Chương 75: Giáo Viên Mầm Non (2)

HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 75: GIÁO VIÊN MẦM NON (2)

****

Không còn nhiều thời gian trước khi hai Hội Haeyeon và Breaker tấn công hầm ngục Bậc S, vì vậy chúng tôi sẽ phải vào thẳng hầm ngục Bậc A ngay hôm sau để đảm bảo các Hạng S có thể đi cùng.

Dù sao thì cũng không cần chuẩn bị nhiều. Thời gian tấn công sẽ mất khoảng đâu đó 3 ngày, và kết thúc trong hai ngày nếu nhanh, đối với một hầm ngục cấp thấp có đầy đủ thông tin.

Chúng tôi đến tòa nhà quản lý cổng dẫn vào hầm ngục Bậc A cấp thấp, nơi được gọi với cái tên 'Thành Phố Của Golem Đen'. Ngay khi tôi bước ra khỏi ô tô, ôm Peace trong lòng, một chiếc xe thể thao đỏ bóng bẩy đã xuất hiện và đậu ở vị trí hoàn hảo như thể được đo bằng thước. Để luyện thành trình độ lão luyện này chắc cũng phải mất ít nhất mười năm.

Người bước ra khỏi xe thể thao không ai khác chính là Chủ tịch Hội Breaker, Moon Hyuna. Cô ta đang mặc một bộ trang phục đua xe bó sát kết hợp với túi đeo chéo ngang hông, thứ có thể dùng để cất những thứ đồ nhỏ gọn. Chiếc ba lô đeo một bên vai cũng không quá lớn.

Quần áo, thắt lưng và ba lô của cô nàng hẳn đều phải là vật phẩm hầm ngục hoặc được làm từ phụ phẩm trong đó. Loại trang phục áo dài tay và quần dài trông không thích hợp với thời tiết, nhưng chẳng có gì lạ vì nhiệt độ trong hầm ngục có thể khác so với bên ngoài.

Ngay cả Yoohyun cũng đang mặc áo khoác. Tôi nhớ rõ rằng nó là một vật phẩm Cấp S, nhưng lại quên mất tên.

"Này, hyung-nim!"

Đóng sập cửa xe bằng chân, Moon Hyuna đưa một tay lên vẫy vẫy. Cái xe có vẻ rất đắt tiền, cô có thể đã làm xước nó rồi đấy! Thật bất cẩn.

"Lần tấn công hầm ngục này cũng như thường nhật thôi, nhưng chúng ta lại đang mang trong tay một viên pha lê quý giá, vì vậy dù chỉ là một ngục tối Bậc A, tôi vẫn cảm thấy hơi lo lắng. Ngàn vạn lần đừng có vỡ nha."

"Cô không cần vừa đi xung quanh vừa mang theo nó. Cô chỉ cần đơn giản để nó ở một nơi an toàn, nó sẽ không xi nhê."

"Hứ, đồ nhàm chán. Yerim, xin chào!"

"Xin chào, unni!"

Hai người bọn họ ôm nhau thắm thiết. Hoặc không... Yerim nắm lấy cánh tay của Moon Hyuna và vặn nó, nhưng Moon Hyuna đã ngay lập tức ung dung thoát được ra và kéo Yerim lại với một tư thế khó hiểu.

"Ôhô, sức mạnh của em đã tăng lên một chút rồi này?"

"Ai ui, em nhường!"

Họ chắc chắn rất hợp nhau. Yerim đã hét lên: 'Em yêu chị, unni! Hãy tha cho em.' Thật tuyệt khi cô nhóc có thể không chút ngại ngùng khi nói lời yêu. Tôi cũng cần sử dụng từ khóa lên Moon Hyuna.

"Anh nhìn gì mà xuất thần vậy? Ghen à?"

Yoohyun lại lảm nhảm mấy lời vô nghĩa rồi. Xương cổ tôi quá mong manh để chơi đùa với đôi chị em đó.

Vừa lúc đó, một chiếc xe hơi khác chạy tới. Người bước ra chính là Sung Hyunjae, Chủ Tịch Hội Seseong. Đúng như dự đoán, xuất hiện với chiếc áo choàng lông trái mùa hoành tráng, trông anh ta giống một doanh nhân trẻ hơn là Thợ Săn.

Tôi còn nhớ cái áo khoác lông màu đỏ sẫm này. Đó là phần thưởng cho cuộc tấn công hầm ngục Bậc S đầu tiên - 'Mưa Núi Lửa', trang bị Cấp SS Đôi Cánh Của Rồng Lửa Syllekia. Vật phẩm thưởng khác cũng tốt, nhưng trang bị này đặc biệt có khả năng Kháng Lửa Hạng S, vì vậy Yoohyun đã gặp rất nhiều khó khăn trong các trận chiến giành vị trí bảng xếp hạng.

'Nghĩ lại thì, không biết các vật phẩm thưởng trong ngục tối được tạo ra như thế nào?'

Liệu có phải các quản trị viên hệ thống tự làm chúng không? Những trang bị như áo giáp cũng tồn tại, nhưng vật phẩm cấp bậc càng cao thì càng giống đồ hiện đại, có lẽ họ cố tình chế tác như vậy để phù hợp thế giới của chúng tôi? Bên cạnh đó, những vật phẩm như vậy thường có giá cao ngất ngưởng ngay cả khi hiệu ứng giống hệt nhau. Áo khoác hoặc áo vest thực sự đắt hơn rất nhiều so với áo choàng hoặc áo giáp.

"Có lẽ tôi là người cuối cùng nhỉ?"

Sung Hyunjae tiến lại gần với ý cười trên mắt. Nhưng thực sự thì anh ta đâu cần phải đến đây...

Hầm ngục Bậc A hoàn hảo với điều kiện của chúng tôi nằm dưới sự quản lý của Hội Seseong, vì vậy chúng tôi phải liên hệ với họ để xin cấp phép tấn công, và một thứ đính kèm không cần thiết đã xuất hiện cùng với nó.

Có vẻ như các Hạng S của Hàn Quốc đều khá dư dả thời gian.

"Hyung-nim, cho tôi mượn Peace một chút nha. Để thử đánh nhau với tên đó."

Moon Hyuna nói, nhìn Sung Hyunjae với đôi mắt tràn đầy tinh thần chiến đấu.

"Người có kinh nghiệm chỉ nên đấu người có kinh nghiệm. Xin đừng cố lôi kéo đứa nhỏ vẫn còn non trẻ của tôi."

"Ngay cả khi non trẻ, nó vẫn là một Hạng S."

"Không, cám ơn."

Chúng ta sẽ không vào ngục tối để dã ngoại đâu, tốt hơn hết là cô nên chuẩn bị đi. Tôi ôm Peace chặt hơn khi thấy Sung Hyunjae sải bước đến gần. Ánh mắt đang nhìn xuống tràn ngập vẻ hứng thú.

"Tôi nghe nói rằng trong thời gian tôi vắng mặt, một sự kiện khá thú vị đã xảy ra."

"Cái n-"

"Hãy liên hệ trực tiếp với Thợ Săn Yoo Myeongwoo. Đừng nói với tôi là ngài không biết thông tin liên lạc của anh ta."

Yoohyun ngắt lời tôi. Yoohyun có vẻ biết rằng gần đây Myeongwoo thường xuyên tắt điện thoại di động. Mặt khác cũng sẽ bất lợi cho Haeyeon nếu Myeongwoo thân thiết với Seseong.

Sung Hyunjae dịch chuyển ánh mắt sang Yoohyun bên cạnh tôi.

"Gần đây, mỗi lần gặp cậu chủ nhỏ là lại thêm một lần ngạc nhiên. Làm thế nào mà ngài đây có thể che giấu một tài năng như vậy tận ba năm nhỉ? Chỉ với từng đó khả năng..."

"Xin đừng soi mói chuyện gia đình của người khác."

"Thay vì chuyện gia đình, chẳng phải là do cả hai anh em đều bất thường sao?"

Haha, xem họ đấu khẩu kìa. Ai là đối tượng tiếp theo nhỉ, Yerim? Tôi lùi bước và quay lại nhìn Kim Sunghan, người đang thu dọn hành lý. Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt tràn ngập sự bất an.

Chắc đây là lý do tại sao các Hạng S không bao giờ lập đội với nhau nhỉ? Ngay cả sau khi mức khó của hầm ngục tăng lên, nguyên nhân chính khiến các nhóm tấn công vẫn duy trì một số lượng Hạng S tối thiểu, chắc chắn không phải là do thiếu hụt Thợ Săn.

"Yoohyun, bắt đầu vào thôi. Chủ tịch Hội Seseong cũng nên dừng lại đi."

"Không cần xưng hô câu nệ thế đâu."

Vậy anh muốn tôi phải làm gì? Tôi nên gọi anh là ahjussi giống như Yerim à?

Đội tấn công lần này không có Hạng A nào ngoại trừ Kim Sunghan. Với sức chiến đấu quá kinh khủng để tấn công một hầm ngục Bậc A cấp thấp như thế này, tôi sẽ cảm thấy tội lỗi khi kéo thêm dù chỉ vài Thợ Săn Hạng A vô tội vào đó.

Nghĩ mà xem, tận ba Chủ tịch Hội đang ở đây. Đứng giữa CEO nhà mình, CEO hàng xóm và CEO lân cận thế này, những người yếu hơn một bậc có lẽ chỉ xứng tầm làm người xách đồ thôi? Thật sự vậy, bởi mới đây, Moon Hyuna đã định ném túi cho Kim Sunghan, nhưng cô nàng ngay lập tức tập bị đá đi với yêu cầu phải tự lo lấy hành trang của mình.

Những Hạng A khác nếu buộc phải vào hầm ngục lần này hẳn sẽ ghét tôi lắm, vì vậy tốt hơn hết là họ không nên đi theo. Nhỡ *trâu bò đánh nhau thì ruồi muỗi cũng chết.

(*Bên Hàn có câu nói khá phổ biến với ý đại khái là "Kẹt giữa trận chiến của bầy cá voi, lưng tôm có thể bị gãy" trong tình huống này ám chỉ mấy ông bà Hạng S choảng nhau thì kiểu gì người khác cũng bị vạ lây. Tui thay bằng câu trên nghe cho dễ hình dung)

Những Hạng S tiên phong đi qua cổng trước, sau khoảng 10 phút chờ đợi, tôi theo họ vào hầm ngục cùng Peace và Kim Sunghan.

[ÇĦǣ©!!]

Ồ, xin chào.

Ngay khi luồng khí mát mẻ ngược hẳn với nhiệt độ bên ngoài tràn vào phổi, tôi nhìn thấy một thành phố đổ nát. Rõ ràng đây không phải thành phố hiện đại. Bức tường thành sụp đổ, những ngôi nhà chỉ còn khung và lâu đài phía xa ẩn sau màn sương mù, toàn bộ khung cảnh gợi nhớ về kiến trúc Châu Âu thời Trung cổ. Dù tôi nghe nói rằng không có thời kỳ nào phong cách tương tự nhau cả.

'... Có khi nào chúng là tàn tích của một thế giới khác?'

Dấu vết của nền văn minh thường chỉ được tìm thấy trong các ngục tối cấp bậc cao. Các cấp bậc trung bình đến thấp đều thiên về môi trường tự nhiên hơn.

'Đây là cái gì?'

Giữa những tòa nhà đổ nát là một thứ kỳ lạ, giống như mũi khoan thủy lực mắc kẹt trong lòng đất. Khoảng năm cánh dài 20 - 30 mét chỉa ra từ đó, trông tổng thể hơi giống cái quạt. Thứ này phần nào khiến người ta hình dung ra cảnh một con thú khổng lồ đang gặm nhấm lòng đất.

Chung quanh chỉ còn xác quái vật nằm rải rác. Những tảng thịt vụn ra như thể bị nhét máy xay, bạn sẽ không thể tưởng tượng được nguyên bản của chúng trông như thế nào.

"Hyung-nim, hyung-nim!"

Moon Hyuna, người rất có thể là thủ phạm gây ra cảnh tượng hoang tàn này, tiến về phía tôi với nét mặt phấn khích, trong khi vẫn cầm trong tay một cây giáo trắng khổng lồ. Thứ kia có kích thước tương đương bằng cột điện thoại.

"Không phải để chiến đấu với Sung Hyunjae đâu, làm ơn cho tôi mượn Peace đi mà!"

"... Làm gì?"

"Tôi chưa bao giờ sử dụng linh thú trong một hầm ngục cấp cao. Những bậc trung thông thường không thể chịu được sức mạnh của tôi. Chưa cần đợi đến khi Blue lớn lên, chúng ta hãy thanh toán ngay trong ngày hôm nay. Được không?"

Nghe không tệ. Bên cạnh đó, Peace cũng sẽ tích lũy được kinh nghiệm khi chiến đấu tại hầm ngục Bậc A này. Nhưng...

"Peace thuộc về Haeyeon. Người mà cô nên hỏi đáng ra phải là tôi, đừng có làm phiền nhầm người."

Hoohyun cắt ngang cuộc trò chuyện với khuôn mặt tươi cười. Đúng vậy, người mà cô ấy nên xin phép không phải tôi.

Moon Hyuna bị cản trở, ngay lập tức hờn dỗi phồng má như trẻ con. Nhưng ánh mắt của cô nàng không phải của một đứa nhỏ, mà là của một người lính đã ra trận dòng dã suốt một khoảng thời gian dài.

"Yêu cầu một thằng khốn mà chữ còn đ** lọt nổi vào đầ-."

"Chúng ta hãy bắt đầu ngay bây giờ."

Tôi lập tức ngắt lời Moon Hyuna và ngăn giữa hai người đó. Cô ta chắc chắn rất giỏi văng tục chửi bậy. Yerim gần đây nói chuyện khá thô lỗ, hẳn là bị ảnh hưởng xấu từ người phụ nữ này đi?

"Peace."

- Kkiang!

Không cần dài dòng, Peace đã nhảy khỏi vòng tay tôi và lớn dần lên. Nhóc con chưa phát triển đến mức tối đa, mà nằm ở trạng thái đâu đó giữa trưởng thành và thành niên. Nhìn vào cửa sổ trạng thái, chỉ số thống kê đã tăng lên S.

Nếu đứa trẻ quá to, nó sẽ dễ dàng trở thành mục tiêu, vì vậy trong tình huống này, kích thước đó là vừa phải. Peace của ba thật quá thông minh.

Ngay khi chứng kiến hình dạng trưởng thành của Peace, Moon Hyuna ngừng gầm gừ, và đôi mắt cô ta lập tức sáng chói. Sung Hyunjae cũng đi tới, tỏ ra hứng thú.

"Nó nhỏ hơn lời đồn. Con thú này có thể tùy ý điều chỉnh kích thước của mình sao?"

"Đúng vậy. Như cô thấy đấy."

Tôi lấy chiếc yên quen thuộc ra từ kho đồ và đặt nó lên lưng Peace. Là một trang bị linh thú Cấp A, nó có tác dụng giảm trọng lượng và tăng tốc độ. Thứ đó cũng tự động thay đổi kích thước, rất lý tưởng để sử dụng trong một ngục tối.

Bất đắc dĩ phải chất hành lý lên yên lưng khiến tôi đau lòng vô cùng. Đứa trẻ là linh thú hệ chiến hàng đầu, làm sao tôi nỡ nhìn nó gánh đống hành lý cồng kềnh kia chứ.

"Unni! Em thực sự có thể lấy tất cả các viên đá ma thuật, phải không?"

Yerim hét lên, đột ngột bay tới. Tôi đã tự hỏi rằng cô nhóc làm gì mà cứ quanh quẩn gần xác chết của lũ quái vật bị thảm sát; hóa ra là em ấy nhặt đá ma thuật.

"Tất nhiên rồi, cứ lấy bất kỳ thứ gì em tìm thấy."

Khi nhận được sự cho phép, Yerim nở nụ cười rạng rỡ. Nếu cô bé nhặt và bán tất cả chỗ đá ma thuật Cấp A kia, khoản nợ của em ấy sẽ giảm đi đáng kể.

Những con quái vật gần đó đã bị diệt sạch chỉ trong vòng 10 phút, vì vậy chúng tôi bắt đầu tiếp tục di chuyển. Với thống kê chỉ số thiếu sót của mình, tôi thực sự mắc nợ Peace.

Thành Phố Của Golem Đen là hầm ngục 2 tầng với quái vật xuất hiện chủ yếu là golem và xác sống. Chúng ngoan cường và cứng rắn, nhưng rất chậm chạp với kỹ năng ném đá tầm xa, vì vậy chúng hoàn hảo cho tình huống của chúng tôi.

Những con *lich cấp thấp hiếm khi xuất hiện, nhưng chúng chuyên về độc tố và lời nguyền, nên tôi không bận tâm lắm.

(*lich: với ai hay đọc fantasy thì con này khá quen thuộc, là xác sống dạng linh hồn, thường xuất hiện với áo choàng đen và quyền trượng, có khả năng triệu tập xác sống.)

Tầng 1 sẽ hoàn thành nếu bạn tiêu diệt đội quân xác sống xuất hiện sau khi tàn sát một lượng quái vật nhất định.

"Chúng chậm quá!"

Đáp nhẹ lêи đỉиɦ đầu của một con golem cao khoảng 3m, Yerim phá lên cười. Cô nhóc thậm chí còn không cảm thấy dù chỉ một chút căng thẳng hay sợ hãi. Có vẻ em ấy giống như đang trong một chuyến đi thực tế hơn.

Thứ trôi nổi quanh cô bé là Hơi Thở Băng Giá. Ngay khi chạm vào kẻ thù, kỹ năng được tăng cường bởi sức mạnh từ Băng Lâm Của Parmini này, đã lập tức đóng băng hàng chục con golem và khiến chúng không thể di chuyển được dù chỉ một inch.

Đóng băng hết nhóm golem này đến nhóm khác, cô nhóc tiếp tục nhảy giữa chúng.

Kwagwagwagwang!!

Ngọn giáo khổng lồ của Moon Hyuna lao qua.

Cơ thể bằng đá bị chia cắt và khi cơn lốc xoáy lên, những mảnh vỡ cứng rắn của golem bay xung quanh như cả rừng lá khô. Trông chẳng khác nào đập vỡ trứng bằng đá, tôi thậm chí còn cảm thấy tội nghiệp cho những con quái vật.

"Ngay cả khi chưa có linh thú, Moon Hyuna-ssi cũng không phải dạng vừa."

Tôi nói, rời mắt khỏi kính viễn vọng. Nếu đồng hành cùng một linh thú cấp cao sở hữu tốc độ, sẽ chẳng ai có thể cản đường cô ấy. Với mức khó hiện tại của các hầm ngục, chắc hẳn một con trùm ngục tối Bậc S cấp trung cũng sẽ bị gϊếŧ chỉ trong một đòn?

"Không nhiều người có khả năng kiểm soát sức mạnh hủy diệt của mũi giáo."

Yoohyun, người theo ngay sau tôi, nói. Tôi biết lưng là nơi khó phòng thủ nhất, nhưng thằng nhóc cũng không nên bám sát tôi đến mức này chứ. Bảo vệ như vậy là thái quá rồi.

"Nhưng hướng của cú đánh khá rõ ràng, vì vậy người ta có thể né tránh mà không gặp bất kỳ vấn đề gì. Dù em chưa từng chiến đấu với cô ta trước đây."

"Moon Hyuna đơn giản theo nhiều cách khác nhau. Vì vậy, sự kết hợp của hai người đó rất phù hợp. Với cô ấy, không có mục tiêu nào dễ dàng hơn mục tiêu không thể di chuyển."

Sung Hyunjae, người đang đi bộ cách một khoảng, cũng cất lời.

Với gia cường thuộc tính băng, kỹ năng đóng băng của Yerim đã lên một tầm cao mới. Cô bé mới chỉ sử dụng Hơi Thở Băng Giá thôi, nếu kết hợp thêm Vô Ảnh Nhật, sẽ chẳng ai dự liệu trước được em ấy có thể mạnh mẽ đến mức.

Chỉ cần nhìn tình huống hiện tại là hiểu. Cô nhóc nhẹ nhàng đóng băng những xác sống yếu hơn golem và,

Ràoo!

Ngay cả khi không có sự trợ giúp của Moon Hyuna, em ấy vẫn sử dụng Bạch Vũ và đập chúng thành từng mảng. Những mảnh băng rải rác sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Sau khi xử lý xong lũ quái vật, cô nhóc lấy máy dò đá ma thuật ra và nhanh chóng thu thập tất cả chúng trước khi tiếp tục chạy và điên cuồng đóng băng nhóm golem tiếp theo. Nhóc ấy đang rất vui vẻ, ừm.

"Đối đầu với cậu chủ nhỏ sẽ dễ dàng hơn Moon Hyuna."

Sung Hyunjae đột ngột nói trong khi chúng tôi đứng nhìn lũ quái vật lần lượt bị quét sạch.

"Hãy đến sau khi cởi chiếc áo khoác đó và chúng ta nói chuyện tiếp."

Tại sao Yoohyun lại thiện chiến như vậy? Tôi đã đinh nình rằng quãng thời gian này sẽ trở nên yên bình vì chúng tôi ở xa Moon Hyuna, người muốn đánh nhau với Sung Hyunjae, và Yerim, người liên tục bất hòa với Yoohyun, nhưng bây giờ hai người còn lại lại bắt đầu nhìn nhau chằm chằm.

Chết tiệt, Sung Hyunjae, ahjussi kia, đừng có cởϊ áσ khoác.

"Một nhóm golem đang di chuyển theo hướng Tây Bắc. Nếu Chủ Tịch Hội Seseong không định đến đây để dạo mát, cảm phiền ngài làm gì đó đi."

"Tôi đã nói là không cần xưng hô câu nệ mà."

"Tôi đang nhờ vả anh, Sung Hyunjae-ssi. Độ Bền của tôi có hạn và những đứa trẻ đang đợi tôi ở nhà, tôi không thể lẩn quẩn quá lâu trong ngục tối, vì vậy tôi muốn nhanh chóng kết thúc cuộc tấn công. Xin vui lòng hợp tác."

Độ Bền của tôi không ít đến mức đấy, nên Kim Sunghan-ssi, xin đừng phơi bày khuôn mặt chực chờ khóc như vậy.

"Chà, vì Han Yoojin-gun đang yêu cầu, tôi không thể từ chối."

Sung Hyunjae mỉm cười, tỏ ra tốt đẹp, và quay người lại. Đúng rồi, biến đê. Mặc dù tôi đoán anh ta sẽ quay lại sớm thôi.

"Này, em nữa, tại sao em lại bắt người khác đánh nhau? Định làm gì ở đây? Em muốn chứng kiến người vô tội là anh đây bị thương sao?"

"Tất nhiên là chúng em sẽ chiến đấu sau khi Bak Yerim và Moon Hyuna trở lại, và tại một khoảng cách an toàn."

Ai đó ra xem thằng ranh này đi. Nó thậm chí còn chẳng buồn phủ nhận rằng nó có ý định chiến nhau. Cái thái độ này một lần nữa chứng minh các Hạng S không hề đơn giản, bởi lẽ đó mà các trận đấu tranh bảng xếp hạng không lúc nào hạ nhiệt. Hóa ra tất cả các Hạng S ở đây đều hiếu chiến, và chỉ có Hạng F này là chịu hợp tác?

"Thậm chí còn không có một healer nào ở đây. Đừng-. Không, cho dù có Saint-nim ở đây hỗ trợ, anh cũng không muốn thấy em bị thương vì mấy chuyện vô bổ, được chứ?"

"... Vâng. Nhưng Sung Hyunjae chắc hẳn sẽ tiếp tục khıêυ khí©h."

"Ahjussi đó không thể hành xử phù hợp với lứa tuổi của mình sao; Tại sao anh ta cứ vậy nhỉ?"

Tôi càu nhàu, sau khi chắc chắn rằng Sung Hyunjae đã đi đủ xa. Yoohyun vẫn còn trẻ, vì vậy thằng nhóc có thể. Ở độ tuổi hai mươi, thật bình thường khi tinh thần bạn luôn phấn chấn và năng động, không ngừng nỗ lực để chứng tỏ sức mạnh của mình và dễ dàng mất đi sự kiên nhẫn?

Rốt cục ahjussi lớn tuổi đó bị gì vậy?

"Vì không có lý do gì để nhiều Hạng S tập trung trong một hầm ngục như thế này. Hiện tại là cơ hội hoàn hảo để đánh giá khả năng của nhau. Đây là một hầm ngục Bậc A, lũ quái vật sẽ không gây nguy hiểm cho bọn em, vì vậy bọn em có thể đυ.ng độ với nhau ở đây. Không chỉ đối với Sung Hyunjae, mà cả Moon Hyuna và em nữa."

"Dù vậy, hãy kiềm chế bản thân. Làm những thứ đó khi vắng mặt anh."

Thật may khi tôi có thể thoát khỏi Sung Hyunjae một thời gian. Chà, Peace vẫn là tốt nhất.

Ngay cả sau đó, những Hạng S đó cũng không gác lại được ý muốn chiến đấu với người còn lại. Trên hết, ngay cả Yerim, người tương đối lép vế, cũng tự đưa mình về phía trước, nói rằng cô nhóc tự tin sẽ giành chiến thắng nếu họ áp dụng hình phạt theo chỉ số.

Bị mắc kẹt giữa bọn họ, tôi đây còn lựa chọn nào khác ngoài việc tách họ ra?

"Yerim, có một nhóm xác sống nằm rải rác ở phía Đông. Hơi xa một chút nhưng em là người nhanh nhất, em có thể đi được không?"

"Giữa các bức tường thành, các golem đang tụ tập với nhau, vì vậy chúng có thể bị kết liễu chỉ trong một cú đánh. Sẽ thật hoàn hảo nếu Hyuna-ssi xử lý chúng."

"Yerim và Hyuna-ssi đã bắt được rất nhiều trong số chúng, vì vậy lần này em phải đi, Yoohyun."

"Sung Hyunjae-ssi, trông anh có vẻ buồn chán, vậy hãy đi dạo một chút. Tôi nghĩ rằng có một cái gì đó đang di chuyển đằng sau những tòa nhà sụp đổ đó. Ồ đúng rồi, Hyunjae-ssi. Đây là dấu hiệu tốt, phải không?"

Trong khi cần mẫn nói chuyện phiếm với anh ta, trước khi tôi kịp nhận ra thì màn sương mù che khuất tòa lâu đài cổ kính ở trung tâm thành phố đã biến mất.

- Oowuhhh

Cùng với một tiếng hú ảm đạm vang đến bên tai tôi, cánh cửa lâu đài mở toang và đội quân xác sống tràn ra. Xen lẫn trong đoàn quân này còn xuất hiện cả những con golem đen có kích thước gấp đôi những con golem mà chúng tôi đã bắt gặp trước đó.

Có rất nhiều, rất nhiều, nhưng tôi không lo lắng gì cả. Rõ ràng.

Lần này tôi nên gửi ai đây?

***HẾT***

Tuần trước không kịp xong nên tui để cuối tuần gảnh đăng 2 chương luôn:>>>