Editor:
chieu_0211 Beta: Misa
Khi Cố Thiên Ngôn được ba tuổi, hệ thống cuối cùng cũng xuất hiện.
"Xin lỗi ký chủ, vì một số nguyên nhân nào đó mà hệ thống buộc phải rời đi một thời gian. Bởi vì muốn dự trữ năng lượng, tiếp theo hệ thống sẽ lâm vào trạng thái ngủ say. Mặt khác, tôi rất xin lỗi vì xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, hệ thống đảm bảo sau này sẽ không đột nhiên xuất hiện tình huống như thế này nữa. Do giới hạn của thế giới, ở thế giới này các kỹ năng, sức mạnh kỳ lạ trên người ký chủ sẽ bị phong ấn
(*), trừ khi mạng sống bị uy hiếp mới có thể mở khóa."
(*) Đối với những bạn đọc xuyên nhanh đã lâu thì rất có thể sẽ hiểu được ý nghĩa câu nói này của hệ thống, nhưng mình sẽ chú thích cho các bạn mới bước chân vào thể loại này một tí. Câu này rất có thể hệ thống nói đến các kỹ năng ở thế giới xác sống mạt thế nha các bạn. Ở thế giới đó Thiên Ngôn dùng được dị năng hệ thuỷ và có sức mạnh vượt giới hạn nhưng đó là trong thời mạt thế, thế giới này ở thời bình nên sẽ không được sử dụng các dị năng đó.
"Ừ, tôi đã biết." Cố Thiên Ngôn nhàn nhạt trả lời.
Hệ thống dừng một chút nói, "Cảm ơn ký chủ đã thông cảm." Nói xong, chào hỏi với Cố Thiên Ngôn một chút, sau đó bắt đầu khởi động trạng thái ngủ đông.
"Thiên Nại." Ánh mắt Lý Quân Ly trông mong nhìn cây kem trên tay Cố Thiên Ngôn.
Cái miệng nhỏ của Cố Thiên Ngôn cắn một miếng, nuốt xong mới nói, "Cái gì?"
Lý Quân Ly nhìn cây kem trên tay mình, lại nhìn cây kem trên tay Cố Thiên Ngôn, "Anh muốn ăn kem của em."
Cố Thiên Ngôn nhìn anh một cái, "Đều giống nhau."
Lý Quân Ly mím miệng nói, "Muốn ăn của em."
Cố Thiên Ngôn thản nhiên nói, " Ăn hết nó."
"Không cần." Lý Quân Ly chạy bạch bạch bạch đến thùng rác bên cạnh, ném kem vào thùng rác. Lại chạy về bên cạnh Cố Thiên Ngôn, ánh mắt trông mong nhìn cô, "Thiên Nại."
"..." Cố Thiên Ngôn đưa kem cho anh, đứng dậy, đi lên lầu hai.
Lý Quân Ly ngơ ngác nhìn cô, lại cúi đầu nhìn kem một chút, hốc mắt dần đỏ, khóc lên, "Thiên Nại... Oa... Thiên Nại... anh không cần kem, em đừng không chơi với anh."
Mà từ nhỏ đến lớn, làm Lý Quân Ly khóc nhiều nhất chính là Cố Thiên Ngôn, vì thế Hứa Tĩnh Vi cũng dở khóc dở cười. Không phải sao, vừa nghe tiếng con trai khóc, cô đã chạy từ trong phòng bếp ra, ngồi xổm xuống, sờ đầu con trai, nhìn gương mặt nhỏ đáng yêu tinh xảo đầy nước mắt nói, "Vì sao con lại khóc?"
Lý Quân Ly sụt sịt cái mũi nói, "Con chọc Thiên Nại tức giận."
Hứa Tĩnh Vi hỏi anh nguyên nhân.
Lý Quân Ly mím môi nói, "Con ăn kem của em Thiên Nại."
Hứa Tĩnh Vi nhíu mày nói, "Kem con đâu?"
Lý Quân Ly quay đầu nhìn về phía thùng rác, Hứa Tĩnh Vi đi qua nhìn, ở trong thùng rác có một nửa cây kem đang tan chảy. Hứa Tĩnh Vi thở dài, đứa nhỏ này.
"Mẹ, Thiên Nại giận con." Lý Quân Ly nói xong lại muốn khóc.
Hứa Tĩnh Vi ngồi xổm xuống, sờ đâu anh nói, "Thiên Nại sẽ không giận con, lần sau không được làm như vậy, nói cho mẹ nghe, vì sao con lại muốn cướp kem của Thiên Nại?"
"Bởi vì nhìn nó trông ngon hơn của con." Giọng nói Lý Quân Ly mềm mại trả lời.
Hứa Tĩnh Vi bất đắc dĩ nói, "Thiên Nại đi đâu rồi?"
"Trên lầu." Lý Quân Ly nhìn cây kem trên tay mình, bộ dạng muốn ăn nhưng lại không dám ăn.
"Ăn đi, ăn xong rồi đi lên lầu xin lỗi Thiên Nại." Hứa Tĩnh Vi sờ đầu anh.
"Dạ." Lý Quân Ly ngoan ngoãn gật đầu.
Kem của Thiên Nại có vẻ ngọt hơn một chút, Lý Quân Ly đang liếm cây kem trong tay nghĩ như vậy.
...
"Cốc cốc cốc?" Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Cố Thiên Ngôn cũng không ngẩng đầu nói, "Vào đi, cửa không khoá."
Lý Quân Ly đẩy cửa ra, vừa vào đã thấy bộ dạng Cố Thiên Ngôn đang ngồi trước bàn nhỏ vẽ tranh. Anh kéo một chiếc ghế nhỏ trong phòng ngồi vào bên cạnh cô, vẻ mặt trẻ con mập mạp tràn đầy sự hối lỗi, "Thiên Nại, em đừng giận anh được không?"
-------------
Misa: Mình hơi phân vân một chút, mình muốn để xưng hô của Thiên Nại và Quân Ly là "cậu-tớ" vì hai người cùng sinh một ngày nhưng trước đó Tĩnh Vi đã giới thiệu với Quân Ly rằng Thiên Nại là em gái nên mình không biết để sao mới được nữa, nhờ các bạn góp ý giúp mình nhé! 😥