“Cô ta không phải bạn gái tôi”. Hà Phương vẫn để bụng chuyện anh ta không nhường đường cho mình vừa rồi, trong đầu nổi ý xấu, quay sang nhìn anh ta chớp chớp mắt tỏ vẻ đáng thương: “Sao anh lại nói th …
“Cô ta không phải bạn gái tôi”.
Hà Phương vẫn để bụng chuyện anh ta không nhường đường cho mình vừa rồi, trong đầu nổi ý xấu, quay sang nhìn anh ta chớp chớp mắt tỏ vẻ đáng thương: “Sao anh lại nói thế? Hai đứa mình yêu nhau bao nhiêu năm, còn sắp cưới đến nơi rồi. Chẳng lẽ chỉ vì giận dỗi mấy chuyện nhỏ nhặt mà anh định bỏ mặc em cho bọn cướp à? Còn bảo em không phải là bạn gái của anh nữa”.
Cô nắm khuỷu tay anh ta lắc lắc: “Anh xuống sửa xe đi, sửa xong rồi mình đi du lịch tiếp. Em nhận sai là được chứ gì. Em sai rồi, em xin lỗi”.
Người đàn ông kia khẽ nhíu mày, vẻ mặt cứng ngắc nhìn cô: “Nói khùng điên gì thế?”.
“Em nói em sai rồi, em xin lỗi, anh đừng giận nữa mà”.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vốn Là Nhân Duyên hoặc Lấy Người Không Yêu Mình của cùng tác giả.