Chương 98: Nuôi dưỡng trúc mã ngạo kiều (23)

Edit: Misa

Sau khi ăn xong chính là tiết mục thắp nến, cắt bánh cùng nhau, đợi đến khi các việc nên làm đã hoàn thành thì thu dọn sạch sẽ, Hứa Tĩnh Vi và Hạ Vân Uyển lên phòng ngủ trên lầu nói chuyện phiếm.

Để lại hai người ngồi trên ghế sô pha xem TV, lại là chương trình tạp kỹ, Cố Thiên Ngôn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào TV, khách mời và người dẫn chương trình trên TV đang cố gắng hết sức để tạo bầu không khí vui nhộn, còn khán giả dưới sân khấu đều bị họ chọc cười.

Nếu không nghe tiếng và nhìn thấy hình ảnh, người không biết còn nghĩ cô đang xem một bộ phim truyền hình gì đó rất gay cấn, Lý Quân Ly nghĩ thầm.

Nhưng mà suy nghĩ một hồi anh bắt đầu nhớ đến chuyện chính, Lý Quân Ly gọi Cố Thiên Ngôn, Cố Thiên Ngôn quay đầu nhìn anh, ánh mắt như có ánh nước, hơi gợn sóng.

Lý Quân Ly quay đầu qua, "Mình về nhà một chút, cậu đợi mình một lát."

"Được." Cố Thiên Ngôn gật đầu.

Lý Quân Ly gần như là chạy hết sức, ngay cả khi nhà anh chỉ ở đối diện mà thôi, như thể anh sợ chỉ cần chậm một bước thì người kia sẽ đi mất.

Thế nên, lúc trở về anh thở hổn hển, và đưa một thứ cho Cố Thiên Ngôn, "...quà sinh nhật."

Cố Thiên Ngôn giật mình, khi tổ chức sinh nhật, mẹ của hai người đều hỏi hai người muốn quà gì, dựa vào tính tình của Cố Thiên Ngôn mà nói cô không muốn bất cứ thứ gì, còn Lý Quân Ly cũng không hứng thú với cái gì. Theo thời gian, sinh nhật mỗi năm chỉ tổ chức như một lễ kỷ niệm của gia đình.

Vì vậy, đây là lần đầu tiên Lý Quân Ly tặng quà sinh nhật cho cô.

Cố Thiên Ngôn nhận lấy hộp quà trên tay anh, mím môi, "Cảm ơn."

Như thể nhớ ra điều gì đó, cô hỏi Lý Quân Ly, "A Ly, cậu có muốn cái gì không?"

Lỗ tai Lý Quân Ly hơi đỏ lên, tránh đi ánh mắt của Cố Thiên Ngôn: "Không, cậu không cần tặng tớ cái gì, tớ không cần."

Anh nói xong thì hơi giật mình, nhanh chóng nhìn về phía Cố Thiên Ngôn, thấy vẻ mặt của cô vẫn bình thường thì trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, "Tớ không cần gì cả, vậy đi... tớ về đây. "

Anh đang định quay người, "Sinh nhật vui vẻ, A Ly." Giọng nói của Cố Thiên Ngôn vang lên, khóe miệng Lý Quân Ly không khỏi hơi nhếch lên, nhưng rất nhanh đã bị anh ép xuống.

"Sinh nhật vui vẻ, còn có ... chúc ngủ ngon."

Đi được nửa đường, anh đột nhiên quay đầu lại lớn tiếng nói: "Này, Hạ Thiên Nại, đừng chỉ cao thêm mà không tăng cân, nếu không mỗi lần tớ phải quay đầu lại xem cậu đã lên xe chưa."

Đây có phải là ngụ ý nói cô gầy không? Cố Thiên Ngôn suy nghĩ và trả lời: "Tớ sẽ không tăng cân."

Lúc này, Lý Quân Ly thực sự muốn lao đến ôm cô vào lòng, cô nhóc này rõ ràng lúc nào cũng vô cảm, tại sao ... đôi lúc anh lại thấy rằng cô rất dễ thương.

Khi Cố Thiên Ngôn quay lại phòng ngủ, cô mở gói quà, lúc lấy quà bên trong ra có chút ngây ngẩn.

Thực ra, chỉ duy nhất với hồng trà là Cố Thiên Ngôn rất kén chọn, không phải hồng trà ngon nhất thì cô sẽ không bao giờ đυ.ng đến, hộp hồng trà trước mặt cũng chỉ là loại vừa miệng, cô nhìn một lúc.

Nhớ đến trong nhà không có bộ ấm trà, cô quyết định để ngày khác mua một bộ.

Cuộc sống năm đầu tiên của cấp 3 vẫn có chút mới mẻ đối với các học sinh mới, bạn học mới, giáo viên mới, cơ sở mới, ban đầu sẽ nhàm chán tìm trai xinh gái đẹp để gϊếŧ thời gian, nhưng lâu dần cũng vẫn như thế.

Vì vậy, những học sinh nam đang trong thời kỳ tiết hoóc-môn thỉnh thoảng sẽ nói về những chủ đề có chút màu sắc.