HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH – CHƯƠNG 82: RỒNG ĐEN CÁNH GAI***"Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?"
Yerim hỏi, nhìn một lượt quanh phòng bệnh như thể bị bão quét qua.
"Không có gì đặc biệt đâu."
"Không có gì, anh nói xem, vậy vết nứt trên tường là sao? Em chắc chắn từng nghe nói rằng chúng là những bức tường được làm bằng chất liệu đặc biệt?"
"Vì anh vẫn ổn nên không sao hết. Chirpie, lại đây."
- Chíp!
Tôi đã giấu nhẹm những gì xảy ra ngày hôm qua. Tôi không thể nói 'một Quỷ Vương Bậc SS đột ngột xuất hiện và sau đó đã biến mất'. Vì vậy, chỉ Kim Sunghan và tôi biết về Vua Dokkaebi.
"Mặc dù anh nói vậy, nhưng khuôn mặt của ahjussi rất tệ? Trông anh mệt mỏi lắm đó."
"Cái đó là vì... anh không ngủ được."
Tôi nghĩ hiện tượng ngủ chập chờn sẽ không xuất hiện trong ngày vì tôi đã ngủ suốt hai ngày qua. Aaa thực sự, đó là hầm ngục Bậc S nên sẽ mất một khoảng thời gian dài. Nếu chỉ có hai người họ thì ít nhất cũng phải mất mười ngày.
"...... Thằng em trai duy nhất của mình, thằng ngu này..."
"Chà, ahjussi đang căng thẳng; chúng ta nên làm gì? Anh có muốn một ly sau bữa tối không?"
"Dù sao thì rượu cũng... Yerim?!"
Tôi vừa nghe thấy gì? Khi tôi nhìn Yerim chằm chằm, sửng sốt, tự hỏi mình có nghe nhầm không, cô nhóc cười như không có chuyện gì.
"Nói sao chứ rượu cũng giống như nước thôi. Nhờ có chỉ số nên trừ khi em nốc rượu mạnh, em sẽ không say."
"Có say hay không, tại sao lại uống rượu! Con nhóc *bất hảo này!"
"Em chỉ *bay quanh quẩn chút thôi mà~."
(*Đoạn này khá chơi chữ nên tui đã hỏi người chị em khoa Hàn và được giải thích như sau: nguyên văn "Con nhóc bất hảo" là "비행 청소년" (bihaeng-cheongsonyeon): sự kết hợp giữa "청소년" (cheongsonyeon) – "Thanh niên" và "비행" (bihaeng) – vừa mang nghĩa là "hành động xấu, bất hảo" vừa là "bay". Vậy đoạn này có nghĩa là anh nhà đã mắng Yerim là bất hảo, du côn, nhưng Yerim có lẽ vì nghe nhầm "bihaeng" thành nghĩa "bay" nên mới đáp như vậy.)
Không phải "bay"... Khi tôi lấy tay che mặt, Yerim đã phá lên cười và đánh vào tay tôi.
"Em tò mò nên nếm thử chút thôi. Vị nó dở ẹc à."
Cũng có lý khi cô bé tò mò về mùi vị của rượu, nhưng Yerim, ranh con này, thật luôn đấy. Nhưng mà, có lẽ cũng là do tôi đã không để tâm đến cô bé dưới tư cách là một người giám hộ.
"Dù vậy, hãy kìm lại cho đến khi em trưởng thành. Tất nhiên phải bao gồm cả những thứ khác nữa. Và nếu được, đừng hút thuốc ngay cả khi đã trưởng thành nhé. Dạo này việc học của em thế nào rồi?"
"Ừm..."
Yerim sững người. Tưởng tượng đi, một Hạng S đóng băng trong nháy mắt; kỹ năng gây hiệu ứng tê liệt chỉ bằng một câu nói.
"Em chắc hẳn đã bỏ lỡ nhiều buổi học do bận vào hầm ngục, vậy chẳng phải em nên học tập chăm chỉ hơn để bù lại khoảng thời gian đã mất sao? Nhưng hôm qua em đã ở bệnh viện cả ngày, sáng sớm nay cũng vậy."
"Đ-điều này đúng, nhưng ahjussi quan trọng hơn! Không sao đâu, em đã nói với giáo viên của em rồi, và họ nói ổn......"
Ngay cả khi gia sư dạy tại nhà cho các Thợ Săn hạng cao, có thể là một Thợ Săn hạng thấp hoặc một người bình thường nhận lương rủi ro, làm sao họ có thể từ chối một Hạng S nói rằng cô ấy muốn nghỉ ngơi?
"Hôm nay anh có người hộ tống rồi. Người đó cũng sẽ dẫn anh tới cơ sở nuôi dưỡng."
"Ai vậy?"
"Trưởng Bộ Quản lý Thức Tỉnh Giả."
Yerim nghiêng đầu. Có vẻ cô nhóc không biết nhiều.
"Thợ Săn Hạng S trực thuộc Bộ Hành chính và An ninh, người cấp phép cho Hiệp hội Thợ săn quản lý ngay cả những hầm ngục Hạng S, Song Taewon. Trong nước, người đấy là Thợ Săn Hạng S duy nhất không liên kết với hội mà là quốc gia. Trước đây lịch làm việc của bọn anh bị trùng nên chưa từng gặp mặt, nhưng ngài ấy đã liên hệ để xin được hướng dẫn cũng như gặp nhau một lần."
Song Taewon là một Thức Tỉnh Giả, từng làm cảnh sát. Điều bất thường là ngay cả khi trở thành Thức Tỉnh Giả Hạng S, anh ta vẫn ở lại dưới tư cách là một công chức nhà nước. Người kia có thể hướng tới một chức vụ cao hơn trong bộ máy nhà nước, nhưng anh ta lại không hề có tham vọng như vậy.
Lý do chính giúp Hiệp hội có thể ảnh hưởng đến các Bang Hội lớn là nhờ Song Taewon.
"Khi chúng ta đến đó, em cũng nên làm quen với ngài ấy. Vì đó sẽ là người đầu tiên xuất hiện khi các Thợ Săn Hạng S phạm pháp."
Tôi xuống bãi đậu xe của bệnh viện với Yerim. Có lẽ vì là cơ sở đặc biệt dành cho Thợ Săn nên ở đây khá yên tĩnh. Nơi này chỉ có các healer làm công việc chữa trị, và Thợ Săn, những người hiếm khi mắc bệnh, sẽ không có lý do gì để tới bệnh viện. Đối với Thợ Săn Hạng F có chỉ số tốt hơn một chút so với người bình thường, bảo hiểm y tế thậm chí còn không hoạt động ở đây nên họ sẽ đến một bệnh viện bình thường.
"Có vẻ như ngài ấy vẫn chưa đến."
"Đúng vậy! Chúng ta có nên đến bãi đậu xe bên ngoài và đợi không?"
Không lâu sau khi ra ngoài và ngồi trên chiếc ghế dài gần bồn hoa, chúng tôi nhìn thấy một chiếc ô tô nhỏ màu đỏ trông rõ cũ tiến vào. Thấy vậy, gương mặt Yerim thoáng biểu lộ vẻ kinh ngạc.
"Ah-ahjussi, kia, kia... hình như có một Thợ Săn Hạng S đang ở trong đó...... Có gì không ổn với giác quan của em phải không?"
"Ngài ấy nguyên bản là kiểu người như vậy."
Tôi nói, đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình. Tôi đã nghe đồn, nhưng khi tận mắt chứng kiến vẫn không khỏi bất ngờ.
Chiếc xe ô tô cảnh sát dừng lại chính xác trước vạch kẻ đỗ. Người đàn ông bước ra từ đó có vóc dáng cao lớn, hoàn toàn không tương xứng với chiếc xe nhỏ kia. Với bộ quần áo được là ủi hoàn hảo và khuôn mặt như nhân vật chính của một bộ phim hành động, anh ta cẩn thận đóng cửa xe tránh khiến nó bị vỡ.
"...... Sao trông chú kia lại như vậy?"
"Bởi vì ngài ấy là một công chức."
"Ý em là, ngay cả khi là công chức, vẫn có rất nhiều người sống tốt, huống chi ổng lại là một Thợ Săn Hạng S......"
Cô nhóc thì thầm với vẻ mặt nói rằng cô đã nhìn thấy điều mà cô không nên thấy. Nhưng điều này thực sự khó hiểu. Tôi biết anh ta không được trả lương khi là Thợ Săn, nhưng vị trí trên bảng xếp hạng vẫn nằm top cơ mà, thu nhập hàng năm không thể thấp đến vậy.
Công chức Hạng S, Song Taewon, nhẹ nhàng gật đầu. Ngay khi anh ta vừa gật đầu, một chiếc sedan cỡ lớn, kiểu dáng đẹp, nhìn-phát-biết-tiền-tỷ chạy vào bãi đậu xe. Như thể đang đua trên đường cao tốc, không giảm tốc độ, chiếc xe quay đầu,
Rầmm!
Nó húc vào đuôi xe ô tô nhỏ. Chiếc xe bé nhỏ tội nghiệp bị lõm một góc, nhưng chiếc sedan chỉ xây xát nhẹ. Yerim, người đã chứng kiến toàn bộ điều đó, khẽ lẩm bẩm.
"Ngon."
Tôi sẽ vờ như không nghe thấy gì.
Người bước ra từ ghế lái của chiếc sedan không ai khác chính là Sung Hyunjae. Với vẻ mặt tươi cười thản nhiên, gã điên đó bước đến và chìa một tay về phía Song Taewon. Trên tay anh ta là một tấm giấy trông giống danh thϊếp.
"Ghi chi phí sửa chữa vào đây. Hay ngài muốn tôi cung cấp chìa khóa một chiếc xe mới ngay tức khắc? Thấy ngài đi loanh quanh với bộ dạng đó, chân tôi đã vô thức nhấn ga. Không hề cố ý."
"Duy chỉ lần này thôi em sẽ đứng về phe Chủ Tịch Hội Seseong."
Yerim thì thào. Ý tôi là, một chiếc xe nhỏ thì có vấn đề gì chứ? Từng sống như một tiểu tư sản, tôi đứng về phía Song Taewon.
"Nhận tiền vượt quá số lượng nhất định là vi phạm pháp luật."
Song Taewon đáp lại một cách nhẹ nhàng. Nhưng đôi mắt nhìn Sung Hyunjae không hề thiện ý. Ngay từ đầu, mối quan hệ giữa anh ta và Chủ tịch các Bang Hội lớn đã luôn căng thẳng.
Điều này được lý giải bởi các Bang Hội lớn được hợp pháp miễn một lượng thuế đáng kể, nhưng lại không bị coi là các tổ chức trốn thuế.
Điều này cũng tương tự đối với các lãnh đạo bang hội, những người cũng phát cáu với một Thợ Săn Hạng S, người có quyền điều tra đặc biệt các sự vụ liên quan đến Thợ Săn. Chỉ có một kẻ bất bình thường như Sung Hyunjae mới đi thực hiện kiểu khıêυ khí©h điên rồ đó; ngay cả khi Chủ tịch những Bang Hội lớn cũng sẽ phải lùi bước trước Song Taewon.
"Ngoài vấn đề đó ra, tại sao ngài lại đến tận đây? Công việc hướng dẫn Han Yoojin-ssi lẽ ra thuộc thẩm quyền của tôi."
"Tôi đến để hộ tống ba của bọn trẻ."
Nói rồi, Sung Hyunjae quay lại nhìn tôi.
"Trận tấn công vào hầm ngục của Rồng Đen Cánh Gai đã kết thúc sáng nay."
Nhìn tâm trạng vui vẻ của anh ta, có vẻ như họ đã thành công bắt được rồng con.
Xe của Song Taewon không thể di chuyển, vì vậy cuối cùng chúng tôi phải ghé qua Hội Seseong trước. Song Taewon không hài lòng, nhưng hiện tại anh ta không có ô tô, và công việc nuôi dưỡng quái vật cũng được quy định trong hợp đồng, vì vậy anh ta không thể ngăn cản điều gì.
Trên đường đi, Sung Hyunjae đã chế nhạo hỏi rằng có phải anh ta định hộ tống một người quý giá bằng một chiếc xe mỏng như tờ giấy hay không, và Yerim cũng đồng tình. Song Taewon, người im lặng lắng nghe như một pho tượng Phật đá, đã xin lỗi, nói rằng anh ta không suy nghĩ chu toàn và rằng lần sau ít nhất anh sẽ thuê một chiếc xe hơi. Tôi thấy cảm thông với anh ta.
Tôi cũng lo lắng Yerim sẽ hòa hợp với Sung Hyunjae...
"Xin chào, Han Yoojin-nim!"
Thợ Săn Kang Soyoung ra đón tôi với một gương mặt xinh đẹp như hoa nở. Cô trông vô cùng hài lòng, nhưng sau đó đã nhanh chóng chuyển thành thái độ lo lắng.
"Anh ổn chứ? Lẽ ra em phải tự mình trực tiếp đến đón, nhưng vị kia lại là Bộ Trưởng Song Taewon."
"Mọi thứ đều ổn. Anh không sao."
Cô nàng trông có vẻ ngoại giao tốt, vì vậy cô ấy nên trực tiếp đến. Trong trường hợp đó, chiếc xe nhỏ tội nghiệp chắc sẽ được an toàn... phải không?
Tôi không chắc lắm. Dựa vào kỹ năng của mình, Kang Soyoung rất có thể cũng sẽ "vô tình" đạp nhầm chân ga.
"Vui lòng đi lối này."
Nơi mà Kang Soyoung dẫn chúng tôi đến chứa một cái l*иg. Giữa chiếc tổ nhỏ mềm mại đặt trong đó có một sinh vật màu đen cuộn tròn đang ngủ.
[Phân Loài Rồng Bay Hạng 3 - Rồng Hắc Ám Có Cánh (Vị Thành Niên)
Xếp Hạng Chỉ Số Thống Kê Hiện Tại D
Mức Tăng Trưởng Có Thể Xếp Hạng A~S
Kỹ Năng Tối Ưu Hóa Ban Đầu
Hơi Thở Axit (S) Đạt Được Sau Khi Tăng Trưởng
Giáp Gai (A) Đạt Được Sau Khi Tăng Trưởng
Bay Siêu Tốc (A) Đã Sở Hữu
Độc Lượng (B) Đạt Được Sau Khi Tăng Trưởng
※ Không thể tăng trưởng nếu không có sự giúp đỡ của người trưởng thành]
Đứa trẻ này có cùng trạng thái với Sư Tử Lửa Một Sừng. Tôi để lại Chirpie cho Yerim và tiến gần hơn. Rõ ràng là họ đã đợi cho đến khi quả trứng nở rồi mới bắt nó để mang ra ngoài – trông nó thực sự giống con non vừa nở. Nó rất nhỏ, chỉ bằng kích thước của một con chó con. Có lẽ vì lý do này mà đứa nhỏ được xếp Bậc D, không giống như Peace hay Blue?
Dường như do còn nhỏ nên nó không có gai. Các vảy trông cũng mềm thay vì cứng. Cái bụng tròn xoe nhẹ nhàng lên xuống, đầu đuôi thi thoảng giật giật. Quanh cái cổ gầy là một chiếc vòng bạc.
"Nó thực sự rất dễ thương, phải không?"
Kang Soyoung khẽ thì thào. Đứa trẻ này thực sự rất dễ thương. Mặc dù hầu hết mọi vật đều dễ thương khi còn nhỏ.
"Tên là Comet."
"Là cái à?"
"Không quan trọng."
Cô ấy có vẻ không biết.
"Chúng em sẽ có thể biết khi nó lớn lên. Nếu đôi cánh to hơn và chất độc mạnh hơn thì là con cái, còn nếu phần gai ở bên dài hơn so với cánh thì đó là con đực."
Một Linh Thú là con cái sẽ tốt hơn nhỉ?
Kang Soyoung lấy ra token của chủ sở hữu. Cô ấy giữ chặt nó bằng cả hai tay và nhìn tôi đầy vẻ xúc động. Phía sau lưng, tôi nghe thấy Yerim lầm bầm điều gì đó về hành động vô tội của của Soyoung unni.
"Xin hãy chăm sóc Comet của chúng em thật tốt. Em sẽ thường xuyên ghé thăm đứa nhỏ. Em sẽ đến mỗi ngày nếu em không bận tấn công hầm ngục. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra, xin hãy liên hệ với em ngay bất cứ lúc nào. Và nếu anh cần bất cứ thứ gì, xin vui lòng cho em biết, bất kể đó là gì."
"Xin đừng lo lắng; Tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt."
Tôi nhận token, đặt nó vào kho đồ của mình và mở cửa l*иg. Chú rồng con không có bất kỳ dấu hiệu tỉnh dậy nào.
"Xếp hạng chỉ số của nó cao hơn Han Yoojin-nim, sẽ ổn chứ?"
"Ổn mà."
Nhiều nhất là tay tôi sẽ bị cắn một chút. Ngay gần kề tôi có một Hạng A và ba Hạng S đang canh gác phía sau, vì vậy họ sẽ giúp đỡ trước khi có chuyện lớn xảy ra.
Tôi đưa tay ra và vuốt ve cái đầu có cặp sừng nhỏ. Nó hơi mát và mịn. Khi tôi cẩn thận vòng tay và nhấc nó lên, nó vẫy đuôi và lặng lẽ mở mắt.
Đó là đôi mắt màu xám kim loại sẫm pha ánh bạc. Đôi mắt nhấp nháy và sau đó,
- Puoooo
Nó lắc mũi và há to miệng ngáp dài. Trong một khoảnh khắc ngắn tôi nhìn thấy được chiếc lưỡi đỏ rực, còn chưa có răng. Nó ngước nhìn tôi một lần, rồi lắc cánh và cuộn người lại trên tay tôi. Kích thước của nó nằm gọn trong lòng bàn tay tôi, chỉ cánh và đuôi thò ra ngoài một chút.
Cứ nghĩ đến ngày đứa trẻ nhỏ bé này sẽ lớn phổng lên, đủ để cưỡi. Thật đáng kinh ngạc.
"Nó lại ngủ quên mất. Thật dễ thương, Comet của chúng ta."
Kang Soyoung phấn khích, nói rằng điều siêu dễ thương đó khiến trái tim cô ấy rung động. Tôi đồng tình với cô nàng. Nó thực sự rất dễ thương.
Kang Soyoung đã cùng chúng tôi đến cơ sở nuôi dưỡng. Cô ấy muốn đích thân đến xem nơi Comet sẽ sinh sống. Tôi muốn Sung Hyunjae rời đi, nhưng có vẻ anh ta không hề có ý định đó. Anh ta nói điều gì đó đại khái như cả hai Chủ Hội của Haeyeon và Breaker đều đang tấn công trong hầm ngục, vì vậy với tư cách là người còn lại, anh ta phải chịu trách nhiệm về tôi. Không đề cập đến MKC, tại sao anh ta lại coi Hanshin như không tồn tại?
Kang Soyoung đạp xe nên đã rời đi trước. Theo như Yerim nói, cô nàng thường xuyên bị phạt vì đi quá tốc độ. Là một Thợ Săn hệ chiến đấu Hạng A, cô ấy sẽ không gặp tai nạn, nhưng ít nhất cũng nên tuân thủ luật pháp chứ.
Hai người có vẻ thân thiết hơn tôi nghĩ, vì vậy tôi đã hỏi, và có vẻ như họ từng đi chơi với Moon Hyuna vài lần. Rõ ràng họ cũng từng đến một quán cà phê escape.
"Bọn em đã thiết lập một kỷ lục mới!"
Vậy là họ đã phá vỡ nó, hử.
Cuối cùng chúng tôi cũng tới cơ sở nuôi dưỡng, đó là một tòa nhà hình tròn và lớn, giống như tôi đã nhìn thấy trong bản thiết kế trước đấy. Với trần nhà cao, nhìn bề ngoài nó giống như một phòng thể chất lớn trong nhà hơn.
Lối vào tòa nhà chính và lối vào tòa nhà kết nối được Thợ Săn Hạng A canh giữ. Họ cùng là người của Haeyeon và Seseong. Ngoài những người này ra, họ nói rằng hai Thợ Săn Hạng A và khoảng mười lăm Thợ Săn Hạng B cũng sẽ đứng gác.
Tôi tự hỏi liệu một lượng lớn Thợ Săn hạng trung đến cao chỉ bảo vệ một tòa nhà có quá thừa thãi hay không, nhưng họ nói rằng Myeongwoo cũng sẽ làm việc tại đây nên rất nhiều người đã tình nguyện. Vậy là phần lớn trong số họ sẽ vì Yoo Mywongwoo mà làm việc tại đây.
Và hầu hết phần giải thích này không phải của Song Taewon mà là từ miệng của Sung Hyunjae. Kỹ năng chặn miệng Song Taewon và tiếp chuyện của anh ta xuất sắc đến mức tôi thấy đáng ghét. Nếu không phải Song Taewon mà là Yoohyun hoặc Moon Hyuna ở đây thì chẳng phải một cuộc chiến quy mô lớn đã nổ ra rồi sao?
Song Taewon cứ như thể một nhân sĩ đã xuất sơn sau nhiều thập kỷ tu luyện và đạt được cảnh giới giác ngộ vậy. Mặc dù ánh mắt anh ta khá tàn bạo.
'Có lẽ nào kẻ gϊếŧ Song Taewon thực sự là Sung Hyunjae?'
Tôi không thể thẳng thắn nói rằng họ hợp nhau, nhưng mối quan hệ trông cũng có vẻ không tệ đến mức ấy. Dù sao thì kia chỉ là một tin đồn vô căn cứ. Thông báo chính thức công bố rằng anh ta đã chết trong một cuộc tấn công vào ngục tối.
- Kyaa! Kkya!
Khi chúng tôi vào bên trong tòa nhà, một sảnh lớn mở ra trước tầm mắt. Blue, cô nhóc đến trước, đang bay vòng quanh đó. Nhờ trần nhà cao, cô ấy có thể lượn vô tư, không giống như khi ở nhà.
Đúng như dự đoán, một nơi rộng lớn là hoàn hảo đối với công việc nuôi dạy lũ trẻ. Và xác suất hư hỏng thứ gì đó cũng thấp hơn.
- Kkyaooo!
Khi nhận ra tôi, Blue bay đến ngay lập tức. Tôi muốn ôm lấy cô bé có đôi mắt sáng ngời chào đón đó, nhưng trên tay tôi lại đang ôm nhóc rồng con.
"Blue, chờ đã."
- Kkyooo?
"Kang Soyoung-ssi, chúng ta có thể đeo một món đồ đảm bảo an toàn giống như với Chirpie, hoặc cố gắng để nó thân thiết hơn với Blue mà không cần món đồ đó, em nghĩ sao? Nếu không dùng trang bị, nó sẽ rất dễ bị thương."
Sau cùng thì chúng vẫn sẽ tăng trưởng cùng thứ hạng, nhưng hiện tại, Blue mạnh hơn. Theo lời tôi, Kang Soyoung nhìn qua lại Blue và Comet.
"Anh nói rằng Blue là chỉ số Hạng C, phải không? Nếu chênh lệch nhiều đến vậy thì liệu sẽ ổn chứ? Chiếc vòng cổ đó giúp gia tăng chỉ số Độ Bền, vì vậy chắc hẳn độ bền hiện tại của chúng tương tự nhau. Có gì nguy hiểm thì em sẽ ngăn chúng lại."
Nếu vậy... Tôi nhẹ nhàng đánh thức Comet đang ngủ và đưa nó cho Blue xem.
"Blue, đây là đứa em mới của nhóc. Đứa nhỏ ra đời chưa được bao lâu, vì vậy đừng thô bạo với nó."
- Kkyaa
Blue nghiêng đầu, bay ngang ngực tôi. Có thể con rồng con cảm nhận được báo động, vì vậy nó ngẩng đầu và dang rộng đôi cánh của mình.
- Kyak! Kyak!
- Kkyaoo!
Cao giọng rít lớn, Blue há mỏ rồi nhanh chóng cắn vào cánh rồng con, và,
Phốc-
Cô nhóc quăng nó đi. Comet, đứa trẻ vụng về vỗ đôi cánh to so với cơ thể của nó, nằm phịch xuống sàn và kêu 'kyak kyak' như thể oan ức. Blue nhìn nó đầy tự hào.
- Kkyooo!
Sau khi ưỡn ngực tự hào và kêu lên, cô ấy không tấn công thêm nữa.
Hừm, tôi không thực sự hiểu lắm, nhưng có vẻ như đứa nhóc đã chấp nhận nó rồi, phải không?
***HẾT***