. Anh Dã cho cậu rồi, nói nữa kém lắm cũng là cấp A chứ có mất miếng nào đâu."
Bùi Lĩnh có dự cảm không tốt lắm.
Cậu xoa xoa tay, mười phần trân trọng ấn mở rương đồ.
Màn hình trò chơi thông báo: [Tổ đội người chơi Thiên Trì Nhất Khoát, Vợ Của Thiên Trì Nhất Khoát, Tiêu Dao Nhất Tiên đã tiêu diệt được Boss cấp A, thông qua phó bản Tơ Vàng. Chúc mừng người chơi Vợ Của Thiên Trì Nhất Khoát đã mở ra rương quý: Loa lớn x10, Hoa hồng Tình Ý Tràn Đầy x18, Tiên Thảo x33, Đồng Vàng x66]
Đồ bên trong rương, hai cái phía trước là thông báo, một cái là Loa Lớn thông báo đến toàn server, một cái là hoa hồng có hiệu ứng cánh hoa rơi để thổ lộ. Hai cái phía sau là đồ rẻ tiền rách nát nhất trong trò chơi.
"Mẹ nó cái tay này của cậu, lần đầu tiên tôi thấy xui như vậy đấy." Trương Gia Kỳ kinh ngạc.
Bùi Lĩnh tập mãi thành quen, chuyển tay ấn mở Hoa hồng Tình Ý Tràn Đầy, đối tượng sử dụng là Thiên Trì Nhất Khoát, một lần 18 cái.
Màn hình trò chơi thông báo: [Vợ Của Thiên Trì Nhất Khoát sử dụng Hoa Hồng Tình Ý Tràn Đầy với Thiên Trì Nhất Khoát, chúc hai vị ân ân ái ái, tình ý tràn đầy]
Kênh thế giới nổ tung: [???]
[Chuyện gì vậy?]
[Đại thần Thiên Trì của Sơn Trại? Low vậy á?]
[Mẹ nó hình như là thật. Thiên Trì Nhất Khoát khu Một với vợ của hắn.]
[???]
Bùi Lĩnh duỗi lưng một cái, mặc kệ thao tác tiện tay của mình gây ra bao gió tanh mưa máu trong game, thong dong tùy tính nói: "Các anh em, tôi ngủ đây, ngày mai còn phải đi tham gia tiệc tùng nữa. Bye."
Từ Huyết Nguyệt Linh Lung đến Bùi Lĩnh, chuyện cứ như trong một cái chớp mắt.
Mãi đến khi ảnh đại diện của Bùi Lĩnh xám xịt, Tần Trì Dã còn có chút không thích ứng. Vừa mới nũng nịu gọi hắn là ông xã, ca ca rốt cuộc là ai?
Họ Bùi mẹ nó đúng là biếи ŧɦái.