Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cấp S Mà Tôi Dưỡng Thành

Chương 44: Đừng Có Nói Sau Lưng Người Khác

« Chương TrướcChương Tiếp »
CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 44: ĐỪNG CÓ NÓI SAU LƯNG NGƯỜI KHÁC

****

Khuôn mặt với nụ cười phô trương kia làm tôi thấy khó chịu. Không có ý định xen vào giữa chúng tôi ư, vâng cô đúng.

Ngay sau đó, điện thoại của Moon Hyuna đổ chuông.

"Ồ, có vẻ như cậu em trai nhỏ nghe thấy rồi đấy."

Cô ta giơ điện thoại di động lên và cho tôi xem. Trên màn hình LCD, dòng chữ 'Thằng Điên 2' hiển thị rõ ràng.

'Thằng điên đầu tiên chắc chắn là Sung Hyunjae, ahjussi đó.'

"... Cô không định nhấc máy sao?"

"Cậu nghe nhé?"

Tôi nhận chiếc di động cô nàng đưa cho và nhấn nút chấp nhận.

[Moon Hyuna cô-.]

"Yoohyun."

Tôi nghe thấy một tiếng thở ngắn gấp rút.

[... Hyung?]

"Ừ. Anh đây."

[...... Và Chủ Tịch Hội Breaker?]

"Cô ta đang cười như thể sắp hỏng miệng tới nơi rồi, bên cạnh anh."

"Đâu có đến mức đó."

Moon Hyuna càu nhàu.

[Anh có ổn không? Người phụ nữ đó không nói điều gì kỳ lạ chứ?]

"Cô ấy nói sau lưng em."

[......Cô ta đã nói gì?]

"Tóm gọn lại là em không bình thường. Nhưng đừng lo. Nói thật, đó chỉ là *hai hạt đậu trong một cái vỏ nên không có gì mới đâu."

(*Một điều hiển nhiên, rõ ràng, khỏi nói cũng biết)

[...Hả? Hửm?]

Giọng nói của Yoohyun tràn đầy sự bối rối. Đôi mắt của Moon Hyuna cũng trợn tròn xoe. Thấy vậy, khóe miệng tôi nhếch lên.

Cô biết cách nói sau lưng người khác - tôi cũng biết chứ. Khoan đã, chẳng phải tôi đang ở trước mặt người có liên quan rồi sao, vậy thì là nói trước mặt người ta chứ?

"Em có muốn nghe một câu chuyện cũ không? Nó vào khoảng 1 năm trước. Cụ thể là vào mùa xuân cách đây 1 năm. Ngày 2 tháng 4. Khoảng 5 giờ chiều tại cửa hàng tiện lợi CS ở Icheon tỉnh Gyeonggi-do-."

"Han Yoojin-ssi!"

Moon Hyuna bất chợt hét lên khi cô nàng giật lấy điện thoại di động và tắt nó đi. Hai má cô ấy hơi đỏ.

"Ý-ý tôi là, cậu hiểu nhầm rồi, nó không phải vậy......"

"Dường như Chủ Tịch Hội Breaker cũng biết câu chuyện đó ư?"

"Lẽ ra không có nhiều người biết về nó......"

"Chứ không phải là không có ai biết. Tôi đã tình cờ nghe được nó. Tôi sẽ giữ bí mật người kể ra."

Điều đáng xấu hổ và điên rồ mà Moon Hyuna muốn che giấu từng bị sử dụng như một quân cờ khiến cô ấy mất mặt vào 4 năm sau. Tại thời điểm đó, ai ai cũng biết đến bí mật này, nhưng hiện tại thì không.

Nó thực sự là một giai thoại mà bạn không thể quên và để lại ấn tượng sâu sắc.

"... Mẹ nó sao tôi không thể gϊếŧ để bịt miệng cậu nhỉ."

Đôi mắt lập lòe nhìn về phía tôi tràn đầy sát khí.

Nhưng cô ta không thể giơ nổi dù chỉ một tay để xử lý tôi. Chính người này đã đóng dấu vào hợp đồng. Trừ khi cô ấy định đấu 5:1 bao gồm cả Hiệp Hội, thì cô nàng chỉ có thể kìm chế thôi.

Và đứng ở vị trí người *cầu, cô ta sẽ hối hận nếu chạm vào tôi chỉ vì một chuyện như thế này. Không có tôi, cô chỉ có thể chờ thêm 2 năm để sở hữu ma thú cấp bậc cao.

(*cầu trong cung cầu)

"Vậy tại sao cô lại nói sau lưng em trai tôi? Đây là gieo nhân nào gặp quả đấy; nếu cô nói sau lưng ai đó, những người khác sẽ nói sau lưng cô."

Khi thấy tôi nheo mắt và cười, răng của cô ta thậm chí còn nghiến lại như thể núi lửa sắp phun trào rồi.

Một lúc sau, điện thoại di động đổ chuông lần nữa nên chắc hẳn Yoohyun đã gọi lại rồi. Đôi mắt Moon Hyuna đảo tới đảo lui.

"Cô không định nhấc máy sao?"

"...... Cậu sẽ câm miệng lại à?"

"Đó là sự thiếu sót của tôi, nhưng tôi không muốn nghe những lời vu khống về em trai, vì vậy cả hai chúng ta hãy tự giữ cái miệng của mình."

"Ổn thôi."

Tôi nhấc điện thoại và đánh lạc hướng bằng cách nói một cách mơ hồ. Biểu cảm của Moon Hyuna khi lấy lại điện thoại như thể cô nàng nhai phải phân.

"Cậu thật ghê gớm, Han Yoojin-ssi. Tôi thậm chí còn chưa mơ câu chuyện đó sẽ xuất hiện. Tin nổi cậu không đây?"

"Tất nhiên."

"Nếu chuyện này bị lộ ra, tôi sẽ rất xấu hổ, mất mặt và muốn biến mất trong khoảng nửa năm, nhưng tôi không chỉ để vậy đâu. Tôi chắc chắn sẽ đến để gϊếŧ chết tên khốn lắm mồm."

Giọng cô ta rất bình tĩnh nhưng tôi có thể cảm nhận được nó chứa đầy sự nghiêm túc. Đặc biệt lúc cô ấy nói rằng cô ấy sẽ gϊếŧ người. Có lẽ đây là giới hạn chịu đựng của cô nàng?

"Xin đừng lo lắng. Moon Hyuna-ssi là vị khách hàng thân yêu của tôi. Cô chỉ cần biến mất nửa năm thôi tôi đã rất khó khăn rồi, tại sao lại làm chuyện kinh khủng như vậy được?"

"Cũng dẻo mồm đấy. Còn gì khác không?"

Sẽ không có gì khác? Bỏ ngoại hình sang một bên, tôi là một tín đồ cuồng nhiệt của các chương trình liên quan đến Thợ Săn.

Có khá nhiều thứ tôi biết, nhưng nếu tôi sơ suất nới lỏng cái lưỡi ra, tất nhiên mọi việc sẽ trở nên phiền phức, rất nhiều người trên thế giới này không thể kiềm chế được giống Hạng-S-nim sát nhân trước mặt tôi, vì vậy tôi sẽ tự bịt tốt cái miệng lại.

Nếu cô không động chạm tôi, tôi sẽ không nói gì.

"Nếu tôi nói là không còn, thì liệu cô có tin?"

"À đúng rồi. Cậu là hyung của thằng điên 2 cơ mà. Tôi còn thắc mắc liệu cậu có ngây thơ - ngược lại với tên đó không, nhưng đúng là ngu ngốc. Tôi chắc chắn phải nhớ kỹ điều này."

...Ngây thơ? Trông tôi giống thế thật ư? Dù sao, các cuộc đàm phán có vẻ như vẫn kết thúc tốt đẹp.

"...... Tôi dễ bị xem nhẹ đến vậy sao?"

Nghe vậy, Moon Hyuna khịt mũi.

"Đương nhiên là tôi đã xem nhẹ cậu rồi. Nghĩ đi, chẳng phải một Hạng F nhỏ bé, người vừa mới Thức Tỉnh và thậm chí còn chưa ngừng thói quen của một người bình thường, lại đi nói rằng Han Yoohyun, cái kẻ đó, rất hiền lành? Nghe như hắn đang quảng cáo rằng 'Tôi là con gà mờ tôi chưa biết gì về cộng đồng Thợ săn' vậy."

Ừm, nhìn theo chiều hướng này cũng không sai. Theo thông tin chính thức, tôi là tân binh Thức Tỉnh còn chưa đến một tháng. Nhưng trên thực tế, tôi tất nhiên là người có nhiều kinh nghiệm làm Thợ săn nhất trong số tất cả những người đã tập trung hôm đó rồi, nhưng chẳng có ai đoán ra đâu.

Sau cùng, trông tôi sẽ giống một người bán-bình-thường đang nói 'em trai tôi thật hiền lành' với tiêu chuẩn của một người bình thường. Tất nhiên là đáng để xem nhẹ rồi, họ sẽ nghĩ rằng 'wow một đứa trẻ dễ dãi có một kỹ năng hữu ích, tôi có nên thử chọc nó không~'.

Giống như Moon Hyuna cách đây không lâu.

"Không có gì ngạc nhiên, họ không phải là loại người sẽ hành động như vậy, họ vẫn thân thiện một cách lạ kỳ."

Một tiếng thở dài tự động bật ra.

"Tất cả bọn họ sẽ không hành động khó chịu như Moon Hyuna-ssi, phải không?"

"Sao lại là 'ssi ', cảm giác xa cách quá; hãy gọi tôi là noona."

Moon Hyuna đã lấy lại bình tĩnh và cô ấy chống tay lên cằm khi nở một nụ cười rạng rỡ. 'Noona', à vâng. Tuổi trên mặt tinh thần của tôi là ba mươi đấy nhé.

"Tôi thật sự mất kiên nhẫn với vấn đề thú nuôi. Mặc dù điều kiện vẫn chưa đáp ứng đủ để bắt đầu. Cố mà làm tốt nhé, *dongsaeng nào với hyung-nim đó."

(*Vẫn là 'dongsaeng nào hyung đó' thôi nhưng nói một cách cà khịa)

Có vẻ như thời gian tới tôi không nên bước dù chỉ một bước ra khỏi tòa nhà của hội.

Moon Hyuna xua tay. Tôi cảm thấy không khí xung quanh rung lên. Sau đó, những giọng nói đã bị chặn một lần nữa lại tràn vào.

"Ahjussi!"

Yerim chạy đến và hơi trừng mắt với Moon Hyuna.

"Không phải chị đã hứa không chạm vào anh ấy rồi sao?"

Cô ấy đã hứa như vậy à. Một sự thật hiển nhiên, không đời nào Yoohyun lại đồng thuận dễ dàng thế.

"Chị đã chạm vào cậu ta đâu? Bọn chị chỉ nói chuyện thôi."

Moon Hyuna nói, nâng và xòe cả hai tay ra. Cô ta muốn chứng minh rằng chưa từng chạm vào người tôi.

"A, unni, đúng là sự thật rồi!"

"Oho, em đang đến với chị đấy à!"

Moon Hyuna bật dậy và đột ngột kéo Yerim đang phừng phừng vào vòng tay mình.

"Trang điểm của em sẽ trôi đi mất!"

"Ở tuổi của em, chẳng cần làm gì vẫn cứ xinh đẹp thôi~."

Hai người đó hòa hợp hơn tôi nghĩ. Tôi nên làm gì nếu Yerim thực sự gia nhập Breaker vào 3 năm sau? Bốn năm nữa hội đó mới giải tán khắp nơi. Tuy nhiên, không đời nào tương lai phát sinh giống hệt nhau.

... Hay là kéo Moon Hyuna về đây nhỉ?

Cô nàng là người phụ nữ tôi không thích, nhưng dù thế nào đi nữa, vẫn thật lãng phí nếu để một Thợ Săn như cô ấy lại một mình.

'Và việc tác động từ khóa cũng không khó như vậy.'

Chúng tôi thuộc hai giới tính khác nhau nhưng một Hạng S, người sẽ tìm kiếm tôi nhiều nhất kể từ bây giờ chính xác là Moon Hyuna. Cô nàng vô cùng thích thú với những con quái vật nên khả năng cao là cô ấy sẽ tiếp tục đến tìm tôi và kiểm tra khi tôi nuôi dưỡng chúng.

Ngay cả hôm nay, chính cô ấy đã cố tình đến để gặp tôi đấy thôi.

Vì vậy, tôi nghĩ rằng có thể chậm rãi áp dụng từ khóa thông qua những bản ballad tình yêu lừa dối và sự thân thiết vừa tầm.

Vấn đề ở đây là hiệu ứng bổ sung của từ khóa.

'Khả năng cô ấy không coi ai là người bảo hộ khá thấp.'

Không giống như Yoo Myeongwoo, người bị bỏ lại một mình, Moon Hyuna là một vận động viên thậm chí đã lọt vào giải quốc tế. Cô ấy sẽ nhận được sự chăm sóc, tất nhiên không chỉ của cha mẹ, mà còn có người quản lý hoặc huấn luyện viên, huấn luyện viên đặc biệt, tiền bối, v.v.

Tôi sẽ rất biết ơn nếu người đó làm công việc liên quan đến thể thao, và bố cũng ổn, nhưng mẹ thì... tôi có thể miễn cưỡng nhận cái danh xưng 'mẹ' từ Moon Hyuna. Đó chỉ là một trò đùa của người phụ nữ lớn tuổi hơn tôi thôi.

Nếu tôi nhận được sự tin tưởng của cô nàng nhờ hiệu ứng của từ khóa và tác động đủ lên cô ta khi các vấn đề phát sinh trong Breaker trở nên nghiêm trọng hơn, tôi có thể đánh cắp cô ấy đi.

'Mình không muốn gần gũi với người này chút nào, nhưng sẽ không tệ nếu đưa cô ấy vào Haeyeon. Cô nàng chắc chắn có năng lực và tính cách cô ấy nhìn chung rất phù hợp với Yerim.'

Các đội tấn công hầm ngục Bậc S hiện tại thường là một Thợ Săn Hạng S với phần lớn là Hạng A, nhưng sau này, khi mức độ khó của hầm ngục tăng lên, sẽ có những đội có từ hai Hạng S trở lên. Các thuộc tính của Yoohyun và Yerim không tương thích với nhau, vì vậy chúng không thể hoạt động như một nhóm nhưng Yerim và Moon Hyuna sẽ có thể kết hợp với nhau tốt.

Một đòn tấn công one-hit mạnh mẽ và một công cụ phạm vi rộng chuyên dùng để trói kẻ thủ. Trên hết, Yerim còn có buff tầm xa.

Nếu hai người này hợp tác, họ sẽ trở thành một bộ đôi hoàn hảo.

'Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy cuốn hút rồi.'

Đúng, bằng mọi giá, cô ấy phải là đối tác của Yerim, không phải của tôi. Hãy gọi công việc này là làm tròn bổn phận của người giám hộ và cố gắng hết sức để kéo cô nàng về nào.

Sau khi quyết định, chỉ nhìn hai người đó chơi đùa thôi đã thấy hài lòng một cách lạ thường rồi. Kể từ giờ hãy cứ hòa thuận với nhau như thế nhé.

Việc chụp ảnh hoàn thành suôn sẻ.

Không có gì khó khăn hết. Tất cả đều là những nội dung thông thường khi tôi giải thích về Peace, trao đổi Q&A, kiểm tra thời gian phản hồi và sức kéo bằng răng nhóc con khi chơi ném bóng, v.v.

Họ yêu cầu tôi thể hiện thái độ trân trọng và yêu thương đối với Peace, và điều này thực sự dễ dàng. Bởi vì Peace của chúng ta ngay từ đầu đã rất đáng yêu rồi.

Thật nhẹ nhõm khi Peace là bạn đồng hành của em trai tôi; nếu tôi phải gửi nhóc ấy đến một nơi xa, tôi sẽ vô cùng cô đơn. Mình có thể giữ bé con khi nó chưa tấn công hầm ngục, phải không?

"Ahjussi, anh lại uống thuốc mana à?"

Sau khi chụp ảnh xong, tôi đặt Peace xuống một lúc và lấy lọ thuốc mana ra, khi Yerim tiến về phía tôi và hỏi.

"Em có muốn một chai không? Đó là hương cam."

"Chỉ có mùi hương là cam - hầu như không có chút ngọt nào và thậm chí còn có vị chua. Hương táo cũng nhạt nhẽo và không ngon."

Mấy cái này có vẻ ổn hơn với anh. Và em sẽ không muốn uống chúng vì hương vị không ngon.

Khi tôi mở nắp chai và uống một hơi cạn sạch, Yerim lo lắng nhìn tôi.

"Chỉ trong ngày hôm nay thôi, anh đã uống ba chai rồi - nhiều như vậy có ổn không? Không có liều lượng khuyến nghị ư?"

"Liều lượng khuyến nghị cái gì. Nó chỉ để phục hồi sự mệt mỏi về tinh thần thôi."

Vì tôi không thể nói rằng mana của tôi thấp đi vì sử dụng kỹ năng Mầm Non Hứa Hẹn.

Mặc dù đã tìm kiếm đến chết, tôi vẫn không thấy bất kỳ cửa sổ trạng thái nào đáng để chọn. Vì có quá nhiều người nên tôi chỉ lướt qua các chữ cái, nhưng dù là kỹ năng hay chỉ số, thì cái tốt nhất vẫn là Hạng C.

'Những cái đạo diễn máy quay có thể nhận được là kỹ năng đặc biệt Hạng C, nhưng...'

Ứng dụng từ khóa là một chuyện, nhưng việc tối ưu hóa mà tôi chỉ có thể sử dụng mỗi tháng một lần là quá quý giá. Tôi không biết khi nào hay ở đâu thì một Hạng A có thể xuất hiện nên tôi phải tiết kiệm càng nhiều càng tốt.

Tại sao các Trung Tâm Thức tỉnh lại chỉ chuyên dụng cho hệ chiến đấu? Tất nhiên, không cần thiết phải quá bất mãn khi mất đi những kỹ năng Thức Tỉnh theo Năng khiếu. Hay là tôi tự xây dựng một Trung Tâm Thức Tỉnh riêng nhỉ? Vì tôi có thể thấy các kỹ năng được tối ưu hóa ban đầu, các điều kiện phù hợp với từng người... hừm... nhưng rắc rối quá đi.

"Ahjussi! Anh lại mất tập trung rồi!"

Yerim hét và nhảy dựng lên.

"Nói rằng anh dùng nó để phục hồi sự mệt mỏi về tinh thần, nhưng ngay cả sau khi anh uống nó, anh vẫn như người mất hồn. Anh có bị thương ở đâu không? Thường xuyên mệt mỏi, rằng, em nghe nói nó có thể là một căn bệnh nghiêm trọng đấy..."

Cô nhóc tỏ ra lo lắng khi nói về điều đó và thậm chí khuôn mặt của em ấy còn trở nên tái nhợt. Bệnh gì nghiêm trọng cơ. Anh khỏe mạnh bình thường đến tận 5 năm sau cơ.

"Anh nghĩ vẩn vơ một chút thôi. Peace, lại đây."

"Nhưng ahjussi là chỉ số F mà! Hay là anh đi kiểm tra sức khỏe nhé? Lần cuối cùng anh làm nó là khi nào?"

Ý anh là, mặc dù Hạng F yếu, họ vẫn là những người bình thường chứ. Mặc dù so với Hạng S, họ chỉ là một tờ giấy thôi.

"Anh không nhớ nhưng anh ổn. Này, này! Em định gọi ai đấy!"

"Chủ Hội. Một buổi khám sức khỏe tổng quát, để giúp anh có được-."

"Đừng làm vậy! Anh thực sự ổn mà!"

Tôi không muốn đến bệnh viện! Hơn hết, nếu là khám tổng quát thì tôi sẽ phải nội soi, tôi làm gì đây nếu bản thân *vô tình nói những lời vô nghĩa. Tôi có thể làm điều đó khi tỉnh táo thay vì lúc buồn ngủ mà, mặc dù nó có chút khó khăn hơn.

(*Khi nội soi thì người ta sẽ gây mê bệnh nhân để đưa dây dợ qua đường miệng, mà lúc mê man anh nhà lo sợ sẽ nói liên thiên)

"Kim Sunghan ahjussi cũng đang rất lo lắng cho ahjussi; anh phải chăm sóc thật tốt cho cơ thể của mình chứ."

Yerim phàn nàn, lấy điện thoại ra trước sự can ngăn của tôi. Ý anh là, tại người đàn ông kia cứ coi anh như một người già bảy mươi tuổi đấy chứ.

"Xin lỗi, chúng em có thể chụp ảnh với anh không?"

Ngay sau đó, hai cô gái xinh đẹp như người nổi tiếng tiến về phía chúng tôi và hỏi. Cả hai đều là FF.

"Có, bạn có thể."

"Em có thể chạm vào cậu bé này không?"

"Để đề phòng, bạn không thể."

Bất kể Peace ngoan ngoãn và cư xử tốt đến đâu, một con quái vật vẫn là một con quái vật. Ngay cả việc quay phim cho chương trình truyền hình được tiến hành cũng vì họ đã nhận được giấy phép đặc biệt của Hiệp Hội và các Thợ Săn, bao gồm Yerim và Moon Hyuna đi cùng tôi; Tôi không thể tự mình đưa nhóc ấy ra ngoài. Bây giờ nó vẫn là bất hợp pháp.

Mặc dù các luật liên quan đến việc đồng hành cùng quái vật được thuần hóa sẽ thay đổi nhanh hơn so với ban đầu, nhờ Peace.

"Tôi cũng chụp một tấm nhé, được không?"

Thấy hai cô gái chụp ảnh, một người khác đi tới. Sau đó, số lượng người gần đó bắt đầu tăng lên từng người một.

Những người này muốn chụp ảnh nhưng chỉ nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Tôi sẽ không đến đây lần nữa nên cứ thoải mái để họ làm điều mình muốn đi.

"Peace thực sự dễ thương!"

"Anh có dùng bất kỳ mạng xã hội nào không?"

Mạng xã hội, tôi cũng nên thử một cái nhỉ? Tôi có quay chụp một vài hình ảnh và video về Peace. Đặc biệt là những hình ảnh trước khi trưởng thành, nó quá đáng yêu chỉ để một mình tôi ngắm nhìn. Nhóc con bây giờ đã rất đáng yêu, nhưng nhóc ấy còn dễ thương hơn khi nó còn nhỏ.

"Tôi vẫn chưa, nhưng tôi sẽ suy nghĩ về nó."

"Vậy chắc chắn hãy lập một cái nhé!"

Vâng, vâng. Tôi thực sự nghĩ rằng tôi nên lan tỏa sự dễ thương của đứa nhỏ này càng rộng rãi càng tốt.

Ngay lúc đó, khi mọi người đang nói chuyện ồn ào thì từ phía sau đám đông, một chàng trai bước tới và khoảng trống cứ thế được hình thành. Đồng thời, tất nhiên không chỉ tôi và Yerim, mà cả ánh mắt của những người xung quanh cũng bị hút về phía cậu ấy.

Chà, thật là...

"Đẹp trai ghê."

... Yerim. Hãy nói chuyện lịch sự đi... Nhưng thực sự cậu ta đẹp trai một cách điên rồ.

Và chỉ số có thể Thức Tỉnh là B, các kỹ năng là A.

[Người Chưa Thức Tỉnh - Bak Hayool

Chỉ số thức tỉnh có thể xếp hạng B

Kỹ năng ban đầu được tối ưu hóa

Không Thể Rời Mắt (A)

Trở Nên Thoải Mái Khi Ngắm Nhìn (A)

*Lớp Băng Trên Bánh (A)]

(*Có thể hiểu là thêm cái gì đó cho để lợi thế hơn, tốt đẹp hơn; cái kỹ năng này chắc là để tăng độ đẹp trai:))))

Các kỹ năng là x3 A. Và tất cả chúng đều có tên như những kỹ năng đặc biệt. Chưa kể... dường như chúng đều liên quan đến ngoại hình của cậu ta.

Có phải vì gương mặt cũng là một năng khiếu? Nếu bạn có khuôn mặt như vậy, ngay cả khi bạn Thức Tỉnh với chỉ số Hạng S, không có gì thay đổi cả. Sự đền bù cho chỉ số thấp không phải là 'bạn trở nên đẹp trai', mà là thiết lập lại sự cân bằng, vậy nên nó có giới hạn. Nếu các đặc điểm trên khuôn mặt của bạn đã hoàn hảo, nó không thể thêm bất cứ điều gì.

"Xin lỗi, em có thể cho tôi xin chữ ký không!"

Bak Hayool đỏ mặt nói với Yerim. Cậu ta rất có thể là một người nổi tiếng nhưng vị trí của cậu ấy đã bị thay đổi.

"...Chữ ký ư?"

"Đúng! Tôi thực sự ngưỡng mộ và thích Thợ Săn! Đây là lần đầu tiên tôi thực sự gặp một Thợ Săn Hạng S, vì vậy khi em đến Hiệp Hội để lấy thứ hạng của mình, tôi thực sự muốn đi xem, nhưng tôi không thể tới vì lịch trình. Nhưng sau đó tôi nghe nói rằng em đang chụp ảnh ở đây nên tôi đã nhanh chóng đến!"

Bak Hayool không giấu nổi sự phấn khích và lịch sự khi đưa tờ giấy xin chữ ký. Thỉnh thoảng cũng có những đứa trẻ như vậy. Chúng tưởng tượng về Thợ Săn và hành động như fan cuồng đuổi theo thần tượng. Đặc biệt vì những Hạng S đều có ngoại hình ấn tượng, thời gian trôi qua, lượng fan cứ thế ngày một đông đảo hơn.

Nhưng thật trớ trêu khi một chàng trai thậm chí còn đẹp hơn Hạng S lại hành động như vậy. Trên hết, nếu cậu ta Thức tỉnh, cậu ta có thể tối thiểu đạt được Hạng B.

'Mặc dù tối ưu hóa Thức Tỉnh có lẽ là không thể.'

Thông qua Trung Tâm Thức Tỉnh, cậu ta chắc chắn sẽ không có được những kỹ năng đó. Có vẻ như cậu ấy sẽ chỉ đạt một nửa thôi, với chỉ số là B và các kỹ năng thất bại.

Mặc dù vậy, để tôi kéo cậu ta vào thì hơi... mơ hồ. Và tôi không muốn nói từ khóa với khuôn mặt đó ngay cả khi tôi phải chết.

Cậu ta là một người nổi tiếng với khuôn mặt đẹp nên có lẽ cậu ấy sẽ tự mình sống tốt thôi. Tôi nên ngừng quan tâm những chuyện ngoài lề.

"Tôi đang trong quá trình quay một bộ phim. Nếu được, tôi có thể gửi cho em một vé mời xem trước không? Tất nhiên, em không cần phải đến! Nó giống như một món quà nhỏ... Ít nhất tôi muốn gửi một lời mời......"

"Ừm, vâng. Cứ vậy đi. Anh có thể gửi nó đến Hội Haeyeon."

"Cảm ơn em!"

Dường như đó là một căn bệnh nghiêm trọng. Nhưng, một buổi quay phim, cậu ta nói. Bất giác, tôi nghiêng đầu.

Tôi không nhớ mình đã từng thấy một diễn viên đẹp trai như vậy. Tôi của những ngày trước không quan tâm mấy đến đời sống văn hóa, vì vậy tôi chưa xem những bộ phim hiện đang được quay, nhưng với khuôn mặt đó, sau này cậu ta sẽ tiếp tục xuất hiện trên nhiều phương tiện khác nhau. Và đây không phải là một khuôn mặt dễ quên.

Nhưng tại sao người này lại không có trong ký ức của tôi? Cậu ấy nghỉ hưu sớm à?

"Han Yoojin-nim!"

Bak Hayool, người đã xin chữ ký của Yerim, hiện quay sang nhìn tôi với ánh mắt thiếu thoải mái.

"Tôi muốn xin chữ ký của anh nữa! Tôi có thể có được dấu chân của Peace không?"

"... Chỉ có thể với chữ kỹ."

Tôi nhanh chóng viết xuống và đưa cho cậu ta. Vì đây là kiểu người mà tôi chắc chắn sẽ không gặp lại lần thứ hai.

****HẾT****

Nói vậy rồi kiểu gì cũng gặp nhao cho xem:))) Mà mình để anh nhà gọi chị Moon là cô nàng ấy là vì nếu tính pre-hồi quy thì anh nhà hơn bả 3 tuổi đó:>
« Chương TrướcChương Tiếp »