- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Hành Động
- Cấp S Mà Tôi Dưỡng Thành
- Chương 32: Tìm Thấy Rồi! (2)
Cấp S Mà Tôi Dưỡng Thành
Chương 32: Tìm Thấy Rồi! (2)
CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 32: TÌM THẤY RỒI! (2)
****
'Tuy nhiên, Myeongwoo đã làm được mười bảy cái rồi.'
Anh ấy chắc hẳn đã mài sắc những cái kéo hoặc dao bỏ túi hoặc dao nhà bếp hoặc một cái gì đó tương tự vậy. Tại sao anh không mài giũa chăm chỉ hơn?
'Nếu anh ấy sử dụng tài năng của mình và làm việc như một thợ rèn hay một kỹ thuật viên có công việc tương tự vậy, anh chàng đó sẽ chỉ phải đáp ứng điều kiện cơ bản.'
Vì kỹ năng ban đầu đã được tối ưu hóa, anh ấy có thể đạt được kỹ năng khi Thức Tỉnh. Tuy nhiên dù các điều kiện đã được nới lỏng thông qua kỹ năng Bé Con Của Tôi, nếu anh ta từng sử dụng tài năng của mình trước đây, thì liệu lượng dao cần mài bây giờ còn ở con số mười nghìn không?
Nếu Myeongwoo được sinh ra trước khi công nghiệp hóa, nó sẽ dễ dàng hơn để phát triển theo hướng đó, nhưng anh ấy lại sinh ra sai thời gian và môi trường phát triển. Nhờ kỹ năng của tôi tồn tại mà anh ta vẫn còn hy vọng để khai phá tài năng của mình, nhưng nếu không có điều đó, nó sẽ sẽ bị chôn vùi.
'... Tôi đã quyết định không sử dụng từ khóa lên bất kỳ người nào nữa, nhưng nhìn vào điều này, tôi lại không chắc chắn.'
Nếu tôi thấy một kỹ năng đặc biệt không liên quan đến chiến đấu hoặc chữa bệnh và rõ ràng sẽ bị chôn vùi, tôi có nên giúp đỡ không? Nếu chỉ số của họ thấp như Myeongwoo, thì sẽ không có nhiều điều xảy ra sau này. Nếu họ là chỉ số C hoặc cao hơn, họ sẽ sống tốt ngay cả khi tôi không can thiệp, nên tôi có thể vờ không nhìn thấy họ.
Dù sao đi nữa, những trường hợp như vậy rất hiếm và chỉ tồn tại một vài người, nên nếu họ nổi bật, hãy tóm họ lại.
"Ahjussi, cái này thế nào?"
Yerim giơ lên và cho tôi thấy một cái cưa có cùng chiều cao của cô bé, khi em ấy hỏi. Chưa nói đến cái rìu, nhưng cái cưa kia là thế nào vậy? Sao bạn lại để một đứa trẻ xem những thứ như vậy?
"Có vẻ như nó sẽ cắt băng tốt?"
"Đừng sử dụng đóng băng quá nhiều, và hãy sử dụng nuốt bóng là chủ yếu. Dù thế nào đi nữa, nếu em vào một hầm ngục cấp cao, ngay cả khi em đã sử dụng Hơi Thở ở mức tối đa, em chỉ có thể bắt được vài con."
"Vậy ư, đúng như dự đoán, rìu sẽ tốt hơn? Có vẻ như nó làm tăng chỉ số Sức mạnh khá tốt."
"Hãy Bổ Sung Sức Mạnh của em với trang bị có thể đeo được, và khi chọn vũ khí, hãy sử dụng một cái phù hợp với kỹ năng và vóc dáng của em. Em đã được giảng trong lớp lý thuyết rồi đấy."
Yerim có một biểu hiện như thể đang nói 'vậy ư?'. Em ấy ngủ gật trong quá trình huấn luyện à?
"Dù sao khi em có một kỹ năng tấn công, vũ khí sẽ ở đó chỉ để trợ giúp, vì vậy hãy tìm thứ gì đó cầm vừa tay em."
Là một ảo thuật gia chiến đấu, tốt nhất là nên ưu tiên chỉ số Mana với cả vũ khí chính. Tất nhiên bạn vẫn phải mang một cái gì để phòng trường hợp đánh giáp lá cà. Sau khi mắng Yerim, tôi đi về phía Yoo Myeongwoo, người vẫn còn do dự.
"Lấy ngọn giáo đằng kia và đánh bại mọi thứ bằng việc phòng thủ là chính. Anh chỉ cần tránh những điểm áp lực như những gì đã học hôm qua."
"Đ-được rồi."
"Trang bị cao cấp sẽ không bị hư hại bởi những con quái vật cấp thấp, vì vậy đừng lo lắng và chọn một trang bị tốt đi. Tất cả những gì anh cần lưu ý là không làm mất nó."
Nghe vậy, Myeongwoo thả lỏng hơn hẳn.
Nhưng tại sao tôi phải chọn trang bị cho bọn trẻ? Huấn luyện viên đã đi đâu rồi? Tại sao họ không đến? Đây là lơ là nhiệm vụ đấy nhé.
'Không cần với ai khác, nhưng huấn luyện viên hướng dẫn cho Hạng S mà lại đi trễ ư. Họ chắc phải vô ý lắm.'
Đó có phải là một người trẻ tuổi không có kinh nghiệm xã hội không? Rõ ràng là như vậy. Đây là lý do tại sao mọi người phải được huấn luyện trong quân đội. Chẳng phải như thế này là do họ đã miễn nghĩa vụ với người thậm chí mới Hạng E? Hạng S cũng không nên được thiên vị. Đi nghĩa vụ quân sự tốt mà.
Ngay cả khi phàn nàn, tôi vẫn chú tâm vào lựa chọn các trang bị và vật dụng. Đúng là một bang hội lớn, có rất nhiều thứ tốt.
"Chúng tôi có phải trả tiền cho những thứ này không?"
"Nếu bạn không phải là một Thợ Săn liên kết với bang hội, bạn phải trả tiền."
"Yerim~ Lấy cái này, cái này và cả cái này nữa, cái chai đỏ đó và đưa nó cho bọn anh."
"Vâng, ahjussi!"
Người quản lý bảo trì khẽ cau mày. Cái gì, hả, cái gì? Tất cả những gì tôi nói là Hạng-S-nim sẽ đưa những thứ còn lại sau khi em ấy sử dụng chúng.
Ngay sau đó, cửa phòng bảo trì mở ra. Huấn luyện viên chậm trễ-nim cuối cùng đã đến. Ai vậy, ít nhất tôi nên nhìn khuôn mặt của anh t-...
"... Yoohyun?"
Sao em lại tới đây? Tôi nghe nói em ấy sẽ tham gia cuộc tấn công hầm ngục Bậc A mới, không phải hôm nay ư? Thằng nhóc vô tình lạc vào đây à?
"Xin lỗi, em đến hơi muộn, phải không?"
Yoohyun nói với một khuôn mặt đầy sức sống.
... Đừng nói với tôi rằng người huấn luyện không-có-kinh-nghiệm-xã-hội, chậm-trễ-vì-anh-ta-không-được-huấn-luyện-trong-quân-đội, trẻ, vô ý là em đấy nhé? Dự đoán của tôi cũng đúng ha. Cứ như là nhà tiên tri vũ trụ ấy nhỉ.
Hoặc, không. Ý tôi là, tại sao em ấy lại ở đây?
"Anh nghĩ rằng nó không thành vấn đề, nhưng cóoo lẽ nếu em ở đây với tư cách là huấn luyện viên hướng dẫn tấn công hầm ngục, anh khuyên em nên tìm một công việc đáng tin cậy và thích hợp hơn để lãng phí thời gian."
Trừ khi em ấy bị điên, không có lý do gì để đưa một Hạng F vào ngục tối cấp trung, cấp cao; Đây có phải là một bộ phim hài mà một Hạng-S-3-năm nói rằng cậu ta sẽ tấn công một hầm ngục cấp thấp không?
Tiêu diệt kiến bằng cầu lửa, cái gì, có phải là một cái gì đó như vậy không?
Nghe tôi nói vậy, mặt thằng nhóc Yoohyun đó xìu xuống như cái bánh đa ướt.
"Đã một thời gian chúng ta không gặp nhau nhưng anh lại không vui khi thấy em?"
Cái gì, đột nhiên sao lại. Thậm chí còn chưa đến một tuần mà.
"Em là người bận rộn, không phải anh"
"Sau khi mang con Sư Tử Một Sừng đi, anh đã không về nhà dù chỉ một lần. Anh đã nói như thể anh sẽ ghé thăm rất nhiều, khi anh rời đi."
Dongsaeng (em trai) tôi hành động như thể bà vợ đang chất vấn chồng mình vì đã ở ngoài qua đêm vậy. Tất cả là vì kỹ năng, tôi phải chịu đựng nó.
"Được rồi. Anh sẽ đến thường xuyên."
"Và thỉnh thoảng gọi điện nữa. Nó có quá vô lý khi em phải nghe về hyung của chính mình từ báo cáo của người khác không? Hãy nói trước với em được chứ."
"Em chỉ cần gọi cho anh."
Em không có tay hay chân à? Nghe vậy, Yoohyun thở dài.
"Anh phát điên lên, bảo em đừng gọi. Anh thậm chí còn chặn em."
Hả? Vậy sao? Đó có thể là từ 5 năm trước, nên tôi không thể nhớ được. Sau khi lấy điện thoại di động ra và kiểm tra, có một cái ký hiệu bên cạnh thông tin liên lạc của Yoohyun. Đây có phải là ký hiệu chặn không? Nó khác với điện thoại tôi đang sử dụng trước khi hồi quy. Không ngạc nhiên gì khi không có một cuộc liên lạc nào từ thằng nhóc đã cố gắng giam cầm tôi.
(Đoạn này hơi bất đồng tý:0 Tui nhớ mấy chương đầu gọi nhau suốt mà mà.)
"Anh đã bỏ chặn rồi đó."
"Cám ơn."
Chỉ sau đó, dongsaeng mới ngưng than vãn. Em ấy thậm chí còn không phải một đứa trẻ. Mặc dù hai mươi tuổi vẫn còn là trẻ.
"Vậy em thực sự là người hướng dẫn thực hành ư?"
"Tại sao, em không thể à?"
Không phải là em không thể.
"Em có vẻ rảnh rỗi."
"Cũng không hẳn, nhưng đó sẽ là một câu chuyện khá hay ho về sự hỗ trợ tấn công ngục tối đầu tiên của một Hạng S mới được thực hiện bởi một Hạng S, người lãnh đạo bang hội liên kết của cô ấy. Đây là thời điểm mà sự quan tâm đến Thợ Săn Bak Yerim đang ở đỉnh cao. Những Hạng S của Hàn Quốc không được hòa hợp lắm, vì vậy chúng ta nên biểu diễn cảnh tượng mới mẻ này khi chúng ta có thể."
Nói vậy, Yoohyun nhìn về phía Bak Yerim. Yerim cũng nhìn thẳng vào thằng nhóc đó. Bạn chắc chắn không thể nói rằng những cái liếc mắt trao đổi kia là tốt đẹp.
Cảnh tượng mới, ồ đúng rồi. Vậy bọn nhỏ sẽ đóng gói nó kiểu 'chúng ta hòa hợp với nhau~' ư?
"Còn ai khác đi với em không?"
"Không ai cả."
"Hử, tại sao? Sẽ không có ai khác dẫn dắt cùng nữa à."
"Trưởng Phòng Nhân Sự Suk nói rằng chỉ hyung là đủ rồi?"
... Ahjussi đó bắt người ta làm việc vất vả không trả họ tiền lương. Thực sự, tôi cũng là một Thợ Săn mới cần được huấn luyện đấy nhé, ông ta mong đợi điều gì khi nói rằng chỉ vậy là đủ? Suk Hayan có phải biết quá nhiều rồi không? Lẽ tôi nên vờ như biết ít hơn như vậy.
"Nhưng không phải nó hơi kh...ó sao, hoặc là không... anh nghĩ thế."
Các cuộc tấn công hầm ngục cấp thấp nói một cách đơn giản sẽ được hoàn thành trong trung bình hai ngày nếu bạn lập đội đúng cách. Kỷ lục tấn công nhanh nhất với một Bậc F có 23 phút thôi. Thời gian sẽ thay đổi tùy theo kích thước, nhưng nếu với thằng nhóc Yoohyun này, nửa ngày là quá dài? Nó giống như đi du ngoạn vậy.
"Hầm ngục mà chúng ta đang tấn công là một Bậc D cấp thấp có địa hình núi đá. Họ nói rằng chỉ có những con quái vật tấn công tầm ngắn nên sẽ không có bất kỳ mối nguy hiểm nào, và chúng ta chỉ cần cẩn thận đá rơi."
"Vậy là sẽ không có bất kỳ mối đe dọa nào."
Nếu đó là Bậc D, nó sẽ ở cấp độ mà một chỉ số Hạng F cấp 1 sẽ chết ngay khi họ vừa đặt chân vào bên trong. Nếu có quái vật tấn công phạm vi rộng, thì sẽ không dễ dàng ngay cả khi chúng tôi được bảo vệ, nhưng vì không có, nên sẽ ổn thôi.
Trước khi hồi quy, ngục tối đầu tiên tôi đã vào là Bậc F, và tôi đã suýt tự gϊếŧ chết bản thân, nhưng lần này, tôi đã bắt đầu với một Bậc D an toàn. Như mong đợi, quan hệ cá nhân là tốt nhất.
Trước khi vào ngục tối, các nhà báo đã được gọi trước và đến phỏng vấn. Tất nhiên, Myeongwoo và tôi bị đuổi sang một bên, còn Yerim và nhóc Yoohyun thì hành động như thể 'chúng tôi thực sự rất thân thiết'.
Bạn không biết đâu, trông cứ như thể họ có mối quan hệ *sunbae-hoobae thực sự tốt đẹp. Thật đáng khinh bỉ... Mặc dù tôi không có ý định nói như vậy. (*tiền bối-hậu bối)
Hầm ngục mà chúng tôi tấn công ở gần Yeouido.
Lối vào của một ngục tối không bão hòa thường có kích thước phù hợp với một hoặc hai người. Dù có kích thước nhỏ, và hiện tại các ngục tối được quản lý rất tốt, thỉnh thoảng vẫn sẽ có một hầm ngục chưa được phát hiện bị tràn ra.
Khi lối vào ngục tối được phát hiện, một thiết bị phòng thủ với 300 mét-chiều dài và chiều rộng được đặt ở trung tâm lối vào. Sau đó, các quản trị viên từ Hiệp Hội Thợ Săn sẽ quan sát tình hình trong 24 giờ.
Nếu lối vào ngục tối xuất hiện bên trong một tòa nhà, thật không may mắn, sự tồn tại của tòa nhà sẽ bị phá dỡ, nhưng khoản bồi thường là một số tiền thỏa đáng. Vì khoản bồi thường được trả bởi lợi nhuận đến từ ngục tối, nếu hợp lý, nó còn nhiều hơn giá bán trung bình của tòa nhà hoặc một hòn đảo. Tất nhiên, không phải là không có tình huống đẫm nước mắt khi đất đai cực kỳ đắt đỏ và một hầm ngục Hạng F – vốn chạm đáy về mặt lợi nhuận, xuất hiện và can thiệp vào quá trình phát triển của tòa nhà.
'Tôi cảm thấy như mình đã trở lại làm việc sau một kỳ nghỉ dài,'
Nhìn vào cánh cổng xanh đã ổn định vì các cuộc tấn công được thực hiện thường xuyên, tôi lẩm bẩm. Không, không dài lắm đâu. Và tôi sẽ bận rộn vì những thứ khác. Tôi không thể nghỉ ngơi quá nhiều.
Tôi cần nhiều kỳ nghỉ hơn. Không, tôi muốn viết đơn xin từ chức. Tôi vẫn phải đi xung quanh để thực hiện những cuộc tấn công hầm ngục ngay cả sau khi hồi quy à?
Tại sao tôi phải lặp đi lặp lại điều đau đớn mà tôi đã làm nhiều đến mức phát bệnh, ngay cả khi nó tốt đẹp thì cũng chỉ một đến hai lần thôi chứ? Tôi không phải một Thợ Săn cấp cao giàu có và danh tiếng, và ngục tối như thế vẫn sẽ bùng nổ từng cái một dù tôi không tiến vào.
Chắc tôi nên thư giãn xung quanh. Ước mơ khi còn nhỏ của tôi là trở thành một người giàu có.
"Cổng ngục tối sẽ được duy trì trong một giờ sau khi kích hoạt."
Yoohyun đứng trước những tân binh và giải thích như một Thợ Săn giàu kinh nghiệm.
"Ngay khi một giờ trôi qua, hoặc chúng ta sẽ kết thúc cuộc tấn công, hoặc trạng thái chưa kích hoạt vẫn tồn tại miễn là các Thợ Săn bên trong không tiêu diệt mọi thứ. Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ không thể ra vào. Tất nhiên, không có nghĩa là không có phương pháp thoát hiểm khẩn cấp, nhưng các vật dụng để thoát ra rất hiếm."
Sau đó, thằng nhóc lấy ra và cho chúng tôi xem một hòn đá tạo cổng. 5 năm sau rất hiếm, và ngay bây giờ, nó vẫn là một cái gì đó khó mà nhìn thấy, nhưng em ấy lại có một cái.
"Hiện tại, cả nước chỉ có hai mươi hai viên, và chúng chỉ sử dụng được một lần. Vì vậy, đừng bao giờ thách thức một ngục tối vượt quá khả năng của bạn. Ngay cả khi phát hiện ra một ngục tối đạt đến trạng thái bão hòa, vui lòng hãy trân trọng cuộc sống của bạn nhất có thể."
Yoohyun nói, nhìn thẳng vào tôi. Cái gì, thằng ranh con. Tôi không có định làm điều gì đó điên rồ như vậy.
Nếu bạn vội vã vào một ngục tối bão hòa, bạn có thể đóng cửa lối ra cho đến khi một Thợ Săn khác bước vào, đợi đến lúc đó thì đi đời nhà ma rồi. Tôi là một Hạng F nên có lẽ tôi sẽ cầm cự được khoảng một phút. Nhưng chừng đó cũng chẳng tạo được sự khác biệt, vì vậy tôi sẽ chỉ thông báo cho Hiệp Hội và bỏ đi; Tôi có bị điên đâu?
Sau khi phổ biến các biện pháp phòng ngừa khác nhau ở bên ngoài, Yoohyun đã đi vào trước. Bạn không thể biết tình huống bên trong cổng từ bên ngoài, vì vậy thường người mạnh nhất hoặc người có khả năng phòng thủ cao nhất sẽ dẫn đầu.
Tất nhiên, một cá nhân đi vào hoàn toàn bị cấm, và tiêu chuẩn phải thành lập nhóm và lần lượt đi vào, nhưng bây giờ nó là một bài thực hành. Những người mới làm quen có thể đợi huấn luyện viên đảm bảo an toàn và sau đó đi theo.
"Bắt đầu vào nào."
Đã 5 phút trôi qua, có lẽ mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa.
Nghe tôi nói, Yerim nhanh chóng bước vào cổng. Sau đó, tôi đẩy Myeongwoo còn đang lưỡng lự và đi vào bên trong.
Ngay khi đi qua cổng, điều đầu tiên đón nhận chúng tôi là một mùi hôi thối xộc vào mũi.
Sau đó, tôi nhìn thấy bầu trời rộng mở, một mỏm đá, và đống xác chết của những con quái vật đã bị thiêu rụi.
Tôi biết trước đó sẽ là một nơi ghê tởm, nhưng trái tim tôi vẫn đập rất nhanh.
Đây là một thế giới khác mà bạn có thể tiếp cận ngay khi bước một chân vào. Không khí xa lạ, khung cảnh xa lạ, cảm giác lạnh lẽo từ việc không ai có thể vào khi cánh cửa đóng lại.
Nó có thể là một lối thoát, hoặc nó cũng có thể là một sự giải thoát.
Cho dù đó là gì, đối với tôi, người đang bị áp lực bởi tất cả mọi thứ, khoảnh khắc đi qua cánh cửa là một khoảnh khắc ngọt ngào.
'Tất nhiên, sau đó tất cả đều đẫm máu.'
Hoài niệm dừng lại ở đây thôi.
Hiện tại, tôi không phải trả nợ, cũng không bị gọi là rác rưởi, và mối quan hệ giữa tôi và dongsaeng rất tốt. Hồi quy muôn năm. Người đã tạo ra hệ thống có viên đá ước nguyện, cảm ơn ngài. Ai quan tâm nếu ngài bị sai chính tả. Nhưng, hãy nói chi tiết hơn về các kỹ năng đi. Làm ơn đấy.
"Khu vực quanh đây an toàn."
Han Yoohyun, người thậm chí còn không cầm vũ khí, nói. Đương nhiên, nơi đây là một ngục tối cấp thấp Bậc D, vậy nên nếu thằng nhóc sử dụng kỹ năng của mình dù chỉ một khoảnh khắc, mọi thứ sẽ bị xóa sổ. Nhưng tôi và Yoo Myeongwoo thì không như vậy.
"Chúng ta hãy nâng level nào, không nhiều lắm đâu, chỉ cần 10 cấp độ thôi."
Hãy lái cái xe buýt toàn Hạng S này nào. Khi tôi rút một ngọn giáo ra khỏi kho của mình, Myeongwoo, người đang nhìn xung quanh, cũng nhấc vũ khí của mình lên. Cả hai chúng tôi đều chọn cây thương. Khi lựa chọn thiết bị ưu tiên cho phòng thủ và sức mạnh, ý niệm về tiền bạc của chúng tôi bị ném ra đằng sau.
"Em cũng vậy, em cũng muốn giúp đỡ!"
Yerim nói, lượn lờ xung quanh ngày một nhanh hơn. Không, em nên nâng cao cấp độ của mình.
"Giúp cái gì. Ngay cả khi em săn lùng một cách điên cuồng, em cũng không thể đạt được 10 cấp độ. Em nghe rồi đấy, sau khi phân hạng chỉ số, sự khác biệt về lượng kinh nghiệm cho các cấp độ là rất nhiều."
"Vậy à?"
"Em thực sự đã ngủ gật trong lớp học, hử."
"... Em không có ngủ!! Em chỉ suy nghĩ vẩn vơ một chút thôi."
Chà, cô nhóc đang ở cái tuổi đỉnh điểm của ham muốn trốn học. Tất nhiên, cũng chẳng có ai muốn học ở tuổi ba mươi cả.
"Sự khác biệt lượng kinh nghiệm cần thiết cho mỗi cấp độ của Hạng F và S, là khoảng năm lần. Đổi lại, mức tăng trưởng chỉ số của Hạng S cho mỗi cấp độ cao hơn nhiều. Nếu đánh giá bằng hiệu quả, Hạng F thấp đến mức rơi nước mắt."
Vì vậy, Yerim cần phải làm tốt ở đây để tăng khoảng 5 cấp độ. Có một chút khác biệt giữa các ngục tối, nhưng nếu đó là một cấp thấp Bậc D, bạn phải tấn công nó một mình để có thể tăng được khoảng 7 cấp độ.
Khi bạn tăng cấp, yêu cầu về lượng kinh nghiệm cũng tăng lên, vì vậy cô nhóc có thể phải xóa sổ thêm hai Bậc D nữa để đạt được cấp độ 10.
"Đi thôi."
Yoohyun nói, đi dọc theo con đường giữa các vách đá. Chờ đã, chẳng phải những thứ giữa đống tro tàn kia, là đá ma thuật sao?
"Em không nhặt đá ma thuật sao?"
"À... Em chưa bao giờ tự mình nhặt chúng lên nên em quên mất."
Ồ, đương nhiên rồi. Đối với dongsaeng tuyệt vời của tôi, đá ma thuật Bậc D chỉ đủ để nhai kẹo cao su, nhưng với tôi không phải vậy. Dù sao thì, tôi cũng đang tự hỏi làm thế nào có thể tìm được mười nghìn con dao, vậy tôi nên nhặt và bán chúng để mua một số.
"Yerim, em có thể điều chỉnh độ lạnh của Hơi Thở tới mức tối thiểu, và lượng không khí tới mức tối đa và thổi bay đống tro tàn kia không?"
"Em sẽ cố gắng."
Chẳng mấy chốc, một cơn gió cực lạnh thổi qua. Giống như tên, nó có dạng sương mù lan rộng sau một tiếng thổi dài, nhưng không phải một cơn gió mạnh, vì nó tập trung vào lượng không khí, nó đủ để thổi bay tro bụi. Ba viên đá ma thuật Bậc D. Tôi sẽ sử dụng chúng tốt.
"Anh có thể lấy cái này, phải không?"
"Tất nhiên rồi."
Anh yêu em, dongsaeng-nim.
"Vậy ra em có thể sử dụng Hơi Thở như thế này."
"Thực ra, nó cũng không hữu ích lắm? Tuy nhiên, sẽ rất tốt nếu em có thể nâng cao khả năng thực hành. Em sẽ tiếp tục đi vào ngục tối, vì vậy hãy thử sử dụng các kỹ năng một cách đa dạng, không phổ biến nhất có thể. Trong một vài trường hợp các cách sử dụng hữu ích sẽ được phát hiện khi lăn lộn xung quanh."
"Vâng!"
Nói mới nhớ, có phải thằng nhóc Yoohyun đã vận dụng tất cả các kỹ năng thành thạo? Khi tôi sử dụng Mầm Non trước khi tiến vào ngục tối, tôi thấy em ấy đã có được tất cả các kỹ năng tối ưu hóa của mình nên tôi không làm gì thêm.
Vì em trai tôi đã có 3 năm kinh nghiệm, tôi đoán trước được điều đó, nhưng tôi hơi hối hận. Một khi *thời hạn đếm ngược kết thúc, tôi có nên kiểm tra lại các kỹ năng ngẫu nhiên không? Có thể một cái gì đó tuyệt vời sẽ hiện lên.
(*thời gian cool down skill Bé Con của main)
****HẾT****
- 🏠 Home
- Trọng Sinh
- Hành Động
- Cấp S Mà Tôi Dưỡng Thành
- Chương 32: Tìm Thấy Rồi! (2)