Chương 43: Dongsaeng Của Tôi Là... (3)

CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 43: DONGSAENG CỦA TÔI LÀ... (3)

****

'Những con quái thú cấp cao không dễ dàng để tìm thấy và cũng mất khá nhiều thời gian cho việc đưa chúng về từ nước ngoài, vì vậy tôi đoán thời gian tới tôi sẽ được tự do.'

Thời điểm hiện tại người ta vẫn chưa thể vận chuyển quái vật bằng máy bay. Vì vậy, những con thú do Haeyeon mua hiện đang nằm rải rác trên khắp các châu lục. Sẽ thật tốt nếu chúng đến nơi an toàn mà không gặp phải bất trắc.

"Hyung."

Sau khi mọi người rời đi, Yoohyun, người duy nhất còn ở lại, gọi tôi. Tôi bế Peace, nhóc con đang cắn xé đến nỗi lộ cả khung ghế và quay lại nhìn cậu chàng.

"Đừng quan tâm đến những điều Chủ Tịch Hội Breaker nói. Cô ta bị đồn đại là người phụ nữ lập dị từ lâu rồi."

Nhìn cái cách mà thằng nhóc cố gắng giải thích, có vẻ như sự việc lần này thực sự làm em ấy bận tâm.

"Không đâu. Họ quen em lâu nhất từ hai đến ba năm là cùng."

Thằng bé chắc hẳn đã thay đổi rồi. Em ấy có thể không cư xử đúng đắn khi còn trẻ. Nhưng chính người này sẽ liều mạng và cứu tôi vào 5 năm sau.

Vì vậy cho dù ai nói gì, tôi sẽ không để tâm.

Tôi nói không có vấn đề gì, nhưng càng lúc biểu cảm của Yoohyun lại càng trở nên căng thẳng hơn.

"... Nhưng, em chưa làm điều gì quá đáng đến mức phải dằn vặt lương tâm mà."

"Thật ư?"

"... Gần như vậy?"

"Này, dù sao đi nữa, anh không nghĩ em sẽ sống được đến bây giờ nếu cứ trung thực và không có khuyết điểm đâu."

Tôi hiện tại trong sạch cũng chỉ vì tôi đã hồi quy. Nghe vậy, cậu em trai tôi tỏ ra nghi ngờ.

"Lúc nãy anh đã nói rằng anh tin tưởng em."

"Hai điều này đâu có giống nhau? Anh sống lâu hơn em tận năm năm lận. Anh đương nhiên biết ít nhiều những thứ nên biết."

Nếu nói về kinh nghiệm, nó giống như đã sống thêm mười năm rồi.

"Bất kể em làm cái gì, anh cũng sẽ nghĩ rằng em làm vậy bởi vì em không còn lựa chọn nào khác. Ngay cả khi không phải thế đi chăng nữa, tốt thôi, ai chẳng ưu tiên cho người quen. Và anh không phải là một người ngay thẳng, anh sẽ không mất kiểm soát đến mức đào bới từng khuyết điểm của ruột thịt mình."

Nói đúng hơn, là ngược lại hoàn toàn. Che đậy và bỏ qua mọi thứ một cách hợp lý... nếu tôi là người trong sạch, tôi đã không thể sống đến bây giờ.

"Nhưng anh thực sự sẽ đi nếu hội mạnh nhất thế giới yêu cầu vậy sao?"

Yoohyun hỏi, nửa đùa nửa thật.

"Nếu họ chắc chắn là hội mạnh nhất, thì ý kiến ​​của anh có tác dụng gì? Dù sao đi nữa, không có nơi nào giống vậy đâu."

Chưa có một bang hội nào từng vươn lên cấp độ thế giới. Căng nhất mới chỉ kiểm soát đất nước của họ thôi và thậm chí đến 5 năm sau, do số lượng các hầm ngục tăng lên, sự thống trị này có lan qua một hoặc hai quốc gia láng giềng nhưng ảnh hưởng đến toàn thế giới là quá khó. Ở mức độ cao nhất, nó chỉ dừng lại với việc cướp đi các Thợ Săn Trung Quốc hoặc giành quyền vào hầm ngục có giá trị từ một quốc gia nhỏ và yếu thôi.

Tất nhiên, không có cách nào để tình hình cộng đồng Thợ Săn diễn ra chính xác như trước hồi quy. Thậm chí nếu những con thú thân cận cấp bậc cao trở nên phổ biến, càng nhiều thứ sẽ thay đổi.

'... Nếu mọi việc tiếp diễn theo chiều hướng này, ngay cả khi mình nói rằng mình biết về tương lai, nó vẫn sẽ nhanh chóng trở nên vô ích."

Mặc dù tôi chỉ định kiếm đủ và sau đó sẽ nghỉ hưu.

"Em muốn anh kiểm tra kỹ năng cho em vào lúc nào?"

"Em không nghĩ rằng mình sẽ có thể sắp xếp được lịch trình trong thời gian tới... Xin lỗi anh. Vì những thứ liên quan đến hầm ngục slime và cả vấn đề nuôi dưỡng nữa, em sẽ bận việc vài ngày."

Nhìn lượng lợi nhuận khổng lồ mà cái hầm ngục kia mang đến, dường như ruồi nhặng đã bắt đầu bu lại rồi.

"Vậy là, những bang hội đến vào ngày hôm nay chắc không thể đánh nhau đâu nhỉ? Đặc biệt là Chủ Tịch Hội Breaker, cô ấy có vẻ rất gấp gáp khi yêu cầu chúng ta thực hiện thỏa thuận với ít nhất một con quái vật cấp cao."

Cô nàng liệt kê đủ loại giá, nói rằng nó không cần các kỹ năng khác - chỉ cần nhanh nhẹn và mạnh mẽ là đủ rồi.

"Trong nước, ngoài việc Hiệp Hội hành động hơi phiền phức, thì không có nhiều vấn đề. Khó khăn nhất hiện giờ là ở Nhật Bản."

"Cái gì, bọn khốn đó can thiệp vào công việc của một quốc gia khác ư?"

"Vì vẫn chưa có một hầm ngục slime nào ở Nhật Bản. Xa so với Bậc A, thậm chí cả Bậc C cũng chưa từng xuất hiện, vì vậy họ phải nhập khẩu tất cả mọi thứ từ nước ngoài. Nhưng vì Bậc A đang nằm trên đất nước của chúng ta, ngay cạnh họ, nên họ đã bị lạm thu. Và, không phải ở cấp độ bang hội, mà là ở cấp chính phủ, tình hình như vậy."

Tôi đã định chửi thề. Lũ khỉ khốn nạn không có lương tâm. Từ khi nào chính phủ đã nắm quyền can thiệp tối thiểu vào các vấn đề của Bang Hội và làm giao dịch trung gian dựa vào quyền hạn của Hiệp Hội vậy? Có phải chính phủ đã can thiệp và dày vò họ vì đó là một quốc gia khác không?

"... Chính phủ vẫn chưa bị cấm can thiệp vào các bang hội nước ngoài sao?"

"Đúng vậy. Quyền lợi được giới hạn ở mỗi quốc gia riêng. Tuy nhiên, không giống như Haeyeon đã chiếm thị phần ở Nhật Bản và ngay cả việc trao đổi buôn bán cũng rất ít, vì vậy nếu anh công khai việc nuôi dưỡng ma thú thì những thiệt hại có thể phát sinh sẽ giảm đi."

"Nuôi dưỡng ma thú? Tại sao... Có phải một trong những con quái vật em mua, là đến từ Nhật Bản?"

Yoohyun gật đầu.

"Một con quái vật cấp cao. Nó hiện tại đang được giữ tại một cảng biển. Nếu việc này thực sự không thành công, em sẽ chuyển nó cho Breaker hoặc một hội khác. "

"Họ chắc chắn đang có những hành động bẩn thỉu."

"Ngay cả khi nếu họ công khai đánh nhau, tốt hơn hết ta nên giải quyết càng ôn hòa càng tốt, mặc dù có hơi khó chịu. Nếu không có tác dụng, chúng ta có thể nhờ Hiệp Hội Nhật Bản, độc lập với phía chính quyền, nhưng tốt nhất là không nên mang ơn như vậy."

"Liệu họ có tự mình can thiệp chỉ vì em không? Dù thế nào đi nữa, đó vẫn là hiệp hội của đất nước họ."

"Họ sẽ can thiệp nếu nó đi quá xa. Việc can thiệp tối thiểu của chính phủ vào các bang hội là một con dao hai lưỡi, vì vậy thông thường qua tay của Hiệp Hội rất tốt, nhưng trong trường hợp này, điều này khá khó khăn."

Vì vậy, quyền quản lý một hầm ngục slime không có nghĩa là lợi nhuận suôn sẻ. Tôi đoán trước được rằng các bang hội khác trong nước sẽ đánh nhau, nhưng đột nhiên lại có Nhật Bản ở đây. Thật sự, có lẽ sẽ tốt hơn khi giao nó cho người khác.

"Về việc kiểm tra kỹ năng của em, hãy nói với anh bất cứ khi nào em có thời gian. Sẽ không khó để anh sắp xếp lịch trình."

Tôi có thể bớt một ngày chăm sóc lũ quái vật, và bên cạnh đó, lịch trình... à, quên mất chương trình phát sóng.

Tôi có phải đi không?

***

"Thứ hạng kết luận của Thức Tỉnh Giả Han Yoojin-nim được xác định là B."

Nhân viên Hiệp Hội Thợ Săn cười nói.

Hạng F vĩnh viễn đã tăng lên Hạng B chỉ trong một cú đúp. Ái chà. Nếu tất cả các danh hiệu và kỹ năng của tôi được tiết lộ, thậm chí có thể lên đến Hạng A, nhưng tôi hài lòng với thứ hạng này. Trừ khi chỉ số của bạn ở mức tối thiểu là Hạng B, bạn nên chấp chận nó.

"Nếu có phản đối về thứ hạng đã xác định, vui lòng đến trung tâm thông tin để gửi nội dung và tài liệu liên quan để khiếu nại trong vòng 10 ngày."

Khi có khoảng cách lớn giữa chỉ số và kỹ năng như trường hợp của tôi, thông thường thứ hạng của Thức Tỉnh Giả được xác định theo hai cách. Thứ hạng của ngục tối mà người đó có thể tấn công, hoặc thông qua một cuộc họp ở Hiệp Hội.

Tất nhiên tôi là trường hợp thứ hai. Với khả năng hiện tại của tôi, sẽ rất khó để tự mình tấn công ngay cả một Bậc F nếu không mang kèm trang bị. Thậm chí nếu tôi nhận được sự hỗ trợ của quái thú Bậc S trưởng thành, thì một hầm ngục Bậc C trở lên vẫn rất nguy hiểm. Vì tôi có một cơ thể thủy tinh sẽ bay sang thế giới bên kia ngay nếu ai đó vô tình ném qua một mảnh vỡ.

"Hạng B, không phải quá thấp sao?"

Khi tôi nhận giấy phép được cấp lại, vì Yerim đã rất mong đợi, cô nhóc buồn bã thốt lên. Bên cạnh em ấy, Thợ Săn Hạng A Kim Jiyeon cũng đang đứng. Hai người này đi theo chỉ để bảo vệ tôi.

"Đo lường thứ hạng thường ưu tiên cho các cuộc tấn công hầm ngục. Nếu chỉ số xếp hạng của em là F, cho dù kỹ năng của em có tốt đến đâu, thì Hạng A vẫn là mức cao nhất mà em có thể nhận được."

Mặc dù việc đánh giá có thể sẽ khác nếu bạn có một kỹ năng phòng thủ đáng kinh ngạc và hoàn toàn có thể tự bảo vệ bản thân mình.

Tôi lắng nghe một số lượng hợp lý những lời càu nhàu bất mãn của Yerim và lên xe. Có thể tin tức về tôi không lan truyền nhiều vì nãy giờ không có bất cứ người nào tiếp cận cả. Dù có những ánh mắt dòm ngó từ xa.

"Ahjussi, khi nào anh sẽ xem kỹ năng cho em?"

Yerim bực bội phàn nàn ngay sau khi cô nhóc ngồi vào ghế sau xe hơi. Cứ đạt được 10 cấp độ và tiếp nhận Bạch Vũ một cách an toàn đi đã, rồi chúng ta sẽ nói chuyện hàng ngày.

"Anh đã dặn em là hãy đến sau khi nhận được hai cấp độ nữa."

"Ngay cả 20 cấp độ còn xa, nữa là 30 cấp độ! À, anh có muốn vào hầm ngục với em không? Nếu anh đạt cấp 20, anh có thể nhận được một kỹ năng tốt khác."

Anh còn chưa có kỹ năng mới sau khi thăng cấp 10 đâu. Em nghĩ một cái sẽ xuất hiện sau 20 cấp độ à? Trên hết, cấp bậc hầm ngục của em đâu có phù hợp với anh.

"Đừng nói những điều vô nghĩa. Phải rồi, anh nghe nói em đang quay phim?"

"Đúng vậy, anh biết không, Hiệp Hội sẽ cử ba Thợ Săn Hạng A hoặc những Thợ Săn hạng cao hơn đi cùng anh nếu anh tham gia một bộ phim phát sóng có quái vật. Khi tuyển người như vậy, rõ ràng họ định tạo nên một chương trình đặc trưng của Thợ Săn. Họ nói rằng *Moon Hyuna unni cũng sẽ tham gia."

(*Các em gái bên Hàn sẽ gọi chị là 'unni', anh là 'oppa'; còn em trai gọi chị là 'noona', anh là 'hyung')

... Tại sao người phụ nữ đó xuất hiện ở đây. Một người lãnh đạo không có việc gì để làm à?

"Nhưng sao lại là 'unni'? Anh trẻ hơn Chủ Tịch Hội Breaker đấy nhé, oke?"

"Nếu chị ấy chưa kết hôn, thì rõ ràng chị ấy là một 'unni'."

"......Còn anh thì sao?"

"Anh chưa kết hôn nhưng anh đã có con. Anh xưng 'ba con' với Peace còn gì."

Tôi cảm thấy sai sai. Đúng là tôi đang nuôi dạy Peace, nhưng có sự khác nhau giữa các chủng loài mà, vậy tại sao em lại coi anh như một người cha?

"Đừng có phân biệt đối xử, và hãy công bằng đi."

"Vậy em sẽ nói với Hyuna unni rằng, về unni, ahjussi thực sự-."

"Nghĩ lại thì, cô ấy thực sự là một unni! Vậy cứ gọi unni đi."

Đúng, vấn đề tuổi tác có là gì? Sức mạnh và quyền lực mới quan trọng nhất. Người phụ nữ vung cây giáo lớn gấp đôi chiều cao của mình như thể một cái phi tiêu và hạ gục những con quái vật, sẽ vẫn là một unni ngay cả khi cô ấy lớn hơn một trăm hay ba mươi hay mười ba tuổi. Vâng.

Đây là lần thứ ba tôi đến đài phát sóng truyền hình. Tất nhiên, bao gồm cả trước khi hồi quy.

Lần xuất hiện đầu tiên là khi tôi nhận được một cuộc phỏng vấn ngắn về Yoohyun, và lần thứ hai là những tội lỗi liên-quan-đến-Thợ-Săn... hừm... Cái gì mà không nhắc ai cũng biết ấy.

Điểm chung của hai lần đó là tôi bị đối xử vô cùng lạnh nhạt. Nhưng hôm nay đã khác biệt hoàn toàn.

"Wow, kia là con quái vật đó đúng không?"

"Nó thật dễ thương! Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con quái vật thực sự ở khoảng cách gần như thế này đó!"

"Những con thoát ra từ hầm ngục bùng nổ đều kinh tởm, nhưng con mèo này xinh xắn quá đi."

Với mỗi bước chân, chúng tôi đều nhận được sự chú ý. 90% lý do là vì Peace, nhóc con đang nằm trong vòng tay tôi, nhưng vẫn có một lượng lớn người quan tâm đến tôi.

Đó là bởi tờ báo về khả năng nuôi dưỡng ma thú đã được đăng tải trên bản tin 9 giờ tối hôm qua.

Phải mất khá nhiều thời gian và báo cáo để liệt kê đủ loại lợi ích to lớn mà bạn có thể nhận được từ việc sở hữu những ma thú thân cận cấp cao và cấp cao nhất.

Khi thông tin công khai rằng thời gian tấn công hầm ngục sẽ giảm tới tận 50%, phản ứng cộng đồng trở nên nóng bỏng. Những bình luận về điều này đã phủ kín cổng thông tin điện tử và Hội Haeyeon đứng thứ ba trong bảng xếp hạng hotsearch về lợi nhuận của hầm ngục Bậc S và khả năng dưỡng thành quái vật.

Mặc dù tần suất tìm kiếm tên tôi thấp hơn nhiều so với Yoohyun.

'Khi chương trình phát sóng được trình chiếu, chúng tôi sẽ lại bị so sánh một lần nữa cho xem.'

Sẽ thật nhẹ nhõm nếu họ chỉ so sánh thứ hạng, nhưng rõ ràng là tôi sẽ bị chỉ trích về ngoại hình của mình. Rằng hai anh em thực sự trông không giống nhau và những điều tương tự vậy. Có quá đáng không khi so sánh tôi với một người có thể tỏa sáng hơn cả những người nổi tiếng vì chỉ số Hạng S của cậu ta?

Tôi có nên cắt internet một thời gian để đảm bảo trạng thái tinh thần của mình không?

'Ngay cả phòng chờ cũng rất lớn.'

Lần trước, họ thậm chí còn không cho tôi dù chỉ một cái ghế, nhưng hiện tại nơi đây đã chuẩn bị sẵn chiếc sofa thoải mái, cả đồ ăn nhẹ và thức uống cũng được bày trên bàn. Ở một bên, Yerim đang chải mái tóc rối bù lên khi đến đây và trang điểm lại. Và trên ghế sofa.

"Lại đây nào, hyung-nim!"

Chủ Tịch Hội Breaker Moon Hyuna đang ngồi khoanh chân. Tại sao cô cứ gọi tôi là hyung-nim mãi thế?

"Xin chào."

Hôm trước người này để mặt mộc nhưng có lẽ hôm nay cô ấy đã trang điểm một chút rồi. Cô nàng thực sự là một người xinh đẹp, nhưng... sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể ngắm nhìn khuôn mặt ấy từ xa.

"Mau tới đây và ngồi xuống nào. Cậu có muốn kẹo không?"

"Tôi không thực sự thích nó."

Tôi giả vờ không nhìn thấy bàn tay vỗ vào chỗ bên cạnh cô ấy như thể bảo tôi hãy ngồi ở đây, và đi đến ghế sô pha đối diện. Ngay khi ngồi xuống, tôi đã nhanh chóng chộp lấy Peace – nhóc con đang có ý định nhảy phốc lên.

"Nhóc không thể. Cư xử tốt nào."

- Kkeueung

"Ba đã chơi với nhóc rất nhiều trước khi chúng ta đến đây. Nhóc không được gây rắc rối đâu."

Càng ngày tần suất công việc phải làm càng nhiều nên việc huấn luyện rất khó khăn. Tôi thực sự nên tìm một nơi cư trú tạm thời ngay; Tôi không nghĩ rằng mình có thể giữ nhóc con trong nhà lâu hơn nữa.

"Có vẻ như cậu hoàn toàn thành thục vai trò nuôi dạy trẻ nhỏ rồi nhỉ?"

Moon Hyuna nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh tôi và nói. Biến ngay đi.

"Làm ơn đừng có dí sát quá. Mọi người sẽ hiểu lầm nếu họ nhìn thấy đó."

"Vậy thì sao. Cậu là người sẽ nuôi dạy đứa trẻ của tôi mà."

... Mẹ nó, nổi cả da gà. Tại sao cô có thể nói như vậy? Ngay sau đó, Yerim cũng hét lên như thể em ấy không thua kém.

"Ahjussi của chúng tôi sẽ nuôi dạy cả đứa trẻ của em nữa, chị biết chưa!"

"Yerim!"

Điên rồi, con bé đang nói cái quái gì vậy! 'Đứa trẻ' không phải đứa trẻ không có nghĩa là không có vấn đề đâuu!

"Tại sao không, chẳng phải nó đúng sao?"

"Ngay cả khi đó là sự thật, em không được nói như thế!"

Và Moon Hyuna nữa, đừng có cười đồ quỷ sứ.

"Hyung-nim, tôi rất thích cậu. Cậu không định đến với tôi à?"

"Vui lòng gửi lời mời nếu cô đáp ứng được đủ điều kiện."

"Đồ kén chọn."

- Keuheung

Cùng lúc đó, Peace vểnh tai lên. Yerim cũng vọt khỏi chỗ ngồi. Chậm hơn một bước, tôi cảm nhận được luồng khí xung quanh đang thay đổi.

"... Có chuyện gì vậy?"

Tôi biết, nhưng vờ như không thấy. Moon Hyuna mỉm cười và khẽ xua tay. Tôi thấy các thành viên của Hội Breaker đi cùng cô ấy đã tiến đến giải thích điều gì đó cho những người còn bối rối. Nhưng tôi không nghe được gì.

"Tôi chỉ chặn âm thanh thôi. Một kỹ năng ứng dụng đơn giản."

Có vẻ nó không đơn giản như vậy. Khả năng áp dụng kỹ năng của Moon Hyuna rất đột phá và khá nổi tiếng. Không phải hiện tại, nhưng chỉ một vài năm nữa thôi. Thậm chí bây giờ, cô ấy cũng khá thành thạo rồi.

"Có điều gì cô cần trao đổi trong bí mật sao?"

"Thay vì bí mật, phải nói là cẩn thận khi nói chuyện sau lưng ai đó mới đúng."

Sau lưng ai đó?

"Hyung-nim, cậu thực sự tin tưởng em trai mình sao?"

Tôi còn đang tự hỏi cô ấy định nói gì; ra là sau lưng em trai tôi à.

"Tất nhiên là tôi tin tưởng em ấy."

Đó là một lời khẳng định rõ ràng đến nỗi trán tôi tự động nhăn lại. Khi nhìn thấy thái độ của tôi, Moon Hyuna nhếch môi.

"Lần đầu tiên tôi gặp Han Yoohyun, tôi đã nghĩ 'một đứa trẻ thực sự là một đứa trẻ'. Bởi vì, thằng nhóc cứ chạy xung quanh và nói rằng nó sẽ thành lập hội của riêng mình, bỏ qua tất cả những người quyền lực đã đưa tay ra. Tôi cho rằng nó không biết vị trí của mình."

... Về phần đó, tôi nghĩ là do em trai tôi không biết sợ. Đương nhiên điều đó tốt nhưng kèm theo nó, khả năng rủi ro phát sinh và mọi thứ sụp đổ là rất cao.

"Tất nhiên không chỉ tôi, mà cả Chủ Tịch Hội MKC cũng là một lãnh đạo bù nhìn. Làm sao những đứa nhóc chỉ biết chơi thể thao lại có thể quản lý được một bang hội khổng lồ? Họ nói tôi có thể giao tất cả những thứ phiền phức cho họ, chỉ cần ngồi vào ghế thủ lĩnh bang hội và sống một cách hoành tráng, vì vậy tôi đã yey và bắt tay với họ. Các điều khoản cũng không tệ. Nó thoải mái."

Moon Hyuna tiếp tục, lắc một ngón tay dài.

"Tương tự đối với Chủ Tịch Hội Hanshin. Một nhân viên nhỏ bé của công ty con thuộc Tập đoàn Hanshin đã trở thành con rể của chủ tịch. Trong số năm bang hội có thứ hạng cao của Hàn Quốc, thủ lĩnh bang hội nắm quyền thực sự là Sung Hyunjae của Seseong và Han Yoohyun của Haeyeon, chỉ có hai người đó."

Moon Hyuna nói một cách đầy ẩn ý nhưng điều đó không quá ngạc nhiên đối với tôi. Phần lớn lý do tại sao hai trong 3 bang hội lớn bị sụp đổ chính là vì những người lãnh đạo bù nhìn này.

Ngay cả Moon Hyuna, người bây giờ đang nói rằng nó thoải mái, cuối cùng cũng không thể chịu được cái l*иg chật hẹp đâu. Chủ Tịch Hội MKC Choi Sukwon cũng tương tự như vậy. Mặc dù Hanshin trụ lại được đến cuối cùng, nhưng có lẽ nó liên quan chủ yếu đến hôn nhân.

"Cậu không ngạc nhiên sao?"

"Không, tôi đủ ngạc nhiên."

"Hừ. Câu trả lời quá thờ ơ. Thằng nhóc kia là một đứa trẻ thậm chí còn chưa có thẻ căn cước. Nhìn cái cách mà nó rốt cục vẫn khăng khăng thành lập hội riêng và củng cố vị trí của mình, tôi tin rằng tên khốn đó là một kẻ quái dị. Rõ là rất bất bình thường, phải không?"

"Nói nó bất bình thường sau khi nhìn thấy khả năng nổi bật của em ấy, lời này của cô hơi quá đáng rồi đấy."

"Quá đáng?"

Moon Hyuna chết lặng.

"Này hyung-nim. Chính xác thì hyung-nim nghĩ gì về em trai mình vậy?"

"Đó là......"

Do dự một chút, tôi mới nói. Đây là điều tôi từng được phỏng vấn trước khi hồi quy và tôi thực sự không cần phải che giấu.

"Thằng bé là đứa trẻ tốt, tôi không có gì để chê trách hết. Từ khi còn nhỏ, em ấy đã vâng lời và không làm tôi lo lắng bao giờ..."

"Hyung-nim là người đã nuôi nấng cậu ấy, phải không? Sau khi cha mẹ mất sớm. Điều đó không bình thường."

Cô ấy tiếp tục nói, tặc lưỡi.

"Một đứa em ngoan ngoãn, nghe lời, thuộc diện hộ nghèo không cha mẹ. Điều này thậm chí còn không xuất hiện trong những câu chuyện mà lũ trẻ xem ngày nay. Nó không thực tế."

"Không đến mức đó-."

"Trẻ con là trẻ con. Chúng bực bội và tức giận nếu thiếu thứ gì đó, chúng gây phiền phức để thu hút sự chú ý, chúng so sánh mình với người khác và bên cạnh việc quấy rầy người giám hộ của mình để mua mọi thứ chúng muốn, chúng thậm chí còn trách móc họ. Tuy nhiên, cha mẹ vẫn có thể yêu quý con cái của họ, nhưng là anh em thì quá kỳ lạ rồi? Tôi cũng có một thằng em nên tôi biết, chúng tôi thực sự là kẻ thù không đội trời chung. Tất nhiên, vẫn có những anh chị em hòa thuận với nhau. Trong những hộ gia đình yên bình, nơi cha mẹ dành nhiều sự quan tâm chăm sóc. Đến mức đó, chúng mới không đánh nhau. Đặc biệt những đứa em trai đều hành xử bướng bỉnh hết - nhiều anh chị lớn tuổi trên thế giới có lẽ sẽ đồng tình với điều này?"

...... Tôi hơi sửng sốt. Một đứa em trai ngoan ngoãn và biết lắng nghe thực sự kỳ lạ đến vậy sao?

"Cậu có thể nói nó là 'một thiên thần giáng thế~'. Nhưng một thiên thần đâu được phép chà đạp lên người khác để xây dựng bang hội của mình."

Moon Hyuna nhún vai.

"Tôi không có ý định xen vào giữa hai người. Nhưng hyung-nim, sẽ tốt nếu anh nghĩ nhiều hơn về em trai của mình đấy."

****HẾT****