Chương 10.1

Chương 10

Việc này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của các anti-fan, hầu như không ai ngờ rằng lại có người không thích Cá Heo. Nhưng đúng là @Đi làm không điên sao được đã chặn Cá Heo từ lâu, vậy có phải Tiểu Cánh Cụt nói cậu bám fame chỉ vì ghen tị?

Tiểu Cánh Cụt có nhiều người hâm mộ, nhưng cũng có không ít fan của Cá Heo cảm thấy khó chịu vì cô ta cứ bám lấy Cá Heo, thậm chí còn tự nhận là “vợ chính” của anh. Lần này, hai bên nhân dịp gây nhau kịch liệt, lại vô tình bỏ qua Kỷ Nhiên.

Kỷ Nhiên bình thường không tham gia vào những vụ drama, nhưng lần này "drama" gần như tự tìm đến cậu, nên cậu cũng vui vẻ xem tiếp.

Đang xem dở, Luke bảo cậu chuẩn bị ra ngoài họp cùng Hàn Thâm, khiến Kỷ Nhiên tiếc nuối cất điện thoại đi, đeo ba lô và theo sau họ.

Trong lúc đợi thang máy, Kỷ Nhiên ngửi thấy một mùi hương mới lạ thoang thoảng, bèn ngẩng đầu lên tò mò.

Hàn Thâm đổi nước hoa rồi sao?

Mùi cam quýt và gỗ nhẹ nhàng trong không khí mùa đông tạo cảm giác rất ấm áp, không giống với phong cách thường ngày của Hàn Thâm.

“Có việc gì không?” Hàn Thâm cúi xuống nhìn cậu, ánh mắt lạnh lùng như mọi khi.

Kỷ Nhiên hỏi: “Hôm nay trong buổi họp tôi cần làm gì không?”

“Không cần,” Hàn Thâm đáp, “Cậu chỉ cần nghe thôi.”

Kỷ Nhiên: “…”

Nếu không cần cậu làm gì, vậy gọi cậu đi theo làm gì chứ? Chẳng lẽ trong mắt lãnh đạo, thời gian của những người làm công như cậu thực sự là thứ rẻ mạt vô giá trị?

Kỷ Nhiên có chút phàn nàn trong lòng nhưng không dám phản đối, đành theo Hàn Thâm lên xe. Khoảng nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại trước tòa nhà chính phủ của Bộ Tài chính.

Buổi họp này của Hàn Thâm là một cuộc họp kín của chính phủ, rất kín đáo nhưng lại có tiêu chuẩn cao, chỉ có các quan chức cao cấp của Ủy ban Quản lý Ngân hàng và Bảo hiểm, cố vấn của Quốc Vụ Viện, và một số nhà kinh tế nổi tiếng mới có mặt.

Trong cuộc họp này, Hàn Thâm cũng phải ngồi ở cuối bàn, nên Kỷ Nhiên dĩ nhiên không có chỗ ngồi chính thức. Cậu ngồi ở hàng sau cùng với các thư ký và phóng viên truyền thông được mời, không dám lơ là dù chỉ một chút.

Cuối cùng cũng qua được buổi họp dài đằng đẵng, Kỷ Nhiên lập tức lấy điện thoại ra để tiếp tục theo dõi drama.

Vừa mở ứng dụng, bên tai cậu đột nhiên vang lên một giọng nói trầm ấm: “Sao gọi cho tôi? Gặp rắc rối gì sao?”

Là Hàn Thâm đang nói chuyện điện thoại, Kỷ Nhiên chưa từng nghe anh nói với giọng điệu ấm áp như vậy.

“Đừng lo, hít thở sâu, bình tĩnh lại. Tôi luôn ở đây.”

“Cứ nói đi, tôi đang nghe đây.”

Rõ ràng đây là một cuộc điện thoại cá nhân, Kỷ Nhiên cố gắng kiềm chế bản thân để không xâm phạm vào đời tư của sếp, nhưng không khỏi tò mò.

Hàn Thâm đang nói chuyện với ai vậy? Có thể khiến anh dịu dàng như vậy, chắc chắn là một người rất quan trọng rồi? Người đó gặp chuyện gì sao?

Không biết bên kia nói gì, nét mặt của Hàn Thâm dần trở nên nghiêm túc.

“Tôi hiểu rồi, chuyện này để tôi lo. Đừng căng thẳng, tôi hứa với cậu, anh ta sẽ không sao đâu.”