Chương 69: Huấn luyện kiểu lưu manh



Sau đó, tiểu Phi chiếu những bộ phim đô vật hay nhất cho Mao Hữu Tài xem. Mao Hữu Tài vừa xem hình ảnh vừa ghi nhớ một số kĩ thuật, rồi kết hợp chúng với sở học của mình thành một loại kĩ thuật duy nhất, sau khi kết hợp đến một trình độ nhất định, hắn lại đem những kĩ thuật mới dung nhập vào Triền Đả thuật.

Vũ kĩ Cổ tu phái thật sự quá uy mãnh bá đạo, gần như không có một loại kĩ thuật nào có thể so sánh cùng, cho nên đối với cổ tu giả như Phạm Địch Tác đương nhiên là kĩ thuật chiến đấu hoàn hảo nhất, nhưng nó cũng chỉ thích hợp với kĩ thuật chiến đấu cương mãnh đến cùng cực bằng Nhị lực lượng, với tính nhu hòa của linh lực, lại kết hợp đặc điểm có linh tính mà nói, kì thật nó không thích hợp với Mao Hữu Tài, cho nên hắn phải tìm được kĩ năng chiến đấu phù hợp với chính hắn và thỏa mãn đặc tính của linh lực.

Thời gian trôi qua, suy nghĩ trong lòng Mao Hữu Tài ngày càng thành thục, Triền Đả thuật của hắn chẳng những dung hợp một ít vũ kĩ của Cổ tu phái, mà còn cả đấu vật, Judo, tóm lại, bất kể là chiêu thức gì mới, thay đổi gì mới đều căn cứ vào đặc điểm bản thân hắn mà làm, hắn chỉ có một mục đích duy nhất: dùng mọi thủ đoạn tự đưa khả năng công kích của mình phát huy đến cực hạn!

- Thiên Hổ, ngươi qua đây đánh đi, không cần dùng vũ khí, chỉ cần dùng tay chân thôi.

Một lúc sau Mao Hữu Tài đột nhiên nói.

- Tướng quân, đây là mệnh lệnh sao?

Thiên Hổ vẫn lạnh lùng hỏi.

- Đúng vậy, cũng giống như ngươi dùng súng bắn ta vậy, không cần chừa đường sống cho ta.

Mao Hữu Tài chậm rãi đi tới giữa phòng.

- Vâng! Thưa tướng quân!

Một quyền của Thiên Hổ lập tức nện về Mao Hữu Tài.

Mao Hữu Tài dễ dàng né tránh, đồng thời tay trái chụp lấy tay Thiên Hổ, sau đó tiến lên một bước, chân trái vẽ nên một đường cong chận lấy chân phải Thiên Hổ, rồi đột nhiên vặn người nửa vòng. (ZoungHyu: chiêu này hình như là De-ashi Harai)

Đây là một chiêu rất hay của Judo, nếu là chiến đấu sư bình thường, chắc chắn Mao Hữu Tài đã đánh hắn ngã lăn ra đất, nhưng lần này lại là Thiên Hổ nặng đến ba tấn rưỡi, cho nên, nhìn thì đây đúng là chiêu phòng ngự phản công cực đẹp nhưng lại không chút hiệu quả, ngay khi Mao Hữu Tài kéo Thiên Hổ, Thiên Hổ chẳng những không ngã mà còn nện một quyền xuống đầu hắn.

- Không tệ, Thiên Hổ.

Mao Hữu Tài cười thoải mái, lại tránh né công kích của Thiên Hổ, bật chợt lại quấn lấy Thiên Hổ lần nữa.

Tốc độ tấn công của Thiên Hổ không phải quá nhanh, nhưng sức mạnh rất lớn, hơn nữa thân thể lại bằng hợp kim vô cùng cứng rắn, nó gần như không cần quan tâm công kích của Mao Hữu Tài, cho nên từ góc độ này mà xem, lực lượng của nó và Mao Hữu Tài là ngang nhau, không ai làm gì được ai.

Trong thời gian ngắn ngủi, tiếng quyền cước đánh vào kim loại, tiếng động do Thiên Hổ ra quyền không ngừng vang lên. Đây là một hồi người – người máy đại chiến nảy lửa.

Phù! Tiến lên từng bước, rốt cục Thiên Hổ đã ép được Mao Hữu Tài đến góc tường, thiết quyền của nó liền nện thẳng vào mặt Mao Hữu Tài.

Mao Hữu Tài cũng không đầu hàng, ngay trong không gian chật hẹp đó, hắn nghiêng nửa người tránh thiết quyền của Thiên Hổ, đồng thời tay trái nắm lấy tay Thiên Hổ, người tiến về trước, chân trái móc vào đùi Thiên Hổ rồi đột nhiên vận lực. (ZoungHyu: chiêu này có vẻ là Ouchi gari, không biết mình có nhớ lầm không???)

Động tác giống như phòng ngự phản công, nhưng hiệu quả lần này không giống lần trước!

Ầm! Vừa bị quấn lấy, thân hình nặng nề ba tấn rưỡi của Thiên Hổ nhất thời ngã ngược về sau, ầm ầm nện xuống mặt đất.

- Chủ nhân, chuyện này… Sao lại có thể?

Mao Hữu Tài cười cười:

- Đứng lên, làm lại.

Thiên Hổ lại đứng lên, một cước liền đá về bụng Mao Hữu Tài.

Né đòn rồi đá tới, trong nháy mắt Mao Hữu Tài thực hiện động tác tấn công y như Thiên Hổ. Vừa mới đứng lên, Thiên Hổ lại ầm ầm ngã xuống. Lần này chẳng những nó tròn dẹt mắt, mà ngay cả tiểu Phi, tiểu Công và Dũng Mĩ Mĩ cũng đều tròn mắt.

Nếu nói người máy ba tấn rưỡi như Thiên Hổ bị đánh ngã một lần là một sự trùng hợp, thì làm sao lại có đến hai lần? Chẳng lẽ còn trùng hợp nữa sao?

Mao Hữu Tài vỗ vỗ tay, vẻ mặt tươi cười. Đánh ngã một người máy chiến đấu nặng ba tấn rưỡi dường như là chuyện không thể, nhưng dưới trạng thái Linh Chi Bảo Thể trong nháy mắt linh lực phóng thích mấy lần, vậy thì không phải chuyện không thể nữa rồi.

- Chủ nhân, còn đánh nữa không?

- Đương nhiên.

Kỹ năng chiến đầu kiểu gì nếu muốn phát ra uy lực mạnh nhất cũng phải có mức độ thuần thục tương đương, mà tập luyện gian khổ chính là cách duy nhất. Kinh nghiệm phải tích lũy từng ít một.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

Không biết vì sao Hỏa Hương Nhi phát hiện mình có chút sợ Mao Hữu Tài.

Có điều, trong khi Hỏa Hương Nhi còn đang mải suy nghĩ thì Mao Hữu Tài đã xuất hiện trước mặt nàng, địa điểm vẫn là sân huấn luyện ctg như cũ. Trên mặt hắn vẫn lộ dáng vẻ làm cho người khác mới thấy hắn đã bật cười.

- A Mao, ngươi đến đây làm gì?

Lời vừa khỏi miệng, Hỏa Hương Nhi đột nhiên phát hiện mình hỏi như vậy thật sự rất thừa thải, nàng có thể đến, người ta thì không thể sao?

- Đương nhiên là tìm ngươi tập luyện rồi,

Mao Hữu Tài cười nói:

- Mục tiêu chúng ta giống nhau, đều muốn gia tăng lực lượng của mình.

- Còn muốn nữa à?

Hỏa Hương Nhi cảm thấy khó hiểu nhớ lại màn đánh nhau hoang đường hôm qua, lúc đó nàng “chịu thiệt” cũng không ít.

- Còn nhớ kĩ thuật đấu vật của ta không? Sau một đêm tìm tài liệu đã cải tiến không ít, ngươi có muốn thử không?

- Oái? Được rồi, nhưng nếu ngươi còn tiếp tục đùa giỡn kiểu lưu manh như hôm qua, ta sẽ đánh gãy răng ngươi! Đến đây đi!

Hỏa Hương Nhi liền thủ thế. Không hiểu sao nàng biết rõ kĩ thuật đấu vật của Mao Hữu Tài chẳng phải “thứ tốt” gì, nhưng trong lòng nàng vẫn hiếu kì.

Không có động tác thủ thế nào, Mao Hữu Tài đã xòe hai tay xông tới Hỏa Hương Nhi.

Hỏa Hương Nhi trợn trừng hai mắt. Động tác như vậy ngay cả chiêu thức cơ bản nhất cũng không tính, đây không phải cái “kĩ thuật đấu vật đã qua cải tiến” gì gì đó chứ?

- Ngươi… Lại là một chiêu này! Hừ, muốn chiếm tiện nghi thì qua đây đi!

Trong lòng bực bội, Hỏa Hương Nhi nhắm thẳng miệng Mao Hữu Tài đấm tới một quyền.

Hỏa Hương Nhi phản kích rất nhanh, nhưng Mao Hữu Tài so với nàng còn nhanh hơn. Một quyền của nàng còn chưa tới mặt hắn, đầu hắn đã hơi nghiêng sang một bên tránh được công kích. Nhưng quan trọng hơn là tốc độ của hắn không vì tránh né mà chậm đi, ngược lại còn nhanh hơn!

Trong nháy mắt, khi một quyền của Hỏa Hương Nhi đấm hụt, thân thể Mao Hữu Tài đã áp sát cánh tay Hỏa Hương Nhi, đầu vai dính vào ngực nàng, chân trái đá vào chân phải nàng.

- Ối!

Mặt Hỏa Hương Nhi đầy vẻ ngạc nhiên, thân thể không tự chủ được ngã ngược về sau.