Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cao Năng Dự Cảnh: Nhân Vật Hắc Hóa Trong Nội Dung Cốt Truyện

Chương 82: Nuôi dưỡng trúc mã ngạo kiều (7)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: chieu_0211

Beta: Misa

Cố Thiên Ngôn có chút nghi ngờ quay đầu lại, "Vì sao em phải giận?"

Lý Quân Ly xấu hổ nói, "Anh cướp kem của em."

"Em không giận, đó là bản thân em muốn cho anh." Cố Thiên Ngôn quay đầu, tiếp tục hành động trên tay.

Lý Quân Ly cong lên một nụ cười vui vẻ, vô cùng hồn nhiên đáng yêu, "Thiên Nại kem của em ăn rất ngon."

"Ừ."

Lý Quân Ly nhìn bức tranh cô đã vẽ được một nửa, nhỏ giọng nói, "Thiên Nại, em đang vẽ dì Hạ hả?"

"Ừ."

Lý Quân Ly thấy cô ngay cả nhìn mình một cái cũng không nhìn, ghen tỵ trong ánh mắt lại dâng lên, anh nhớ tới lời mẹ nói, những đứa con trai thích khóc đều không phải đàn ông, anh mạnh mẽ nuốt nước mắt xuống, "Thiên Nại, em vẽ rất đẹp."

"Cảm ơn." Cố Thiên Ngôn nói nhưng cũng không hề ngẩng đầu lên, vẫn luôn chăm chú vẽ tranh của mình.

Lý Quân Ly ngồi ở bên cạnh nhìn cô vẽ trong chốc lát, nhỏ giọng nói, "Thiên Nại, em cũng vẽ cho anh một bức được không?"

Cố Thiên Ngôn quay đầu nhìn anh một cái, gật đầu nói, "Được."

Trên mặt Lý Quân Ly ngay lập tức rộ lên một nụ cười nở hoa, "Thiên Nại, anh muốn đi nhà trẻ học, em thì sao?"

"Không biết."

Lý Quân Ly nhìn cô trong chốc lát, lạch bạch lạch bạch chạy ra ngoài phòng.

Hạ Vân Uyển nhận nguyên liệu nấu ăn trong tay Hứa Tĩnh Vi, đổ vào nồi, chồng của Hứa Tĩnh Vi đã thăng chức từ nửa năm trước, không thể không đi đến chi nhánh khác của công ty để công tác, Hứa Tĩnh Vi chu toàn nhiệm vụ của người vợ, ở nhà một mình chăm sóc con trai, cô thường xuyên mang con trai đến nhà Hạ để nấu cơm cùng bạn thân.

"A Ly muốn đi nhà trẻ, cậu có muốn đưa Thiên Nại đi cùng không?" Hứa Tĩnh Vi mở tủ kính lấy chén đũa dọn ra bàn.

Từ sau khi hệ thống xuất hiện, chứng thích ngủ của Cố Thiên Ngôn đã hoàn toàn biến mất, không còn xuất hiện trạng thái hôn mê.

Hạ Vân Uyển biết bệnh tình của con gái gần như đã ổn, lúc này khoé miệng của cô không khỏi cong lên, nở một nụ cười, "Ừ, cũng đến lúc rồi."

"Dì Hạ." Một giọng nói mềm mại vang lên trong phòng bếp.

"Là Tiểu Ly, tìm dì có chuyện gì không?" Hạ Vân Uyển đang nấu đồ, cô đậy nắp nồi lại, xoay người mỉm cười nhìn Lý Quân Ly đứng trong phòng bếp.

"Dì cho Thiên Nại đến nhà trẻ học được không?" Trong mắt Lý Quân Ly tràn ngập hy vọng nói, trên gương mặt trẻ con béo ú mang theo một tia căng thẳng không dễ thấy.

Hạ Vân Uyển cười nói, "Được."

"Thật tốt quá." Trông Lý Quân Ly vô cùng vui vẻ, anh nhanh chóng chạy ra ngoài ngay cả mẹ mình anh cũng không nhìn một cái.

Hứa Tĩnh Vi bất lực lắc đầu, "Con trai lớn không thể giữ trong nhà."

Hạ Vân Uyển nghe xong những lời của cô, không biết nên khóc hay nên cười.

Hôm nay là ngày đầu tiên Cố Thiên Ngôn đến nhà trẻ.

"Xin chào, tớ tên là Tống Dương Thần, còn cậu tên gì?" Một cậu bé ngồi bên cạnh Cố Thiên Ngôn lấy hết can đảm hỏi, nhìn cô không rời mắt.

"Hạ Thiên Nại." vẻ mặt Cố Thiên Ngôn yên tĩnh đùa nghịch với con dấu bài tập do giáo viên giao.

"Cậu lớn lên còn xinh đẹp hơn búp bê Tây Dương trong các cửa hàng." Bé trai nói thầm, cậu vốn dĩ rất thích những con búp bê Tây Dương ở trong cửa hàng, bây giờ càng là nhìn chằm chằm vào Cố Thiên Ngôn không rời.

Vị trí của Lý Quân Ly cách khá xa, ánh mắt anh trông mong nhìn Cố Thiên Ngôn bên đó, không khỏi hừ một tiếng.

...

"Thiên Nại." Lý Quân Ly dùng muỗng múc cơm trong chén, gọi Cố Thiên Ngôn đang ngồi đối diện với anh.

"Ừ." Cố Thiên Ngôn trả lời anh một tiếng, dùng muỗng múc một miếng cơm nhỏ đưa vào trong miệng.

Sau khi Cố Thiên Ngôn đi nhà trẻ Hạ Vân Uyển đã ra ngoài kiếm việc làm, nhờ bạn thân giúp đỡ chăm sóc Cố Thiên Ngôn, Hứa Tĩnh Vi tất nhiên vui vẻ đồng ý. Sợ sau khi hai bạn nhỏ trở về nhà sẽ đói bụng, nên đã chuẩn bị một chút đồ ăn cho bọn trẻ ăn.

-----------------

Misa: Mình sẽ tiếp thu ý kiến của mọi người, nên mình để xưng hô " anh - em " nha!
« Chương TrướcChương Tiếp »