Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cấp S Mà Tôi Dưỡng Thành

Chương 16: Trưởng Phòng Nhân Sự (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
CẤP S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 16: TRƯỞNG PHÒNG NHÂN SỰ (1)

****

[Han Yoojin - ssi? Cậu không nghe rõ sao?]

Khi tôi không trả lời, Suk Simyeong hỏi lại. Tôi muốn nói rằng tôi không nghe thấy và cúp máy.

Trưởng phòng nhân sự của hội Haeyeon, Suk Simyeong. Ông ta là một người khác thường, ông ta không vào hầm ngục nhiều mặc dù là một Thức tỉnh giả cấp B và chỉ trung thành với công việc bàn giấy. Thế nên mới có tin đồn rằng ông ấy có kỹ năng liên quan đến việc quản lý nhân lực.

Như một trong những thành viên sáng lập ra hội Haeyeon, ông ta là một người nổi tiếng và không quá khi nói rằng ông ta được tin tưởng trong hầu hết các công việc của hội, ngoại trừ việc tấn công hầm ngục, và cùng với đội trưởng đội pháp lý, Kim Hayeon. Bạn có thể nói ông ta là một trụ cột đầy tận tâm hỗ trợ cho lãnh đạo hội vô cùng trẻ kia, nhưng.

...Ông ấy và tôi thực sự, rất kém duyên.

Ông ta là một người chuyên gia giảm số lượng người đi để giải quyết đống lộn xộn bằng cách cắt người khác ra với chiếc lưỡi sắc như dao của mình. Mẹ kiếp, hồi đó tôi quá chán nản, giận dữ và buồn phiền nên không thể ngủ vì bị stress.

[Nếu cậu không thể nghe thấy tôi, tôi sẽ lập tức đi lên đó.]

"À, không. Tôi có thể nghe thấy ông."

Ông có ý gì khi lên đây! Tôi đã nổi cả da gà chỉ khi mới nghe giọng ông, đừng có lên đây!

[Tốt. Nếu như cậu cảm thấy không nghe rõ, tôi sẽ giới thiệu bản thân lại lần nữa. Tôi tên là Suk Simyeong, Trưởng phòng quản lý nhân sự của Hội Haeyeon.]

"... Tôi là Han Yoojin."

Tại sao ông ta lại gọi tôi? Có phải vì Yerim không? Vậy ông ấy chỉ cần lập tức liên lạc với Yerim ngay mai... A, Tôi là người bảo hộ của cô bé. Khốn kiếp, lẽ ra tôi không nên nói rằng tôi là người bảo hộ của cô bé.

Tại sao tôi luôn chọn làm những điều sẽ khiến mình ân hận? Tôi ghét người này, tôi thực sự ghét ông ta. Tôi có nên trốn khỏi hội khi vừa mới bắt đầu không. Tại sao tôi không nhớ rằng tôi sẽ phải tương tác với tên khốn này? Nếu như ông là trưởng phòng, vậy thì nhờ một nhân việc cấp dưới để làm việc này cũng được mà. Tại vì cô bé là cấp S sao? Chết tiệt, tôi có nên chạy khỏi đây ngay bây giờ không?

[Đầu tiên, tôi mong chờ được làm việc với cậu kể từ bây giờ.]

"À, vâng, tôi cũng vậy... Tôi cũng mong chờ việc đó."

Không giống như khi tôi bị chấn thương, giọng của Suk Simyeong bình tĩnh và thanh nhã. Ông ta như thể một quý ông lịch thiệp vậy, trông như thể một người sẽ xuất hiên trên bìa của tạp chí kinh tế. Ấn tượng đầu tiên của tôi khá tốt. Vì ông ta như thể một người có thẩm quyền và tốt bụng.

... "Tốt bụng", ừ đúng.

[Tôi đã nghe một chút về Bak Yerim - nim từ Hội trưởng. Như một trưởng phòng ban nhân sự,tôi xin gửi tới người giám hộ đây lời cảm ơn và ngưỡng mộ.]

"À, vâng. Cảm ơn ông."

Thái độ Suk Simyeong vẫn lịch sự như mọi khi. Một lần nữa, lần này tôi vẫn chưa tạo ra bất cứ rắc rối nào... Vậy là ổn phải không? Tôi không phải sợ? Ông ta sẽ không đâm sau lưng tôi lần nữa đúng không?

[Nếu được thì tôi muốn để cậu làm việc trong ban nhân sự nếu cậu bằng lòng.]

Ông điên à! (main như con mèo xù đuôi ấy)

"Không! Không cảm ơn. Lần nay chỉ là, chỉ là do may mắn thôi."

Dù tình hình có khác trước khi tôi được hồi sinh, tôi không muốn làm việc trước mặt Suk Simyeong. Nếu tôi làm thế, tôi chắc chắn sẽ bị rối loạn tiêu hóa do stress.

[Kể cả khi nó là do may mắn, tôi nghĩ đấy cũng là một thành tựu không thể phủ nhận. Từ bây giờ, việc đó sẽ trở thành một sự giúp đỡ lớn cho Hội Haeyeon theo nhiều cách khác nhau.]

"Đúng, đúng thật."

Rằng tôi sẽ được nghe nhưng lời khen từ người này, thật đáng công hồi sinh. Nói thế nào nhỉ, tôi cảm thấy tai của tôi khá nhột.

[Tôi đã liên lạc với với trường của Bak Yerim - nim. Tôi cũng đã nghe rằng cô bé sẽ điều chỉnh khả năng của mình ít nhất là đến chiều ngày mai. Nếu cô bé tích cực sử dụng những dụng cụ trong phòng tập luyện thì cô bé sẽ hoàn thành trong buổi sáng ngày mai.]

"Vâng. Tôi đã nghĩ đến việc xuống dưới để kiểm tra tình hình trước buổi sáng ngày mai."

[Có vẻ như cậu rất bận. Hội trưởng sẽ nhanh chóng xong việc của mình, nhưng tôi tin là Han Yoojin - ssi sẽ là một người bảo hộ tốt.]

... Tại sao ahjussi này lại tử tế quá vậy? Có phải ông ấy hài lòng vì một cấp S mới được đưa vào không? Mặc dù đó là điều đáng để hài lòng. Có thể sẽ khác nếu Trung tâm thức tỉnh xuất hiện và số lượng Thức tỉnh giả tăng nhanh, nhưng không có hội nào trong nước có đến hai cấp S.

Hội Haeyeon có thể trấn áp ba hội hàng đầu nhanh hơn nhiều so với trước khi tôi hồi sinh.

[Tôi sẽ thảo luận cụ thể về các vấn đề liên quan tới hợp đồng của Bak Yerim - nim trực tiếp với cậu.]

"Vâng..."

Tôi không muốn gặp ông ta, nhưng điều đó không có ích gì khi là người bảo hộ của Yerim. Tuy nhiên, nếu ông ấy vẫn tử tế như bây giờ, vậy chắc việc đó sẽ ổn thôi.

[Cậu có bất cứ vấn đề khác nào cần phải hỏi không?]

"Không, tôi không có."

[Vậy thì, tôi xin được gửi lời chào một lần nữa và tôi sẽ liên hệ với cậu ngày mai.]

"Vâng. Tôi sẽ gặp ông ngày mai."

Ngay khi cuộc gọi kết thúc, tôi tuôn ra một tiếng thở dài. Ổn rồi, tâm trạng đang tốt. Đừng hoảng sợ.

- Kkiang?

Như thể đang hỏi việc gì đang xảy ra, Peace ngẩng đầu lên và đặt chiếc thắt lưng nó đang cắn vào lòng tôi. Đưa tay ra, tôi vuốt ve bộ lông mềm mại xung quanh chiếc sừng.

"Suk Simyeong và những người khác nữa. Họ không nhớ quá khứ của mình vậy nên mọi chuyện đều ổn."

Hiện nay tôi vẫn còn trong sạch. Không có một giọt máu nào dính trên tay tôi.

Mọi thứ đã biến mất.

Sự "hồi sinh" này khá là tiện.

"Peace, nhóc có muốn ngủ chung hôm nay không?"

- Garrng.

"Được rồi, lại đây."

Tôi bế Peace và đứng dậy. Thay vì nghĩ về những thứ vô dụng. Tôi nên đi ngủ sớm thì hơn.

"Có phải cô nhóc có quá nhiều stress quá không?"

Tôi lẩm bẩm với bản thân khi nhìn thấy khung cảnh hoang tàn. Không có dù chỉ một mảnh thiết bị nào còn lại trong phòng luyện tập đã từng bình thường vào chiều ngày hôm qua.

Nó không chỉ bị hỏng, bạn không thể tìm ra bất cứ thứ gì. Từ khi chúng được làm cho Thức tỉnh giả, độ bền của chúng đã không phải bình thường. Làm thế nào mà cô nhóc có thể làm tới mức độ này... nhóc đang tính gấp origami hả?

"Không phải em nói chỉ số Sức mạnh của em là 61 sao?"

Tôi hỏi, nhìn vào con hạc... giấy mà tôi không thể đoán ra nó làm từ vật liệu gì. Nó không phải giấy nhưng tôi không thể nói bất cứ thứ gì ngoài giấy.

"Không phải em không thể làm được đến mức này chỉ với cấp độ đó sao?"

Khi nghe câu hỏi của tôi, Yerim cười đầy tự hào.

"Em sử dụng kỹ năng của mình. Tất nhiên, không chỉ kỹ năng tấn công mà còn có kỹ năng buff."

"Kỹ năng buff? V...Đó là gì?"

Tôi đã định nói tên kỹ năng một cách thiếu suy nghĩ. Tôi không thể hỏi kỹ năng của cô bé hôm qua vì tôi không có cơ hội. Sau khi lên xe, khi đang tính toán các chỉ số trung bình, khi đầu ghế trên xe bị phá hủy. Và cả khi cô bé vẫy tay vì vui mừng khi biết mình là cấp S.

"Đó là Vô Ảnh Nhật. Một kỹ năng cấp SS."

Yerim khoe. Dù sao tôi cũng đang thắc mắc - vậy Vô Ảnh Nhật là một kỹ năng buff.

Một kỹ năng cấp SS, ấn tượng đó. Đó là kỹ năng như thế nào vậy?"

"Nó là một kỹ năng buff trong phạm vi rộng với hiệu ứng đặc biệt. Tăng 30% chỉ số được chỉ định và tăng 20% hiệu ứng của kỹ năng được chỉ định, em có thể nuốt bóng của kẻ thù để dừng hoặc làm chúng chậm lại, và em cũng nhận được một lượng lớn buff tùy theo số lượng và chất lượng bóng bị nuốt.

Một kỹ năng buff chỉ số diện rộng, debuff kẻ thù và buff bổ sung. Quá đủ, nó rất tốt, đúng là kỹ năng cấp SS. Nếu debuff là dừng chuyển động của đối thủ, hiệu ứng thường có ảnh hưởng khác nhau dựa vào cấp bậc của người dùng và cấp bậc của đối thủ. Khi nó là một kỹ năng cấp SS được sử dụng bởi cấp S, dù tính toán có sai sót đi nữa, quái vật từ cấp B trở xuống sẽ chỉ như con vịt đang ngồi thôi.

... Kỹ năng cấp L vô dụng của tôi ơi, nhìn đi. Đây là một kỹ năng cấp S nhưng hiệu ứng của nó thật tuyệt vời.

"Thật tuyệt vời! Còn những kỹ năng khác thì sao? Em có những kỹ năng khác nữa chứ?"

"Vâng! Em có Đôi giày của Hermes, Bạch Thi, và Hơi thở Băng giá. Hai cái đầu là S còn hơi thở là A."

Hơi thở Băng giá là một trong những kỹ năng ban đầu của cô bé khi cô nhóc trở nên nổi tiếng với cái tên phù thủy Băng. Vậy nên ít nhất một trong số đó đã hiện ra.

"Hiệu ứng của Hơi thở Băng giá có vẻ giống với Vô Ảnh Nhật. Nó đóng băng mọi thứ và khiến mọi vật ngừng chuyển động."

Yerim nói với vẻ không hài lòng. Thường thì nếu bạn có hai kỹ năng cùng hiệu ứng, một trong số đó sẽ vô dụng nhưng.

"Chúng có thể chồng lên nhau không?"

"Em chưa kiểm tra nên em cũng không biết, nhưng nó nói rằng những kỹ năng giống nhau không thể chồng lên nhau...Đợi một chút, Vô Ảnh Nhật."

Khi cô nhóc nói, kỹ năng lập tức xuất hiện. Xung quanh chân Bak Yerim bị nhuộm trắng và những cái bóng vốn ngắn dưới ánh đèn bị kéo dài ra gấp hai đến ba lần chiều dài thông thường. Khi cô bé dẫm lên cái bóng của quả cầu sắt, cái bóng liền tan biến.

Vậy đây là cách sử dụng nó.

Tiếp tục, một làn sương huyền ảo lan ra và đóng băng quả cầu sắt.

"Chúng có thể chồng lên nhau!"

"Đúng như dự đoán, chúng có thể. Hơi thở Băng giá theo hướng đóng băng mọi vật theo cách vật lý còn Vô Ảnh Nhật thì giống như lời nguyền hoặc phép thuật hơn, vậy anh nghĩ nó sẽ như thế này."

"Ý anh là hiệu ứng của chúng giống nhau nhưng chúng thực ra không phải hai kỹ năng giống nhau?"

"Đúng vậy. Đơn giản là, di chuyển một thứ gì đó qua vách đá bằng ma thuật và di chuyển nó bằng cách ném nó đi với sức mạnh của mình, cả hai đều có chung mục đích nhưng chúng lại hoàn thành bằng những hành động khác nhau đúng không? Giống như thế đó."

Phần giải thích về kỹ năng thường chỉ đưa ra nhưng thứ đơn giản nên Thức tỉnh giả phải thử nhiều cách khác nhau để tìm ra cách sử dụng thích hợp.

"Hơi thở Băng giá sử dụng tốt hơn, em nên sử dụng nó trước và sau đó em có thể giẫm lên bóng của các thứ mà không cần sử dụng Hơi thở để cản chúng. Sức mạnh tổng hợp giữa hai kỹ năng có vẻ khá tốt nhỉ?"

"Thật vậy sao?"

"Tất nhiên. Nếu em giẫm lên bóng trước, tỉ lệ em bị phản công sẽ cao hơn. Nhưng nếu em sử dụng Hơi thở Băng giá sao đó mới sử dụng Vô Ảnh Nhật, không phải sẽ dễ dàng cho em hơn trong việc biến đối thủ thành một con vịt ngồi à? Không phải chỉ cần giẫm vào bóng của họ thôi sao?"

"Không. Trong phần giải thích kỹ năng, nó nói em cần phải làm phân tán và hấp thụ chúng."

"Phân tán", cô bé nói. Có nghĩa là chúng có thể được coi như một cuộc tấn công ở phạm vi nhỏ. Tôi nhặt một mảnh kim loại nằm trên sàn và đưa nó cho Yerim.

"Cố gắng ném nó trúng vô thứ gì đó đi."

"Ném nó?"

Thụp!

Mảnh kim loại bay trúng bóng một vật thể hình tam giác. Cùng lúc đó, cái bóng biến mất.

"Nó cũng hoạt động như thế này hả?"

Yerim ngạc nhiên và nhìn về phía tôi.

"Khi em nói rằng cần phải làm nó phân tán. Em có kỹ năng tấn công nào không?"

Sẽ thật hoàn hảo nếu cô bé có khả năng gây sát thương trên diện rộng. Nhưng cô bé lắc đầu với vẻ tiếc nuối.

"Đôi giày của Hermes và Bạch Thi đều không phải kỹ năng tấn công."

"Và?"

"Đôi giày của Hermes giúp tăng tốc độ tấn công, dịch chuyển tức thời trong khoảng cách ngắn, và Bạch Thi..."

Bak Yerim bỏ dở. Đó là kỹ năng gì mà khiến con bé do dự vậy?

"Đó, là kỹ năng... lấy thông tin từ tử thi."

Nghe khá khó chịu. Nhưng dù sao nó vẫn tốt và là một kỹ năng có độ hữu dụng cao. Nhưng nó vẫn khá khó khăn để một cô bé 15 tuổi sử dụng.

"Từ bây giờ, hãy giấu kỹ năng Bạch Thi ."

"Giấu?"

"Đúng rồi. Việc sử dụng nhưng kỹ năng khi giấu chúng cũng có lợi. Không cần phải ghi hết kỹ năng của em khi đi đăng ký làm Thức tỉnh giả đầu. Chỉ cần để lộ Đôi giày của Hermes, Hơi thở Băng giá và hạ thấp phần giải thích kỹ năng của chúng."

Sẽ tốt hơn nếu có một là bài hoặc tốt hơn nữa là có nhiều lá bài chưa lật. Thông thường mọi người thường để lộ nhưng hiệu ứng dễ bị lộ trong trận chiến và giấu những hiệu ứng không dễ bị lộ.

"Với Vô Ảnh Nhật, chỉ cần ghi buff và debuff. Đừng ghi buff bổ sung. Với Đôi giày của Hermes, chỉ cần ghi phần di chuyển nhanh, còn Hơi thở Băng giá chỉ có một hiệu ứng, cứ ghi hết xuống. Kỹ năng di chuyển nhanh bình thường ở quanh cấp A đến cấp B nên hãy ghi Đôi giày của Hermes là A."

Một SS, hai A là đủ để đạt cấp S.

"Ahjussi, anh thực sự biết rất nhiều! Anh giống như chuyên gia vậy!"

Nghe tôi nói, đôi mắt Yerim sáng lấp lánh vì kính sợ. Tôi đã lăn lội dưới đáy xã hội 5 năm, bây nhiêu đây chỉ là cơ bản thôi, xấu hổ thật.

"Không có gì đặc biệt đâu."

"Nhưng chỉ mới hai ngày từ khi em thức tỉnh nữa. Và nhưng việc như sử dụng kỹ năng hay kết hợp hoặc các mẹo như ẩn chúng, anh học đống đó ở đâu vậy?"

"Không đến mức phải học hành... anh chỉ biết nhiều hơn người khác một chút kể từ khi em trai anh là cấp S."

Nếu bạn sống hơn 5 năm và sau đó hồi sinh, vậy bạn cũng sẽ biết những thứ này thôi.

"Hơi tiếc vì em không có kỹ năng tấn công nhưng nếu em lên cấp, em sẽ nhận được kỹ năng mới."

Thường thì kỹ năng có 10 cấp. Nhưng cũng có trường hợp bạn phải đáp ứng những điều kiện cụ thể thì chúng mới xuất hiện, nên cũng có những người chỉ sở hữu kỹ năng ban đầu dù đã hơn 50 cấp vì vận may của họ rất tệ.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu em chỉ nhận được loại hỗ trợ?"

"Đừng lo. Anh chắc chắn em sẽ nhận được kỹ năng tấn công vào lần sau."

Khi Hơi thở Băng giá xuất hiện, xác xuất các kỹ năng liên quan đến băng khác xuất hiện là rất cao. Nếu thứ đại diện cho phù thủy Băng Bak Yerim, Cơn mưa xanh xuất hiện, đó sẽ là một lớp băng trên bánh.

[Bé Con Của Tôi Là Tuyệt Nhất] cũng nói rằng những kỹ năng khác ngoài kỹ năng ban đầu cũng có thể học, đúng không? Vì thời gian giới hạn là ba ngày nên sẽ rất lãng phí nếu sử dụng nó bây giờ, tôi nên sử dụng nó khi cô bé huấn luyện thực chiến.

"Em đã điều chỉnh khả năng của mình phải không?"

"Vâng! Em không ngủ nhiều mà chỉ đập phá các dụng cụ thể thao!"

Cô nhóc quá năng động so với một người không ngủ. Có phải vì cô bé là cấp S hay do cô nhóc còn trẻ? Khi còn trẻ, tôi không nghĩ tới việc kéo người thâu đêm suốt sáng như vậy, gần 30 thì tôi mệt mỏi dần.

"Vậy đi kí hợp đồng thôi."

Tôi nói, rút điện thoại ra. Kể cả khi đây là hội của em trai tôi, công khai là công khai và riêng tư là riêng tư. Chúng tôi phải làm đúng.

****HẾT****
« Chương TrướcChương Tiếp »