Chương 62: Chuẩn Bị Hoàn Tất (2)

HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 62: CHUẨN BỊ HOÀN TẤT (2)

****

"Cuối cùng thì cậu cũng liên lạc với tôi. Tôi có thể mong đợi không?"

Suk Hayan, với đôi mắt sáng lấp lánh, đang nôn nóng ngồi trên chiếc ghế đối diện. Hôm nay cũng vậy, cô ấy mặc một chiếc váy dài giống như đầm maxi bạn thường thấy trong các khu nghỉ mát mùa hè. Và đôi bông tai của cô có hình như những quả dứa lớn đang treo lủng lẳng trên tai.

"Trước hết, hãy nhìn vào đây."

Tôi đưa chiếc máy tính bảng có chứa dữ liệu của hầm ngục Nhật Bản ra. Những ngón tay trắng nõn lướt trên màn hình máy tính bảng đôi ba lần, và đôi mắt cô ấy càng lúc càng mở lớn hơn.

"Đây là..."

Chuyển động của các ngón tay trở nên nhanh hơn. Ánh mắt nhấp nháy lên xuống bận rộn. Không lâu sau đó, Suk Hayan hạ tấm bảng mà cô đang cầm trên bàn. Cô hít một hơi thật sâu và dài, sau đó mở miệng.

"Dữ liệu hiển thị trong thiết bị này có chính xác không?"

"Chắc chắn. Tôi đảm bảo."

"Một lượng lớn dữ liệu trong thời gian ngắn như vậy... Và cậu thậm chí còn hệ thống lại và sắp xếp chúng."

"Có chỗ nào cần được bổ sung không?"

"Bây giờ tôi không thể trả lời câu hỏi này. Tôi thậm chí còn chưa bắt đầu nghiên cứu các hầm ngục tại Hàn Quốc vì Hiệp Hội Thợ Săn vẫn chưa hợp tác. Tất nhiên, sẽ thật kỳ lạ khi cho phép một người thậm chí còn không chuẩn bị đúng cách bất cứ thứ gì. Đó là lý do tại sao tôi đang cố gắng hình thành một phòng thí nghiệm."

"Vậy ư... À, phải rồi, Hội Haeyeon đã liên lạc với cô về vấn đề phòng thí nghiệm chưa?"

Suk Hayan gật đầu.

"Chú tôi nói rằng họ sẽ giúp đỡ. Nhưng tôi không muốn liên kết với bất kỳ Hội nào. Tôi không muốn kết quả nghiên cứu được sử dụng cho mục đích thương mại. Tất nhiên, tôi không nói Hội Haeyeon có ý định làm như vậy, nhưng sẽ thật tuyệt nếu những thông tin đó được sử dụng tự do, hoặc tối thiểu, là bán với mức giá hợp lý."

"Quan điểm của cô thật sự đáng khen ngợi. Tôi đồng ý. Nhưng, nếu kết quả nghiên cứu được công bố, sẽ rất khó để Suk Hayan-ssi có thể tiếp tục an toàn."

Suk Hayan hơi cau mày trước lời nói của tôi.

"Có lẽ thế. Vậy ý cậu là sẽ tốt hơn nếu tôi liên kết với Hội Haeyeon?"

"Nghe cũng không tệ, nhưng thật ra, tôi muốn kiến nghị một đề xuất khác."

"Han Yoojin-ssi ư?"

"Đúng vậy. Cô biết tòa nhà nuôi dưỡng quái vật hiện đang được xây dựng, phải không?"

"Tất nhiên rồi. Tôi thậm chí còn thấy công trường xây dựng trên đường đến đây. Ồ, không thể nào!"

Suk Hayan đập tay lên bàn.

"Tôi đã thấy nó trên bản tin! Liệu tòa nhà nuôi quái vật hiện đang được xây dựng, cũng như tòa nhà gần đó, sẽ được bảo vệ bởi 5 Bang Hội khổng lồ trong 5 năm? Cậu muốn đề nghị tôi đặt phòng thí nghiệm của mình ở đó?"

Cô ấy rất nhạy bén. Tôi không cần phải giải thích dài dòng.

"Vâng. Đúng vậy. Tối thiểu, cô có thể đảm bảo an toàn trong 5 năm. Những Thợ Săn Hạng A sẽ bảo vệ nơi đó và trong trường hợp khẩn cấp, chúng ta sẽ nhận được viện trợ từ Hội Haeyeon ở ngay bên cạnh."

Tất nhiên, một khi kết quả nghiên cứu được công bố, an ninh chừng đó có lẽ là không đủ.

'Thợ Săn Hạng S thực sự rất cần thiết.'

Vì thế mới nói Rietta và em trai cô ấy là những ứng cử viên lý tưởng. Họ không liên kết với bất cứ Hội nào và năng lực của họ cũng vô cùng vượt trội. Hiện tại, chúng tôi chỉ là những người theo dõi lẫn nhau trên mạng xã hội. Nhưng tôi đang nghĩ đến việc bình luận các bài đăng của cô ấy, từ đó xây dựng mối quan hệ gần gũi hơn, và sau đấy là thực sự liên lạc với nhau.

'Tuy rằng đối tượng đáng tin cậy nhất là những con quái vật có cấp bậc cao nhất.'

Những con ma thú ít khi bị người khác lôi kéo dẫn đến phản bội bạn, so với con người. Và những Hạng S không thể nào có mặt mọi lúc mọi nơi vì họ cần phải tấn công hầm ngục. Vấn đề là hiện tại, tìm kiếm một con quái vật con cấp cao nhất khó hơn một Thợ Săn Hạng S. Nói chính xác thì đến nay chỉ mới có hai con duy nhất. Peace và đứa trẻ đang được vận chuyển về Hàn Quốc bằng thuyền.

Tuy vậy, các Bang Hội sử dụng quái vật để tấn công hầm ngục Bậc S không có khả năng sẽ gây khó khăn cho tôi. Nhưng để đề phòng, tốt hơn vẫn nên giữ một chàng trai mạnh mẽ bên cạnh, phải không? Với tôi, dù sao thì bị bao vây bởi lũ trẻ chỉ là chuyện trước sau thôi.

Hiện tại, tôi chỉ mới nuôi dưỡng linh thú của Haeyeon, nhưng theo thời gian, những quái vật con khác sẽ được mang đến cho tôi, vì lợi ích của Hội, tôi sẽ sẵn sàng hoạt động lâu dài, vì sự an toàn của chúng tôi. Thật khó xử khi nói điều này về những đứa trẻ, nhưng chúng sẽ giống như con tin. Không, con tin quái vật?

"Trên hết, đây sẽ là nơi thường xuyên lui tới của nhiều Bang Hội nổi tiếng, không chỉ trong nước mà trên toàn thế giới. Ý tôi là những Thợ Săn thường xuyên tấn công các ngục tối cấp cao, vì vậy họ sẽ có một số thông tin. Và vì họ cũng cần được sự ưu ái của tôi, nên sẽ không khó để lấy thông tin chúng ta cần từ họ. Tất nhiên, tôi vẫn mong được giúp đỡ cô. Nhưng, Suk Hayan-ssi, bản thân cô phải hiểu rằng họ là những người cần kết quả nghiên cứu nhất. Tùy thuộc vào cách cô hành động, ngay cả khi không có sự giúp đỡ của tôi, phòng thí nghiệm của cô vẫn có thể mở rộng bao nhiêu tùy thích."

Thay vì ở cấp phòng thí nghiệm, cô ấy có thể thành lập một tổ chức khổng lồ riêng biệt.

"Ơ..."

Suk Hayan sững người.

"Ồ, cậu nghĩ vậy ư? Nhưng như thế thì có hơi...?"

"Đầu tiên, nếu họ là Thợ Săn Hạng S, tôi nghĩ bất kỳ ai trong số họ cũng sẽ háo hức được gặp mặt. Chà, vì họ cần mang đến cho tôi những con quái vật cấp cao nhất, rất có thể, họ sẽ đích thân đến không chỉ vì tôi, mà còn cả cô nữa."

Hoặc, ít nhất, họ sẽ gửi tới một vài Thợ Săn Hạng A.

"Đó là, tôi, thành thật mà nói, những điều như vậy quá khó đối với tôi."

Suk Hayan ngập ngừng nói.

"Ông tôi có rất nhiều mối quan hệ nên khi lấy bằng, tôi thậm chí không phải nhờ vả ai cả. Vì vậy, tự mình đấu thầu nghiên cứu thay vì cứ thế đưa ra công chúng thì có chút... Nhưng tôi chỉ giỏi khoản ẩn mình trong phòng thí nghiệm suốt ngày thôi."

"Vậy là cô đồng ý với lời đề nghị của tôi?"

"Ừm, thay vì một lời đề nghị, đó là dựa dẫm vào cậu. Tôi tin rằng Han Yoojin-ssi cũng là một nhà nghiên cứu giống như tôi."

Vậy là, một lần nữa, cô ấy chỉ thiếu điều hét lên rằng 'Chúng ta hãy cùng nhau nghiên cứu! Hãy cùng nhau hợp tác!'

"Xin đừng lo lắng. Ngay từ đầu, Suk Hayan-ssi không cần phải tự mình xử lý mọi thứ, cô chỉ cần chuyên tâm nghiên cứu thôi."

Thật lãng phí khi Suk Hayan làm những điều tầm thường. Và đối với các công việc như đàm phán, chúng ta nên tìm một chuyên gia để xử lý chúng.

"Và cô cũng sẽ không phải tự mình điều hành phòng thí nghiệm."

"Vâng, vâng! Tất nhiên. Đúng rồi, hãy xem qua cái này?"

Suk Hayan đưa điện thoại di động của mình tới trước mặt tôi. Có một bức ảnh trên màn hình. Suk Hayan và năm người nữa có vẻ như là người nước ngoài. Từ những người ở độ tuổi của cô ấy đến trung niên, thậm chí cả người già, đó là một nhóm đa dạng về độ tuổi và chủng tộc.

"Đây là D-Mate. Lần trước chúng tôi đã có một cuộc họp nghiên cứu về Hầm Ngục và Thức Tỉnh Giả, năm nay chúng tôi sẽ gặp nhau lần thứ hai."

"Một cuộc họp nghiên cứu?"

"Vâng. Tất nhiên, tôi sẽ không nói với họ về dữ liệu mà Han Yoojin-ssi cung cấp. Nếu cậu không phiền, tôi có thể đưa bạn bè đến không? Họ sẽ rất vui."

Nghe cô ấy nói, tôi nhìn kỹ hơn một chút vào bức ảnh. Một người đàn ông lớn tuổi với mái tóc hoa râm và một người phụ nữ trung niên trông rất quen thuộc. Họ là những nhà nghiên cứu đã làm việc cùng với Suk Hayan trong sự kiện *'Dungeon Men'. Tôi vẫn mơ hồ nhớ họ vì họ thậm chí đã xuất hiện trên truyền hình vài lần với Suk Hayan.

(*Đâu đó chương 31 truyện có đề cập đến sự kiện này ở Mỹ, nhưng với một tên khác nên lúc đó mình đặt là 'Những Nhà Nghiên Cứu Hầm Ngục' nhưng ở bản raw mới thì ngắn gọn lại còn 'Dungeon Men' thôi nên để vậy nha)

"Nếu họ là những người mà Suk Hayan-ssi có thể tin tưởng, thì tôi sẽ hết lòng chào đón họ."

"Cậu đang nói điều gì hơi nặng nề đó."

"Nặng nề ư? Ngay từ đầu, không phải phòng thí nghiệm là của Suk Hayan-ssi sao?"

"Nhưng mà, cậu đang giúp đỡ tôi rất nhiều, vì vậy tôi không thể hành động mà không hỏi ý kiến ​​của cậu. Phải rồi, chú này là Jayden. Chú ấy quan tâm đến Thức Tỉnh Giả nhiều hơn là ngục tối, vì vậy nếu đây là nơi lui tới của nhiều Thợ Săn hạng cao, có lẽ chú ấy sẽ cố gắng ở lại đây, thậm chí là đầu tư tiền? Nếu nghe tin này, chú ấy chắc hẳn sẽ không thể ngủ trong ba ngày hai đêm và thậm chí tìm đến chúa Giêsu."

Khuôn mặt của Suk Hayan rạng rỡ khi cô ấy giới thiệu những người đó. Cô ấy nói với một giọng phấn khởi, như thể đang ca hát. Dường như họ là một đội thực sự hòa hợp.

'Có vẻ cô ấy sẽ tự làm tốt sau khi tôi hỗ trợ một chút.'

Chỉ cần nghĩ rằng họ đã có một cuộc họp nghiên cứu. Không có lý do gì những người đam mê hầm ngục và Thức Tỉnh Giả lại chỉ ở yên mà không làm gì trong thời gian sắp tới.

"Làm ơn mang theo cái máy tính bảng này."

"Tôi có thể? Cậu không lo lắng dữ liệu bị rò rỉ ư?"

"Dù sao đi nữa, chúng chỉ là một phần của hầm ngục Nhật Bản. Và tôi muốn cô nghiên cứu những thứ khác trước luật hình thành hầm ngục. Ví dụ như mức độ bão hòa mana."

"Nhưng không phải các quy tắc hình thành ngục tối cấp bách hơn sao?"

"Sự thật vậy, nhưng sẽ không mất nhiều thời gian. Tôi cần biết một số vấn đề khác."

Vấn đề đó liên quan tới Riette, có khả năng các quy tắc hình thành ngục tối đã thay đổi so với tương lai ban đầu. Tôi nên hỏi khi tôi gặp lại nhân viên hệ thống trong vài ngày tới.

Sẽ thật tuyệt nếu lần này họ giải thích mọi thứ cho tôi một cách chính xác.

Khi trở về nhà, tôi thấy Myeongwoo đang bồn chồn đi đi đi lại trong phòng khách. Anh ta đi vòng quanh bàn, như thể đang cầu nguyện ở một ngôi chùa.

[Mài lưỡi của 10.000 công cụ có lưỡi (Tiến độ: 9.839/10.000)]

Bây giờ anh ta thậm chí còn chưa đầy hai trăm cái nữa. Mọi thứ sẽ hoàn thành trong ngày hôm nay.

"Anh lo lắng à?"

Myeongwoo dừng lại. Có lẽ tối qua anh chàng đã mất ngủ vì mắt anh ấy đỏ hoe.

"...... Tôi nghĩ rằng tôi đã làm quá nhanh. Tôi nên làm gì nếu một kỹ năng kỹ năng Bậc D hoặc thấp hơn xuất hiện vì tôi đã làm quá nhanh và quá bất cẩn?"

"Không có chuyện đó đâu."

Tôi nói ngắn gọn, tới đánh thức Peace và đi vào phòng mình để mang Chirpie ra. Sau khi đặt Chirpie lên đầu, tôi bế Peace lên. Hơi khó khăn vì cả hai đều cố gắng bám víu. Với Chirpie thì đơn giản hơn, bạn có thể cho đứa nhóc một lọ bột đá ma thuật và nó sẽ im ắng trong một hoặc hai giờ, nhưng Peace thì khác. Nhóc con sẽ không yêu cầu tôi ẵm nó ngay cả khi nó đã trưởng thành chứ?

"Nhưng... Nếu một kỹ năng vô dụng xuất hiện, nó thực sự sẽ gây thất vọng, đúng không...?"

"Ngay cả khi điều đó xảy ra, đừng quá đau buồn."

Tất nhiên, một kỹ năng Bậc SS sẽ xuất hiện, nhưng thậm chí nếu đạt được thất bại do trường hợp hiếm hoi xảy ra lỗi hệ thống, không có gì thay đổi cả vì Yoo Myeongwoo là một anh chàng ấn tượng. Anh ấy sở hữu những tài năng cho phép bản thân thành công và sống xa hoa ngay lập tức miễn là anh ấy đi đúng hướng.

"Không, tôi không nói về tôi, mà là cậu..."

Myeongwoo nói với vẻ mặt ảm đạm. Hở? Tôi?

"Tôi? Ý tôi là, tôi không có gì phải thất vọng cả."

Sau câu nói của tôi, khuôn mặt ảm đạm của anh ta trở nên đau đớn.

"Bởi vì ngay từ đầu cậu đã không, mong đợi bất cứ điều gì..."

"Không, không. Không phải là tôi không mong đợi bất cứ điều gì. Tất nhiên là có. Nếu tôi không kỳ vọng, có lẽ tôi đã không đợi đến ngày cuối cùng để đi với anh? Nhưng Myeongwoo, anh thực sự gây ấn tượng với tôi ngay cả bây giờ, vì vậy nếu anh không có được một kỹ năng nào, hoàn toàn không có lý do gì để tôi thất vọng hết. Không chỉ tôi, Yerim cũng thường xuyên đến cướp tủ lạnh mà."

Có lần cô nhóc còn túm lấy tôi và nói: 'Đừng nói với anh ấy, nhưng Myeongwoo-oppa nấu ăn rất tuyệt. Anh nên yêu cầu anh ấy nấu thêm.' rồi khen ngợi anh ta trong suốt một giờ đồng hồ. Mặc dù tôi vẫn không hiểu tại sao em ấy lại bày tỏ lòng biết ơn với tôi mà không phải Myeongwoo.

"Thành thật mà nói, ngay cả khi anh kinh doanh nhà hàng thay vì làm một Thợ Săn, anh sẽ trở thành một ngôi sao thực sự, tại sao lại phải lo lắng? Một nhà hàng chính thức sẽ bận rộn và mệt mỏi, vì vậy một nơi nào đó như quán cà phê cũng rất tốt. Anh thậm chí có thể không cần làm việc toàn thời gian, chỉ nấu đồ ăn nhẹ và món tráng miệng rồi bán chúng là đủ. Sau một thời gian dài, danh tiếng sẽ hình thành, anh có thể làm gì đó như bán thương hiệu và mở nhiều trụ sở hơn. Nếu anh muốn, tôi nhất định sẽ giành một chỗ cho anh."

Nếu Myeongwoo bận rộn, tôi sẽ buồn lắm, vì vậy tôi phản đối việc mở một nhà hàng. Bởi không có gì nghi ngờ, bất cứ nơi nào có món ăn của anh ấy chắc chắn sẽ chật cứng người.

"...... Cảm ơn vì những lời của cậu, nhưng tôi thực sự không muốn làm việc đó."

"Thật ư?"

Đây là một điều bất ngờ... có lẽ anh ấy không thích nấu ăn? Tuy nhiên, không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy vậy.

"Thế thì cứ bình tĩnh, chúng ta nên đi xuống ngay bây giờ. Hãy hi vọng đến cùng."

"Ừ."

Myeongwoo, người đã bước tới cửa, đột nhiên dừng và quay lại nhìn tôi.

"Dù kết quả là gì, cảm ơn, nghiêm túc đấy. Ý tôi là thực sự. Vì vậy, Yoojin, nếu cậu không thất vọng, thì tôi cũng ổn."

"Tôi đã nói tôi sẽ không thất vọng."

Khi tôi nói lại với anh chàng, nét mặt anh ấy tươi tắn hẳn lên.

Tôi cùng Myeongwoo đến phòng quản lý thiết bị. Tất nhiên, một Thợ Săn Hạng A cũng đi theo chúng tôi, và tôi bằng cách nào đó đã mang theo cả Peace và Chirpie vì đứa nhỏ không cố gắng nhảy ra khỏi vòng tay tôi. Có lẽ tôi đã liên tục bận rộn đi vào hầm ngục nên gần đây không thể chú ý đến nhóc con, vì thế nhóc ấy rất cứng đầu và tôi đành đưa nó theo.

Chính vì lẽ đó mà nhân viên của bộ phận này liên tục dành cho tôi những ánh mắt rất kỳ lạ. Tôi có nên đặt Chirpie lên vai thay vì đầu không? Nhưng nhóc ấy không thể đứng vững tốt trên vai tôi.

Trong thời gian qua, phòng làm việc của Myeongwoo đã thay đổi rất nhiều so với khi chúng tôi mới đến. Có hai giá đỡ lớn mới, mọi thứ đều được bày ra ngăn nắp, ngay cả không gian cũng sáng sủa hơn. Ngay cả chiếc ghế trước máy mài cũng trông thoải mái hơn so với trước đây.

"Có vẻ như mọi người đã chú ý đến anh?"

Myeongwoo ngượng ngùng gãi đầu.

"Ừ. Họ nói tôi làm việc rất chăm chỉ. Một ngày nọ, Minsuk ahjussi khi nhìn tôi mài dao, đã bảo tôi tham gia vào bộ phận nếu tôi muốn. Và chú ấy cũng nói nếu tôi không còn đủ sức làm, hãy thoải mái sử dụng trang bị ở đây."

Nếu người kia nhìn thấy tài năng của anh ấy, đó là một phản ứng tự nhiên.

"Đúng như dự đoán, anh thực sự rất ấn tượng."

Mặc dù có vẻ xấu hổ, qua nụ cười của Myeongwoo, sự lo lắng dường như đã giảm đi đôi chút.

Yoo Myeongwoo ngồi trước máy mài. Tôi kéo chiếc ghế đầu tiên bị đẩy vào một góc, và cũng ngồi xuống. Ngay khi nguồn điện được kết nối, máy bắt đầu hoạt động.

- Chíp!

Có lẽ Chirpie rất kinh ngạc, vì nó đập cánh, và mất thăng bằng rồi rơi vào lòng tôi, trên lưng Peace. Nhóc con bị lộn ngược một thời gian ngắn, khi nó nâng cơ thể lên và cố gắng lao vào máy, tôi nhanh chóng túm lấy nó. Nó chắc hẳn đã bị mê hoặc bởi máy làm việc thay vì kinh ngạc chăng?

"Ngồi im nào."

Trong thời gian đó, Myeongwoo vẫn tiếp tục mài dao một cách điêu luyện. Các chuyển động của anh ta trở nên chính xác và trôi chảy hơn, anh ấy thực hiện công việc một cách thanh lịch.

[Mài lưỡi của 10.000 công cụ lưỡi dao (Tiến độ 9.843/10.000)]

Số lượng trên cửa sổ trạng thái tăng đều đặn. Peace có vẻ không quan tâm lắm, nhưng Chirpie nhìn con dao mài sắc với cái mỏ há hốc. Nhóc ấy có hiểu gì không? Mặc dù đây đúng là một cảnh tượng hớp hồn ngay cả khi bạn không biết hành động đó là gì.

Người ta có thể nhìn mãi không chán, con số vượt qua 9 nghìn 9 trăm. Chín trăm mười, hai mươi, ba mươi.

Anh chàng từng nói rằng bình thường sẽ nghỉ ngơi sau khi mài sắc khoảng bốn mươi đến năm mươi, nhưng hôm nay anh ấy đã không ngừng tay dù chỉ một khoảnh khắc. Tôi thực sự lo lắng cho anh ta, nhưng vì đây là ngày cuối cùng, mọi thứ sẽ ổn.

Và cuối cùng,

Keng

Con dao thứ mười nghìn rơi xuống đống dao trên mặt đất.

[Tiến độ 10.000/10.000]

Điều kiện của cửa sổ trạng thái biến mất. Tôi nhìn Yoo Myeongwoo, người đã ngừng di chuyển. Bề ngoài, không có gì thay đổi. Nhưng ánh mắt anh ta ngừng lại giữa không trung. Anh ấy đang nhìn vào một cửa sổ tin nhắn mà tôi không thể thấy.

Anh ta thành công rồi ư? Nó có bật lên đúng cách không?

Cuối cùng, sự do dự và lo lắng đã đến với tôi.

"... Myeongwoo?"

Ít nhất hãy nói gì đi. Ngay lúc đó, tôi nghe thấy một tiếng phù, âm thanh thở phào nặng nề được trút ra. Những giọt nước mắt dày đặc rơi xuống. Máy hoàn toàn dừng lại, và những con dao vương vãi trên sàn nhà lẳng lặng phản chiếu ánh sáng.

Tôi đã chờ đợi. Đừng bắt tôi phải đợi lâu như vậy.

Chiếc ghế trượt ra sau và Yoo Myeongwoo đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình. Khi anh ấy quay lại nhìn tôi, trên mặt không còn một giọt nước mắt, thay vào đó là niềm vui.

Đó là sự tự tin.

"Yoojin."

"Ừ."

Giọng nói của người đàn ông đó rất bình tĩnh. Nói đúng hơn, chỉ có giọng tôi là run rẩy.

"Tôi có một kỹ năng Bậc SS."

Khi nghe thấy những lời này, một nụ cười bất giác lan tỏa trên khuôn mặt tôi. Tôi biết điều đó sẽ xảy ra, nhưng một nụ cười vẫn tự nhiên xuất hiện như tôi hoàn toàn không biết. Tôi không cần phải giả vờ hạnh phúc, bây giờ tôi thực sự hạnh phúc.

"Chúc mừng."

Tôi không nói dài. Như thể thế là đủ, và người đàn ông đó cũng mỉm cười đáp lại tôi.

****HẾT****

Ehehe Myeongwoo từ bảo mẫu thành siêu cấp bảo mẫu rùi đóo OwO